
Bức Xướng Vi Lương là câu chuyện đầy hài hước và trớ trêu về hành trình xuyên không của một cô gái hiện đại. Theo số liệu thống kê “quốc gia” không chính thức, trong số những người may mắn (hay xui xẻo?) được xuyên không, có tới 87.3% là xuyên hồn. Và đúng vậy, tôi chính là một trong số đại đa số ấy, không hề sai một ly. Điều đáng nói hơn, trong số những linh hồn đã xuyên không, lại có thêm 87.3% nữa có “duyên nợ” với chốn thanh lâu. Ngạc nhiên chưa? Tôi vẫn nằm chễm chệ trong cái đại đa số không thể chối cãi ấy!
Thế nhưng, có một điều mà tôi, với tư cách là một người “đã từng” xuyên không đến lầu xanh, muốn trịnh trọng tuyên bố. Người ta đồn rằng, trong số những kẻ tỉnh dậy ở chốn lầu xanh, có không ít phần trăm phát hiện ra một nam nhân đang nằm chung giường chung gối, hoặc ở bên cạnh, hoặc đè lên người, thậm chí là đang “vận động” hay chỉ một bộ phận nào đó đang “vận động”. Tôi xin thề với Mao Chủ tịch, tôi tuyệt đối không hề gặp phải tình huống éo le như vậy! Suốt hai mươi tám năm ròng rã lăn lộn trên trần thế trước khi đặt chân đến đây, từ việc nhỏ đến việc lớn, tôi đã kinh qua đủ cả, chỉ duy nhất một nghề chưa từng “nhúng chàm” – đó là bán thân.
Ông trời quả là có mắt, hoặc cũng có thể là đang trêu ngươi tôi. Người ta nói, “đứa trẻ ngoan không thể học lệch được”. Vậy nên, sau hai mươi tám năm “ngoan ngoãn”, tránh xa mọi thứ liên quan đến việc “bán mình”, tôi xuyên không, và cái nghề “chuyên môn” duy nhất mà tôi được “phân công” lại chính là bán thân. Thật là một sự sắp đặt nghiệt ngã đến không thể tin nổi!
Bức Xướng Vi Lương: Nữ Chính Bán Thân, Hay Hoàn Lương?
Tôi chỉ biết bĩu môi khinh thường. Loại nghề “bán mình” này, nói thật, chẳng có chút hàm lượng kỹ thuật nào đáng kể. Nó là một cái nghề khiến con người ta phải mỉa mai, phải mòn mỏi từng ngày, đánh mất đi chút tôn nghiêm cuối cùng. Một nữ chính “tuyệt vời” như tôi, làm sao có thể chấp nhận một công việc tầm thường và đầy tủi hổ như vậy chứ? Phong thái kiêu ngạo của tôi, chí khí của tôi, làm sao có thể được thể hiện qua cái nghề “thấp kém” này? Không thể được!
Hoàn lương! Tuyệt đối phải hoàn lương! Đó là mục tiêu duy nhất, là kim chỉ nam cho cuộc đời mới của tôi ở thế giới này. Dù có phải trải qua bao nhiêu gian nan, tôi cũng nhất định phải thoát khỏi chốn lầu xanh này, trở về với cuộc sống lương thiện, chứng minh giá trị của bản thân. Cuộc chiến “hoàn lương” của tôi, xin thề, sẽ không bao giờ dừng lại!
Danh sách chương (91 chương)
Đang tải danh sách chương...