Chương 1283: Tối nay không ngủ
– Bí thư Vương, tôi tin tưởng dưới sự dẫn dắt của ngài, cán bộ và nhân dân thành phố La Nam sẽ chung chí hướng, sẽ hợp mưu hợp sức, nhất định xây dựng La Nam giàu mạnh.
– Bí thư Vương, với trí tuệ của ngài, nhất định sẽ trù tính quy hoạch chung, nhập gia tùy tục, thành tích cao vời.
Hàng loạt câu nói xuất hiện trên màn hình, khi những vấn đề này được giả đáp, một loạt những con số về La Nam xuất hiện trên màn hình.
– Cái gì? Tiền lương ở thành phố La Nam còn cao hơn chỗ tôi? Con bà nó, nếu sớm biết như vậy đã đến La Nam tìm việc.
– Đúng vậy, nhà tôi gần thành phố La Nam, vì chút tiền lương mà năm xưa không chọn La Nam, đúng là hối hận.
– Anh bạn, không cần hối hận, thành phố La Nam mới phát triển trong hai năm gần đây, trước khi bí thư Vương đến thành phố La Nam, nơi này không có đường xe lửa, không có đường cao tốc như bây giờ đâu.
Chỉ một giờ trò chuyện thì Vương T·ử Quân đã trả lời được nhiều vấn đề, cũng đã bày ra những thành tích và việc làm của mình trước mặt số đông bằng phương pháp cực kỳ tinh tế. Một hình tượng bí thư thị ủy cực kỳ cụ thể, cực kỳ có năng lực sáng nghiệp được truyền đi khắp bốn phương tám hướng thông qua inte.
Rất nhiều người thông qua sự kiện lần này mà có thêm nhận thức về thành phố La Nam, càng hiểu rõ tình huống của thành phố La Nam hai năm qua: Mỗi năm phát triển gấp đôi, quần chúng thành phố La Nam có thể tăng thu nhập từ tăng trưởng, đây là vấn đề được mọi người chú ý cao độ.
Đổng Trí Tân chợt trở nên vui vẻ, hắn biết rõ lúc này nguy cơ của bí thư Vương đã tan biến, thời thế đã cực kỳ thuận lợi cho thành phố La Nam.
– Thư ký trưởng, có rất nhiều phóng viên muốn phỏng vấn bí thư Vương.
Đổng Trí Tân cũng không cảm thấy bất ngờ vì phóng viên yêu cầu phỏng vấn Vương T·ử Quân, hắn còn hy vọng bí thư Vương sẽ tiếp nhận yêu cầu này.
TгᴜʏᴇпTTS.net
Hơn nữa bây giờ là thời điểm quan trọng của bí thư Vương.
– Được, tôi sẽ xin chỉ thị của bí thư Vương rồi nói sau.
Đổng Trí Tân do dự giây lát rồi trầm giọng nói.
Sau khi kết thúc trò chuyện trực tuyến thì Vương T·ử Quân cảm thấy tay chân bủn rủn, tứ chi không còn chút sức lực. Mặc dù hắn đã sớm có chuẩn bị với lần gặp mặt này, thế nhưng tinh thần tập trung cao độ vẫn làm hắn cảm thấy rất mệt mỏi.
– Bí thư Vương, phóng viên hy vọng được phỏng vấn ngài.
Đổng Trí Tân khẽ đi đến bên cạnh Vương T·ử Quân rồi nói.
Vương T·ử Quân do dự một chút rồi lên tiếng:
– Tôi sẽ tiếp nhận phỏng vấn về La Nam, nhưng nếu là phương diên khác thì hôm nay không được.
Đối với đám phóng viên thì đáp án như vậy của Vương T·ử Quân cũng xem như quá tốt rồi. xem tại TruyenFull.vn.c.o.m
Khi Vương T·ử Quân nói: “Cám ơn các bạn đã cổ vũ cho thành phố La Nam!” và dòng chữ xuất hiện trên màn hình, xem như buổi trò chuyện trực tuyến hôm nay đã kết thúc. Lúc này các trang web trước đó đăng tin trực tuyến và buổi trò chuyện hôm nay cũng xem như khép lại một sự kiện ồn ào, một sự kiện có thể nói là khó quên với nhiều người.
Vương T·ử Quân cũng không có tâm tư xem xét những điều này, hắn còn một việc quan trọng hơn cần làm, chính là đợt phỏng vấn kế tiếp. Đám phóng viên am hiểu tâng bốc kia thật sự quá lợi hại, hắn cần phải tập trung tinh lực để chuẩn bị củng cố những thắng lợi mà mình có được trên inte.
May mà lần này Vương T·ử Quân đã quy định phạm vi, tình huống của thành phố La Nam lại nằm trong đầu hắn, vì thế hắn cũng không có gì phải ngại.
– Chúng ta sẽ tiến thêm một bước xây dựng thành phố, làm cho thành phố La Nam càng thêm tươi đẹp. Tôi tin tưởng thông qua sự cố gắng của toàn thể quần chúng thành phố La Nam, một thành phố La Nam phát triển hài hòa sẽ xuất hiện trước mắt các vị…
Sau khi trả lời vấn đề của Lý Băng, Vương T·ử Quân phong độ đứng lên nói:
– Các vị, cám ơn các vị đã chú ý đến thành phố La Nam, hy vọng mọi người giúp đỡ nhiều hơn cho công tác của thành phố chúng tôi. Lúc này La Nam đang trong đà phát triển kinh tế, nếu có được sự trợ giúp của các vị, tôi tin tưởng sẽ càng bay cao hơn.
Lý Băng nhanh chóng ghi chép, trong lòng thầm hưng phấn, bí thư Vương cuối cùng cũng trả lời vấn đề của nàng. Vị bí thư thị ủy trẻ tuổi này làm cho nàng cảm thấy rất mới mẻ, đây là một kế hoạch phát triển rất tốt, rất có quy hoạch, có biện pháp.
Cuộc gặp kết thúc, Vương T·ử Quân được nhóm người Đổng Trí Tân vây quanh đi ra đại sảnh. Trước khi hắn đi về phía xe của mình, một hình ảnh trước mắt làm hắn sững sờ.
Một đám người tập hợp lại thành một bước tường người, những gương mặt có quen có không quen chợt xuất hiện.
Những người này đều nở nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Vương T·ử Quân.
– Chào bí thư Vương!
Khi âm thanh này vang lên, tiếng vỗ tay đã vang lên như sấm dậy, tiếng khen ngợi như thủy triều. Vương T·ử Quân nhìn tình cảnh trước mắt, áp lực chịu đựng trong những ngày qua căn bản đã tan biến không còn gì.
– Người nào làm trâu ngựa cho nhân dân, tất nhiên nhân dân sẽ không quên.
Tron đầu Vương T·ử Quân xuất hiện những lời này, hắn chợt cảm thấy mình có được vinh dự rất lớn, không phải mình cũng là một người như bao người sao?
Trong tiếng vỗ tay rộn rã, Vương T·ử Quân được đám người đưa ra đường, hắn cảm thấy cảm động nhưng vẫn có thể chịu đựng được.
Vương T·ử Quân là bí thư thị ủy, hắn căn bản không nên có biểu hiện quá đà.
Ánh đèn liên tục lóe lên, đám phóng viên nhanh chóng chộp lấy hình ảnh quý giá vào lúc này.
– Bí thư Vương, chúng ta đi đâu?
Lý Đức Trụ nhìn Vương T·ử Quân lên xe rồi khẽ hỏi.
– Về nhà!
Xe khởi động rồi chạy đi, nhanh chóng lao vun vút dưới ánh đèn đêm ở thành phố La Nam, đích đến là khu nhà thường ủy thị ủy La Nam.
– Tuýt tuýt!
Tiếng còi xe hơi vang lên, khi Lý Đức Trụ đang chần chờ, lại có tiếng còi xe hơi vang lên. Khi những âm thanh kia vang lên, những chiếc xe chạy bên đường giống như nghe được hiệu lệnh, tất cả chậm rãi dừng lại ở hai bên, nhường đường cho chiếc xe số một thị ủy La Nam chạy qua.
Bọn họ dùng phương thức của mình để biểu hiện sự tôn trọng và giúp đỡ người ngồi trong chiếc xe số một thị ủy.
Vương T·ử Quân nhìn những chiếc xe dừng lại mà không nói gì, thế nhưng Lý Đức Trụ thì giảm tốc độ lại.
Vương T·ử Quân đi qua con đường làm mình cảm động, cuối cùng cũng về đến khu nhà thị ủy. Hắn nhìn khu nhà đang trầm mình trong đêm tĩnh lặng, sau khi trầm ngâm giây lát thì bấm số điện thoại của Trương Thiên Tâm.
– T·ử Quân, biết nói làm sao đây nhỉ.
Trương Thiên Tâm vui sướng nói, trước khi cúp điện thoại còn nói một câu:
– T·ử Quân, tôi cảm thấy rất sùng bái cậu.
Vương T·ử Quân xuống xe, đèn trong khu nhà chợt tắt đi, khi bóng tối bủa vây chung quanh, đột nhiên có một điểm sáng lóe lên. Trong điểm sáng chói mắt, Mạc Tiểu Bắc nắm tay Tiểu Bảo Nhi nở nụ cười chào đón Vương T·ử Quân.
Vương T·ử Quân nhìn Mạc Tiểu Bắc chậm rãi đi đến, hắn vô thức tiến lên nghênh đón. Lúc này đám người trong bóng đêm cũng đứng yên lặng, bọn họ không muốn phá vỡ tình cảnh tươi đẹp vào lúc này.
Đối với Vương T·ử Quân thì đây là một đêm tuyệt đẹp, nhưng với một số người thì lại khác.
Lý Băng không ngủ vì nàng còn phải làm bản thảo, những người phóng viên như nàng cũng phải làm bản thảo, rất nhiều người còn thảo luận trên mạng vì bọn họ còn chưa thỏa mãn.
Lúc này ba cái tên Vương T·ử Quân, Mạc Tiểu Bắc và thành phố La Nam đã xếp ba vị trí đầu tiên trên trang tìm k·iếm, các diễn đàn cũng có rất nhiều lời thảo luận về Vương T·ử Quân.