
Nữ Thượng Cấp Hung Tợn của Tây Sương Thiếu Niên là một câu chuyện tình yêu đầy kịch tính và hài hước, lấy bối cảnh thời hiện đại, nơi tình yêu dường như đã trở nên rẻ mạt và lòng người dễ dàng chai sạn. Liệu giữa bộn bề cuộc sống công sở, ta có thể tìm thấy một tình yêu đích thực, hay sẽ mãi chìm đắm trong sự lạnh lùng, vô tình và thiếu niềm tin?
T̾r̾u̾y̾e̾n̾T̾T̾S̾.̾c̾o̾m̾
Nhân vật chính của chúng ta là Ân Nhiên, một chàng nhân viên quèn với thành tích tệ nhất công ty, bình thường đến mức có thể "biến mất trong biển người" nếu quay lưng lại. Thế nhưng, ẩn sau vẻ ngoài mờ nhạt ấy lại là một loạt "chiến công hiển hách": nhiều lần anh đã ra tay giải cứu các mỹ nhân khỏi nanh sói hiểm độc nơi chốn công sở. Đối lập với anh là Lâm Tịch, nữ giám đốc bộ phận tiêu thụ với gia thế hiển hách, dung mạo tuyệt trần. Cô là sự kết hợp hoàn hảo giữa "gương mặt thiên thần và con người ác quỷ", một người phụ nữ quyền lực và khó đoán.
Mối lương duyên trớ trêu giữa họ bắt đầu từ một sự cố dở khóc dở cười. Một ngày đẹp trời nọ, Ân Nhiên định gửi cho bạn mình một mẩu chuyện cười, tiết lộ "tuyệt chiêu đối phó trước nguy cơ đạo chích h·iếp d·âm", nhưng lại vô tình gửi nhầm đến số của Lâm Tịch. Nhận được tin nhắn "gây cười" này từ một "tiểu t·ử thấp kém" mà cô nghĩ rằng có khi còn không qua nổi thời gian thử việc, Lâm Tịch nổi giận lôi đình và lập tức phạt anh đi chuyển hàng dưới kho. Từ đó, định mệnh như trêu ngươi, đẩy họ vào một mối q·uan h·ệ "không đội trời chung", với oán hận tận xương tủy, luôn ngấm ngầm ra đòn ác hiểm ngáng chân lẫn nhau.
Hành Trình Tình Yêu Của Nữ Thượng Cấp Hung Tợn
Cứ ngỡ sẽ mãi là oan gia, thế nhưng trời lại run rủi se duyên cho Ân Nhiên và Lâm Tịch. Sau một vụ tố cáo quan chức cấp cao quy mô lớn đầy hoành tráng, họ đã cùng nhau bỏ trốn, tìm đến "chân trời góc bể". Trên đường về nhà, Lâm Tịch nhẹ nhàng tựa vào vai tôi, vui vẻ như một chú chim non, cứ ríu ra ríu rít. Khi đi qua một tiệm hoa, tôi bảo tài xế dừng xe lại, mua một bó hoa hồng thật to tặng Lâm Tịch. Về tới nhà, vừa vào cửa, tôi nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, quay người đi tới bên Lâm Tịch và cất lời: “Lâm Tịch, em có sẵn sàng sống với anh suốt đời không, anh sẽ mãi mãi yêu em.” Lâm Tịch nhìn tôi, đôi mắt đẹp của cô tràn đầy tình yêu. Giây phút đó, chúng tôi nhìn nhau rất lâu, như thể thời gian ngừng lại. "Đời người như mộng, mộng như cuộc đời" – một kết thúc viên mãn cho câu chuyện tình yêu đầy sóng gió này.
Danh sách chương (40 chương)
Đang tải danh sách chương...