
Bắc Hải là thế giới của Triệu Thành Tuấn, nơi chỉ có một bức ảnh và một vùng biển sâu thẳm.
Tình yêu có sức mạnh biến đổi con người, khiến ta trở nên dũng cảm, cũng có lúc mềm yếu lạ thường. Trong suốt quãng thời gian yêu cô, Triệu Thành Tuấn đã cố tình nuôi dưỡng một thói quen đứng ở một nơi quen thuộc, ngước nhìn bầu trời đầy sao. Anh biết rõ, trong ký ức của cô, vùng biển dưới khung trời ấy chẳng hề tồn tại hình bóng của anh.
=> 7ruyenTTS.net <=
Trong những năm tháng yêu cô đắm say, đêm dài cô đơn là lúc anh vô số lần ấn vào dãy số điện thoại quen thuộc. Thế nhưng, mỗi lần đầu dây kia vừa kết nối, cuộc gọi lại bị ngắt đoạn, tựa như một ngọn lửa chưa kịp bùng cháy đã lụi tàn. Anh khắc khoải, mong chờ một lời hồi đáp, một chút hơi ấm từ người mình yêu.
Anh thường dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào thành phố nơi cô đang sinh sống trên tấm bản đồ. Niềm mong mỏi duy nhất là có một ngày nào đó, anh có thể tình cờ gặp lại cô tại chính thành phố ấy. Vì cô, anh đã yêu cả một thành phố.
Mỗi năm, vào ngày sinh nhật của cô, anh đều gửi một tin nhắn chúc mừng. Nhưng câu trả lời anh nhận được luôn chỉ là một: "Anh là ai?" Bảy năm, bảy lần hỏi "Anh là ai?", thế nhưng anh chưa bao giờ nỡ xóa đi những tin nhắn ấy. Cô không biết anh là ai trong suốt bảy năm qua, còn anh lại tường tận mọi điều về cô.
Anh biết cô đã chuyển nhà bao nhiêu lần, biết quán cà phê cô thường lui tới, biết cô luôn bước đi dưới mưa mà không hề mở ô, biết hoa nhài trên ban công nhà cô sẽ nở vào thời điểm nào, và biết rằng khi tâm trạng không vui, cô sẽ mua mấy con cá vàng về nhà nuôi dưỡng.
Trong suốt bảy năm ấy, anh luôn tự hỏi mình có thể cho cô điều gì. Cuối cùng, anh nhận ra, thứ duy nhất anh có thể làm là mong cô sống tốt. Dù cho trong cuộc sống của cô, anh có tan biến không một dấu vết, tựa như cô chưa từng biết anh là ai.
Danh sách chương (7 chương)
Đang tải danh sách chương...