Chương 27: Mỹ Nhân Kế chi nguy cơ

Hoàng Phủ Hạo Thiên nghe vậy ngây cả người, ngay sauđó im lặng vỗ vỗ cái trán, “Căng thẳng! Tuyết Nhi……” Chốnglại ánh mắt trừng trừng của Hàn Chiến, Hoàng Phủ Hạo Thiên tự động nuốt vào lờinói có thể làm cho Hàn Tuyết căng thẳng, vô lực thở dài, thôi, vị hôn phu kiađã không để ý xem miệng tiểu kiều thê mình nói cái gì thì người ca ca này chỉra chỗ sai cũng chẳng dễ gì.”Mấy vị mỹ nhân ──, ” nhìn bộ mặt phớttỉnh của Hàn Tuyết không giống nhưđangcùnghắn nói giỡn, Hoàng Phủ Hạo Thiên cũng liền không e dè mà nói: “Mấy vị mỹnhân kỹ thuật quả thật cũng không tệ.”
Hàn Tuyết sắc mặt thâm trầm hỏi nữa: “Đều là xử nữ?”
“Đúng vậy.” Hoàng Phủ Hạo Thiên thấy Hàn Tuyết sắc mặt không tốt, thuliễm nụ cười trong lòng nghiêm mặt nói: “Đêmđầulạc hồng là ta thân kiến, mà lại, khụ ──” mặc dùhỏi như vậy không đúng, bất quá hắn hiểu Hàn Tuyết sẽ không vô cớ dây dưa vềviệc này, nhất định là có vấn đề mới có thể hỏi về hắn loại chuyện này cho nêncũng không dám giấu giếm, “Nam nhân có thể cảm giác được, cái đó…… Khụ ──”
“Được rồi được rồi, đã biết.” Hàn Tuyết mặt đỏ hồng lên nhìn HoàngPhủ Hạo Thiên phất phất tay, chuyện như vậy nói ra quá rõ nàng cũng thấy xấuhổ.”Muội vốn cho là những cô gái như vậy hẳnđãlàm quachuyện đó, nếu là như vậy, mà vào cung lúc Nội Vụ phủ không phát hiện rađã nói lên trong cung có người tiếp ứng, nhưng hiện nay xem ra, ít nhất có thểloại bỏ được nghi vấn này.”
“Trải qua loại phong tình giáo dục như vậy mà vẫn còn giữ được thểthân xử nữ có thể thấy được tâm tư của người sau lưng cũng không đơngiản.” Hàn Chiến trầm tiếng nói.
“Ngươi biết các nàng?” Sao lại nói như đã tận mắt chứng kiến vậychẳng lẽ Hàn Chiến biết?
Hàn Chiến nhắm mắt giật giật khóe miệng, “Tối hôm qua, tẩm cung củangươi.”
Hàn Tuyết đã dự kiến được trước nên che lỗ tai nhưng vẫn là có thể nghe đượctiếng quát như Hoàng Phủ Hạo Thiên như sấm: “Hoàng Phủ Hàn Tuyết,muội dám nhìn lén?”
Không dám để taybịt tai xuống, HànTuyết chui vào trong n·gực Hàn Chiến rụt một cái, yếu ớt nói: “Muội khôngcó nhìn lén, bọn muội làQuang Minh Chính Đạiđứng ởtrên nóc nhà huynh nhìn.”
Hoàng Phủ Hạo Thiên không dám tin trừng mắt Hàn Chiến, “Ngươi đi làmchuyện điên khùng cùng nàng?” Hàn Tuyết nói ‘ chúng ta ’ tức là còn ngườikhác, mà ngoài Hàn Chiến ra làm gì có người nào khác.
“Điều kiện trao đổi quá mức mê người nên coi một cái cũng không sao.”Hàn Chiến mỉm cười, nhớ tới cảnh tượng ân ái mĩ lệ sau khi hồi cung không kìmhãm được hôn một cái lên mặt Hàn Tuyết, hành động đã nói lên tất cả.
“Dám! Hai người các ngươi dám.” Hoàng Phủ Hạo Thiên thật sự không cócách nào loại bỏ được cảm giác xấu hổ khi bị người khác nhìn trộm ra ngoài, rồilại tức giận không có chỗ phát, chỉ vì hai kẻ đi rình một là một đại hoả giakhôg thể chọc được, một người hắn muốn giận cũng không giận nổi, chỉ có thểdùngbạo ngônđể pháttiết buồn bực trong lòng buồn.
“Hoàng đế ca ca, ngươi đừng tức giận, ” thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên bựcmình, Hàn Tuyết vội lên tiếng an ủi: ” Muội không phải là vì nhàm chán màmuốn nhìn các ngươi sinh hoạt vợ chồng á.” Mặc dù nhìn sau khi nhìn họcđược không ít thứ, bất quá lời này là không thể nói, nếu không hoàng đế ca canhất định sẽ nổi đóa.”Ta nghe Tiểu Lăng T·ử nói cô gái được tiến cống cũngrất mị, hoàng đế ca ca gần đây cũng hàngđêmxuân,cho nên mới muốn gặp a.”
“Có cái gì khác nhau sao?” Nhìn lén còn nói với hắn lý do, trời ạ!Hắn muốn điên rồi!
“Dĩ nhiên a, nếu chỉ là cô gái bình thường, quyết sẽ không ở trên giườngkinh nghiệm cùng lão luyện như vậy, hoàng đế ca cakhôngcho là như thế sao?”
“Chuyện như vậy có thể giải thích được vì tú nữ khi vào cung đã có cácmama chuyên phụ trách dạy dỗ chuyện này.” Hoàng Phủ Hạo Thiên sắc mặt đỏbừng tức giận, thanh âm cũng không nhịn cao hai độ.
“Vậy huynh đã từng nhìn thấy vị phi tần nào lão luyện như nữ nhân nàychưa?” Hàn Tuyết trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên còn chưa hiểu ratứcgiậnchu mỏ, nam nhân nào cũng đần như vậy, khôngthấyđượcnhững chuyện đã rất rõ ràng. Nàng không khỏi liếc mắt Hàn Chiến, hai người tâmý tương thông, Hàn Chiến chép miệng, liếc Hoàng Phủ Hạo Thiên một cái, ý là: tacũng không phải là hắn, đừng vội đem ta cùng hắn đánh đồng với nhau.”
Hoàng Phủ Hạo Thiên đặt m·ông ngồi vào long ỷ, bưngtáchtràtrên bàn uống sạch trơn mới nói: “Nước khác tiến dâng mỹ nhân, mục đíchbất quá vì balý do: mộtlà mê hoặc quân chủ, hai làthăm dòtintức, ba là đám hỏi thật lòng.” Hắn đã sớm biết mấy cái nữ t·ử kia có vấnđề, mắthéhung áctrợn mắt nhìn Hàn Tuyết một cái mới nói: “Muội thật coi ta làtiểuhài t·ử ba tuổihay sao?”
“Thì ra là ngươi biết a!” Hàn Tuyết vui vẻ nói.
“Nói nhảm” Hắn tức không phải vì thân thể bị nhìn hết sạch mà bởi vìvị khả ái tiểu muội muội của hắn trèo lên nóc nhà xem trộm hắn cùng phi tần làmchuyện ân ái, mà ám vệ của còn không có một ai báo cáo qua, thật là làm chongười ta buồn bực.
“Xem ra tam quốc cũng đối với chúng ta có ý tứ, hoàng đế ca ca có chủý?” Hàn Tuyết nén cười nghiêm mặt nói.
Hoàng Phủ Hạo Thiên trong mắt hàn quang chớp động, thanh âm trầm thấp lạnh:” Điều này muốn cũng phải xem bọn họ có bản lãnh không đã.” Từ trongngăn bàn rút ra một tấm hoạ đồ, hắn đem nó trải ra, ngoắc tay bảo hai ngườikia tới đây.
Truy3nTTS.net
Hàn Tuyết nhảy xuống dưới chân Hàn Chiến, kéo lấy bàn tay to của hắn cùng điđến bên cạnh bàn, thấy bức đồ Hoàng Phủ Hạo Thiên mở ra chính là một quyển bảnđồ ── toàn bộ đại lục bản đồ. Đại lục gồm năm phần, bản đồ theo như vẻriêng của ngũ quốcdùngnămloại màu sắckhác nhaumiêutả, Hàn Tuyết thấy bản đồ này cực kỳ đơn giản cùng sơ lược, các dãy núi cũngchỉ lấy ba hình tam giác bày tỏ, Ngọa long sông chảy từ nam đến bắc Bích Lạcquốc cũng chỉ có ba đường không dài không ngắnminhhọa.
Hoàng Phủ Hạo Thiên chỉ vào Bích Lạc quốc cùng tứ quốc tiếp giáp nói: “LấyýkiếnTuyết Nhi,nước nàotrướcsẽnhẫn nạikhông được?”
“Không biết!” Hàn Tuyết không chút nàododựlớn tiếng trả lời, nàng cũng không phải là cókhảnăngphán đoán mọiviệc,làmsao có thể biết nước nào sẽ đối vớiBích Lạc xuất thủtrước. Nàngchỉ vào lãnh thổ màu xanh nhạt của Băng Tinh quốc nói: “Băng Tinh quốc mộtnăm chỉ có bốn tháng có thể cùng ngoại giới thông thương, cho dù muốn khaichiến, cũng chỉ có bốn tháng này, căn bản không cần quá lo lắng.”
Hoàng Phủ Hạo Thiên yên lặng gật đầu một cái, nhìn Hàn Tuyết ngón tay chuyểnqua Long Dược vị trí gật một cái.
“Nước ta cùng Long Dược cách con sông Ngọa Long,chiếnthuyền của chúng ta sẽ có ưu thế hơn so với Long Dược, nhưnghuynh xem Ngọa long sông này thật dài, nếu khai chiến, căn bản là phòng khôngthể phòng, nếu thật muốn đánh, còn không bằng chúng ta động thủ trước, như vậycơ hội nắm chắc thắng lợi sẽ lớn hơn chút.
Quả thật theo như lời Hàn Tuyết, Ngọa Long sông chảy qua Bích Lạc từ bắc đếnnam, phía nam hơn phân nửa khúc sông trùng với đường ranh giới hai nước. Nếuthật muốn khai chiến, dòng sông như vậy căn bản không cách nào phòng bị.
Hàn Tuyết ngón tay hướng xuống khoảng màu vàng của Kim Sa quốc, “Kim Sa làquốc gia khôngcókhảnăng cùng chúng ta khai chiến nhất, bọn họ hiện tại quốc nội phân tranh khôngngừng, nội loạnliên miên, mấythân vương tranh vương vị không biết trời đất, nơi đó chỉ có thời gianquản sự nước hắn.” Ngón tay dời về phía màu tím của Khánh quốc,”Khánh quốc nhiều năm qua vẫn Quốc Thái Dân An, xã hội ổn định, quốc khốtràn đầy, nếu quả thật khai chiến, Khánh quốc sẽ là đối thủ lớn nhất của chúngta.”
Hoàng Phủ Hạo Thiên trầm mặc, hắn lên ngôi bất quá cũng chỉ ngắn ngủn bốn năm,chuyện phiền toái này cũng là lần đầu tiên xảy ra.
Hàn Chiếnthanh âm trầm ấmbổsung: “Bích Lạc cùng Khánh quốc tiếp giáp nơi thảo nguyên là vùng đất bằngphẳng, so với Long Dược không chống đỡ được, nếu khai chiến mà tấn công khôngtốt để thất thủ thì địch sẽ thần tốc tràn vào trong.” Hiện tại Bích Lạchơn phân nửa binh mã trú ở Kim Sa, Khánh quốc, cùng Long Dược biên cảnh, nhưngcho dù tất cả binh mã đều xuất ra thì ba chỗ này lại có hai nơi là không thểphòng không phòng đấy.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »