
Lục Lục là câu chuyện đam mỹ ngược luyến tàn tâm, đưa người đọc đến với một thế giới nơi định kiến xã hội và số phận nghiệt ngã đã định hình nên những con người tưởng chừng như không thể dung hợp. Mở đầu câu chuyện, chúng ta được giới thiệu về một cặp đôi mà trong mắt thế gian, họ là "tuyệt phối" của sự dị hợm và đáng thương: một kỹ nam đã qua thời hoàng kim, mang vẻ xấu xí từ trong ra ngoài, và một kẻ ăn mày bẩn thỉu, hôi hám, lại còn què quặt. Họ là Mặc Liên và Lục Lục.
Mặc Liên, nhân vật chính của chúng ta, được người đời gán cho vô vàn lời cay nghiệt: ác độc, thủ đoạn, xấu xí, ghê tởm, hạ tiện. Hắn là hiện thân của tất cả những gì xã hội khinh bỉ. Thế nhưng, Mặc Liên chưa bao giờ vì những lời cười chê mà thay đổi, không vì những lời chửi bới mà thu liễm bản thân, càng không vì bất kỳ lời cầu xin nào mà mềm lòng. Hắn sống một cách ngang tàng, chấp nhận cái danh ác độc, hạ tiện mà người đời gán cho, cứ thế mà tồn tại.
Mặc Liên và Lục Lục: Mối Lương Duyên Đầy Bi Kịch
Trong khi mọi người đều cho rằng Mặc Liên sẽ tiếp tục cuộc sống cô độc và đầy gai góc của mình, hắn lại đưa ra một quyết định nằm ngoài mọi dự đoán: thu nhận một tên ăn xin. Tên ăn xin ấy, vừa xấu xí, vừa bẩn thỉu, lại tàn tật và có vẻ ngu ngốc, chính là Lục Lục. Mặc Liên không chỉ cưu mang hắn mà còn đặt cho hắn một cái tên, một danh tính, gọi là Lục Lục. Hành động này của Mặc Liên lại càng khiến người đời thêm phần chế giễu, cười nhạo hắn là kẻ điên rồ, kẻ bệnh hoạn.
Đối mặt với mọi lời nhạo báng, Mặc Liên vẫn thản nhiên như cũ, ánh mắt kiêu ngạo lướt qua những kẻ tầm thường, nở nụ cười khinh miệt mà đáp trả: "Chính các ngươi mới là lũ ngu ngốc." Hắn không cần sự đồng cảm, không cần sự chấp thuận. Cuộc đời của Mặc Liên và Lục Lục cứ thế đan xen vào nhau, tạo nên một bức tranh tình yêu đầy bi thương, trắc trở, nơi những "ngược thân" và "ngược tâm" sẽ thử thách giới hạn của cả hai. Liệu một tình yêu có thể nảy nở và tồn tại giữa hai kẻ bị xã hội ruồng bỏ, giữa những định kiến và sự tàn nhẫn của số phận?
Dù cuộc sống có nghiệt ngã đến đâu, dù tương lai có mịt mờ thế nào, Mặc Liên vẫn giữ vững một niềm tin, một mong ước nhỏ nhoi: "Có lẽ ta và ngươi, cứ mãi mãi sống như thế này cũng không tệ." Câu nói ấy ẩn chứa một sự chấp nhận, một sự cam chịu, nhưng cũng là một tia hy vọng mong manh về một hạnh phúc giản dị, bất chấp mọi sóng gió. Lục Lục hứa hẹn sẽ là một hành trình đầy cảm xúc, nơi tình yêu không biên giới được định nghĩa lại qua những vết sẹo và nỗi đau, nhưng cuối cùng vẫn hướng về một kết cục viên mãn (HE).
Danh sách chương (15 chương)
Đang tải danh sách chương...