
Dưới Ánh Trăng Đỏ kể về cuộc đời bi thương và sự biến đổi đầy ám ảnh của Dạ Đông Tuyết, tam tiểu thư của Dạ gia. Vốn là một người bị xem là thừa thãi, vô dụng và dở hơi trong mắt mọi người, cuộc sống của nàng vốn dĩ đã không mấy tốt đẹp. Mọi chuyện càng trở nên phức tạp hơn khi Bạch Y Thần xuất hiện tại Dạ Phủ.
Dạ Đông Tuyết vì chút hứng thú nhất thời đã bám theo Bạch Y Thần, vô tình khơi mào những tin đồn ác ý, cho rằng nàng đang cố gắng quyến rũ hắn. Không chỉ vậy, nàng còn phải đối mặt với những kẻ xấu xa tìm cách hãm hại. Trong hoàn cảnh đó, không một ai tin tưởng hay đứng về phía Dạ Đông Tuyết. Nàng chưa từng một lần biện minh cho bản thân, chỉ lặng lẽ mỉm cười trước mọi oan ức. Bi kịch lên đến đỉnh điểm khi Dạ Đông Tuyết qua đời.
Chỉ đến khi nàng ra đi, Bạch Y Thần mới nhận ra tình cảm thực sự của mình dành cho nàng. Nhưng tất cả đã quá muộn màng. Thi thể của nàng bị đánh cắp, và rồi, Dạ Đông Tuyết tỉnh dậy ở một nơi xa lạ. Ánh sáng trong mắt nàng đã tắt lịm, chỉ còn lại một màn đêm u ám. Sự xuất hiện của Tang Ly đánh dấu một bước ngoặt mới. Hắn nhìn nàng và nói: "Nàng đã không còn là Dạ Đông Tuyết. Bây giờ, nàng có thể làm những việc mà nàng muốn, như… xoá sổ Dạ gia chẳng hạn." Lời nói ấy như một lời khẳng định cho sự thay đổi hoàn toàn của nàng. Từ đây, Dạ Đông Tuyết đã c·hết, nhường chỗ cho Nguyệt Vô Thường – một con người lạnh lùng, tàn nhẫn, có lẽ mới chính là bản tính thật của nàng, hoặc cũng có thể, đây chỉ là sự biến đổi phù phiếm theo dòng chảy của thế gian.
Nguyệt Vô Thường tin rằng tình thân và tình yêu đều là giả dối, chỉ có nỗi đau là thứ duy nhất tồn tại vĩnh cửu. Mối q·uan h·ệ giữa nàng và Tang Ly, dù bắt nguồn từ sự đồng cảm, thu hút lẫn nhau hay do định mệnh, đã gắn kết họ lại với nhau một đời. Trong một khoảnh khắc yếu lòng, Nguyệt Vô Thường cảm thấy lạnh lẽo và khao khát hơi ấm. Tang Ly đã đến bên cạnh, ôm nàng vào lòng và trìu mến gọi: "Thường Thường của ta nha…" Nàng yêu cầu Tang Ly chế thuốc tăng chiều cao để có thể ôm hắn. Tang Ly chiều theo ý muốn của nàng, hạ thấp mình để nàng có thể ôm lấy hắn. Tuy nhiên, tình yêu của họ còn được thể hiện qua những lời nói đầy bá đạo: "Ta sẽ không làm thê t·ử của ngươi. Sẽ không trở thành người phải sống phụ thuộc vào kẻ khác." Tang Ly đáp lại: "Vậy không cần làm thê t·ử của ta. Ta sẽ là người của nàng." Nhưng Nguyệt Vô Thường nhíu mày, khẳng định: "Ngươi vốn là của ta."
Danh sách chương (84 chương)
Đang tải danh sách chương...