Chương 28: Lâm hạnh cung nữ Tân Nguyệt
Hoàng Phủ Hạo Thiên một chưởng nặng nề vỗ lên bàn: “Aiai cũng nhìn chằm chằm Bích Lạc quốc chúng ta, thật sự cho rằng hoàng đế ta đâydễ ăn hiếp sao?”
Hàn Tuyết trừng mắt nhìn, bỗng nảy ra một kế, nànggian xảonhìnHoàngPhủ Hạo Thiên nói: “Hoàng đế ca ca không cần tức giận, tiểu muội có một kế này,có thể giúp hoàng đế ca ca giải tỏa tức giận.”
Nhìn Hàn Tuyết vẻ mặt như mèo bắt được chuột. HoàngPhủ Hạo Thiên thận trọng nói: “Nói nghe thử xem.” Tuyết Nhi lắm mưu m·a q·uỷ kế,chỉ sơ ý một chút, ngay cả hắn cũng sẽ bị nàng tính toán, không thể không đềphòng a.
“Long Dược mỹ nhân kia không phải là rấtdâmđãngsao, nếu nhưkhôngcẩnthận cùng với thị vệ hoàng cung nào đó cấu kết thì cũng sẽ không quá kì lạ,phải không?” Hàn Tuyết hướng Hoàng Phủ Hạo Thiên chớp chớp mắt, nàng trên mặttuy đang cười, nhưng trong mắt lạixuất hiện tiahànquang, khiến người ta thấy mà kinh tâm không dứt.
Hàn Chiến một tay ôm Hàn Tuyết vào lòng, khẽ cười nói:”Kế này của nàng đúng là độc vô cùng, khoan nói tới chuyện mặt mũi mất hết, có thểtrực tiếp truy cứu trách nhiệm Long Dược quốc, mà chỉ nói nữ t·ử hậu cung cùngngười khác tư thôngđãlà tửtội, kế này tốt thì tốt, nhưng lại hại đi mạng nhỏ của Long Dược mỹ nhân kia,đáng thương thay một nữ t·ử thiên kiều bá mị.” Hắn nhớ lại cô gái dâm lãng đêmhôm qua, liền nhớ ngay tới đêm qua Hàn Tuyết ở trên giường tư thái mị hoặc,namcănchỗ kín lại rục rịch ngẩng đầu, mượn lấy tư thế đangôm Hàn Tuyết trong n·gực, đỉnh căn đểtrên m·ông ngọc.( thậtBT)
“Vậy cũng đúng, nếu hoàng đế ca ca không bỏ được, đóđương nhiên là chuyện khác rồi.” Trên m·ông bị đầu đỉnh vật cứng nóng bỏng cọđâm làm Hàn Tuyết đỏ mặt, nếu như ở trong phòng thì cũng không sao, nhưng đangcó hoàng đế ca ca trước mặt, người này sao có thể không chút kiêng kỵ như vậy.Móng tay nhỏ lần tới thịt mềm bên hông Hàn Chiến uốn éo, dùng sức bấu chặt haicái, cảm giác cánh tay nắm bên hông siết chặt, nàng mới hài lòng buông ra.
“Chỉ là một nữ t·ử địch quốc, sao có thể đánh đồng cùngtổ tông cơ nghiệp,” Hoàng Phủ Hạo Thiên nghiêm túc nói, cau mày suy nghĩ mộtchút, “Kế này tuy tốt nhưng chỉ đối phó được một nước Long Dược, hiện tại cảbốn nước đều có mỹ nhân trong cung, nếu có thể khiến bọn họ tự mình tranh đấu,chó cắn chó, chúng ta không phải sẽ vừa vặn được ngồi không, làm ngư ông đắc lợihay sao?”
Oa–, thật là độc nha, Hàn Tuyết cùng Hàn Chiến liếnnhìn nhau một cái, trong mắt hai người đều tràn đầy bất đắc dĩ. Người làm hoàngđếhẳnlà không giống ngườithường, vốn tưởng rằng kế của Hàn Tuyết đã tương đối sắc bén rồi, nào biết so vớiHoàng Phủ Hạo Thiên, căn bản chỉ là phòng nhỏ gặp nhà lớn a.
Hàn Tuyết ho nhẹ, hắng giọng nói: “Bất quá chuyện nàycũng không gấp, trước mắt bốn nước đều ở đây giám sát, bởi vì cái gọi là bắndọa chim đầu đàn, vô luận nước nào cũng sẽ khônglàmranhững chuyện thiệt cho mình, hoàng đế ca ca có thểnhân cơ hội này mà hảo hảo hưởng dụng mỹ nhân kia.”
Hoàng Phủ Hạo Thiên như có điều suy nghĩ gật đầu nói:”Không tệ, độc sủng không dễ hưởng, nếu ta độc sủng một người này, thì tất sẽkhiến đám phi tần khác bọn họ căm ghét, đến lúc đó sai người ở trước mặt các mỹnhân khác công kích một chút, các nàng sẽ tự mình đánh nhau, chúng ta chỉ cầnngồi xem trai cò tranh nhau là được.”
Được… Thật lợi hại! Hàn Tuyết mắt sáng như sao nhìnHoảng Phủ Hạo Thiên, không hổ là hoàng đế ca ca nha, nàng âm hiểm đều là chỉtính kế một cá nhân, hoàng đế ca ca âm hiểm là luận tới hẳn một nhóm a, thậtkhiến cho người ta phải sùng bái.
Nhìn Hàn Tuyết sùng bái nhìn chòng chọc Hoàng Phủ HạoThiên, Hàn Chiến cuồng phát ghen tức, một bàn tay che lấy mắt Hàn Tuyết, quayđầu lại nói với Hoàng Phủ Hạo Thiên: “Kế này nếu chỉ có thể do chính ngươi làmthì chúng ta về trước, có chuyện gì cho người tới kêu là được.” Nói xong, khôngchờ Hoàng Phủ Hạo Thiên đáp lời đã ôm Hàn Tuyết bay ra ngoài như một cơn lốc.
Hoàng Phủ Hạo Thiên nhìn bóng lưng hai người ái muộicười cười, thân là nam nhân, sao hắn còn không biết Hàn Chiến muốn làm cái gì,nhớ tới Long Dược mỹ nhân kia nữ thể đầy đặn, mị huyệt mất hồn, công phu trêngiường làm nam nhân dục tiên dục t·ử, dưới h·áng hắn lại nổi lên một hồi nhiệtnăng, hăng hái ngẩng đầu lên.
Đúng lúc này, cung nữ hầu trà bưng tách trà thướt thađi tới, Hoàng Phủ Hạo Thiên hí mắt nhìn gương mặt thanh tú của cung nữ kia, tầmmắt quét qua bô n·gực lớn cao thẳng, eo thon nhỏ, gian xảo dừng lại chỗ bụngdưới nàng. Nữ t·ử không được lâm hạnh trong cung đều là xử nữ, vừa nghĩ tới tiểuhuyệt mềm mại chặt khít của xử nữ, dục bổng dưới hông hắn không khỏi nảy lên.
Cung nữ kia thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên nhìn mình chằmchằm, mặt đã sớm đỏ tới tận mang tai, đặt ly trà ở trên bàn xong liền lui vềsau một bước, xoay người muốn chạy ra khỏi cửa.
Hoàng Phủ Hạo Thiên ngồi trước bàn đọc sách, mượn lấybàn đọc sách che chắn, một tay xoa xoa dục căn ở chỗ kín, thanh âm thẩm trọng:”Ngươi tên gì?” Bây giờ việc gì cũng có thể cho qua,dụcvọng đượcxoa bóp củamìnhcàngthêm tráng kiện làm cho hắn muốn hung hắng tiến nhập nữ thể, đại chiến đã qua300 hiệp, lúc này mà còn cho gọi phi tần tới thì không biết phải đợi bao lâu,dù sao hậu cung này cũng có ba nghìn mỹ nữ, mỗi người đều là nữ nhân danh chínhngôn thuận của hắn, mà một người trước mặt này xem cũng thuận mắt, cũng sẽkhông thấy có lỗi với chính mình.
“Khởi bẩm hoàng thượng, nô tỳ tên gọi Tân Nguyệt.” TânNguyệt vội quỳ rạp xuống đất trả lời. Bởi vì tư thế quỳ kia mà m·ông đầy đặn caocao nổi lên, Hoàng Phủ Hạo Thiên thấy vậy trong mắt không khác gì lửa cháy đổthêm dầu, nam căn chỗ kín mơ hồ lại trướng đau.
Hắn vừa đứng dậy lấy từ ngăn kéo sau lưng tủ sách ramột bình sứ nhỏ, vừa nói với Tân Nguyệt: “Ngươi qua đây.”
Tân Nguyệt không biết vì sao, thân mình từ dưới đất bòdậy, đi về phía Hoàng Phủ Hạo Thiên, cách hắn một bước ngắn mới đứng lại, thấyHoàng Phủ Hạo Thiên xoay người ra sau, một tiếng không nói liền đưa tay đếntrên eo nàng kéo thắt lưng nàng, nhất thời dọa nàng sợ đến hoa dung thất sắc:”Hoàng, hoàng thượng…”
“Trẫm hiện tại muốn cưng chiều ngươi, ngoan ngoãn đểcho trẫm thương ngươi.” Giọng nói Hoàng Phủ Hạo Thiên mặc dù ôn nhu, độc táclại rất thô lỗ, ném bỏ đai lưng trong tay về phía sau, hai tay bắt được váy TânNguyệt liền đột nhiên kéo sang hai bên, lớp yếm xanh nhạt bao phủ bộ n·gực no đủngay lập tức lọt vào đáy mắt hắn, khiến hắn không khỏi nuốt nước miếng một cái.
“Hoàng, hoàng thượng…” Tân Nguyệt thấp giọng khẽ gọi,thân mình run rẩy tựa lá rách trong gió, lại động cũng không dám động, tronglòng vừa thẹn vừa mừng. Có nữ nhân nào mà không muốn phất lên làm phượng hoàng?Hôm nay có thể được hoàng thượng sủng hạnh là chuyện vinh hạnh đến cỡ nào, nếungày mai có thể được hoàng thượng tứ phong, đó chính là một việc tốt làm rạngrỡ tổ tông.
Bàn tay dò tới sau cổ Tân Nguyệt, nhẹ nhàng rút mộtcái rồi kéo xuống, haitrái tuyết lêtròntrắng như tuyết nảy lên xuất hiện trước mặt Hoàng Phủ Hạo Thiên. Hắn cả kinh thanthành tiếng, một tay nắm lấy bầu v·ú trắng nõn kia, xúc cảm trong tay vừa trơnvừa mềm, chóp mũi còn có mùi hương trầmnhàn nhạt bay tới, làm Hoàng Phủ Hạo Thiên cười tà tay lại càng thêm nắm chặtvú mềm, “Ngươi mặc dù không có tư thái khuynh thành, thân thể ngược lại rấtxinh đẹp.” Nhũ hoa tuyết trắng dưới bàn tay hắn thay đổi hình dáng, hiện lênvài vết đỏ.
Hoàng Phủ Hạo Thiên cầm nắm lực đạo có chút nặng, TânNguyệt khép lại đôi mi thanh tú khẽ cắn môi đỏ mọng, nhịn không được miệng kêuđau. Hoàng Phủ Hạo Thiên nâng cánh tay phủ lấy Tân Nguyệt, ôm đến một bêngiường êm, một tay khác nhấc làn váy Tân Nguyệt lên, không kịp chờ đợi kéo tiếtkhố nàng xuống, đầu gối đẩy một cái, đem hai bắp đùi nhu nộn tuyết trắng mởlớn, phần đất hoang phấn hồng theo run rẩy cua nàng cũng nhẹ nhàng lay động,lập tức khiến nam căn Hoàng Phủ Hạo Thiên căng lớn thêm hai phần.
Hoàng Phủ Hạo Thiên vừa lật tay kẹp nắp bình sứ giữahai ngón tay mở ra, vừa vuốt vuốt cánh hoa phấn hồng, một tay liền nâng bắp đùiTân Nguyệt, đem chúng áp trên n·gực nàng, một tay kia hướng miệng bình lên trênmặt cánh hoa cao ngất đổ ra vài giọt, chất lỏng lạnh như băng làm cho TânNguyệt co rúm lại.
Nhìn mảnh đất hoang như đóa hoa hồng kiều diễm dínhsương, Hoàng Phủ Hạo Thiên khẽ cười hai tiếng: “Đừng sợ, đây chính là đồtốt.” Dâm dịch thượng hạng,dùng một chút, cả liệt nữ cũng có thể biến thành dâm phụ, đổ vào trong huyệt nữtử, cho dù là xử nữ cũng sẽ không để ý đau đớn mà quấn lấy nam t·ử cầu hoan.
Lấy thân bình lạnh như băng cọ nở cánh hoa, miệng bìnhliền kề cận miệng huyệt dốc xuống một nửa.
“A…..Lạnh!” Chất lỏng lạnh như băng rưới vàotrong huyệt tựa như lạnh tận đáy lòng, Tân Nguyệt kinh hô một tiếng nhưng cũngkhông dám giãy dụa, mặc cho Hoàng Phủ Hạo Thiên thi triển.
Đậy kín bình sứ, ném sang một bên, Hoàng Phủ Hạo Thiêndùng một ngón tay thăm dò vào hoa huy*t, đ·âm nhẹ, cảm thụ thịt mềm trong huyệtbao chặt hết sức, dò đến chỗ sâu, liền chạm đến tầng lá chắn kia.
Tân Nguyệt cắn chặt môi đỏ mọng, cố nén đau đớn do hạthể bị dị vật xâm nhập truyền tới, chỉ cảm thấy tay Hoàng Phủ Hạo Thiên khôngngừng chọc ngoáy, nhiệt năng trong huyệt từ từ tăng lên, mơ hồ có chút cảm giáctê ngứa.
Hoàng Phủ Hạo Thiên rút ngón tay ra, trên mặt hai cánhhoa hung hăng vân vê hai cái, liền chuyển sang bấu véo chế trụ Tân Nguyệt, đứngdậy cởiquần dàixuống,đá rơi giày, mới nhảy lên giường êm. Hạ thể hắn t·rần t·ruồng ngồi chồm hỗm nơiđỉnh đầu Tân Nguyệt, nam căn to lớn ngạo nghễvươnlêntrước mặt Tân Nguyệt, chỉthấyvật nóngtrángkiện to dài nổi đầy gân xanh, có mấy phần thực dữ tợn, trên đỉnh tròn tròn lạitràn ra chút chất lỏng trong suốt.
“Cô gái ngoan, nhẹ nhàng cầm lấy nó, dùng đầu lưỡiliếm.” Kéo hai tay Tân Nguyệt qua, đặt trên nam căn của mình, Hoàng Phủ HạoThiên nửa cúi người xuống, khiến cho nam căn dán lên mặt Tân Nguyệt.
“Dạ, hoàng thượng––” Tân Nguyệt cố nén từng cơnngứa ngáy nhè nhẹ truyền tới từ hạ thể, tay khẽ run nắm lấynamcăntráng kiện, mang theo mấy phần ngượng ngùng cùng tò mònhẹ nhàng xoa bópnó, cảmgiác vào tay nóng bỏng cùng thô ráp, rồi lại mang theo mấy phần mềm mại, taynàng nhéo đùa,nam cănở trongtay nànggiật giậtnảylên. Nàng vươn cái lưỡi hồng hồng khẽ l·iếm chất lỏng trong suốt chỗ đầu tròn,miệng nổi lên mùi vị tanh mặn lại có chút gay nồng, làm đôi mi thanh tú củanàng nhíu lại mấy phần.
“Ngậm vào đi.” Tân Nguyệt động tác không lưu loát làmHoàng Phủ Hạo Thiên có vài phần không kiên nhẫn, nam căn trướng đau khó nhịn,làm hắn hoàn toàn không có tinh thần nhẫn nại, một tay bắt lấy cằm Tân Nguyệt,đem côn th*t tráng kiện đẩy vào trong miệng nàng, “Miệng há lớn một chút, đừngdùng răng, dùng môi ngậm, đầu lưỡi cuốn lấy nó mà l·iếm.”
Nam căn to lớn quá khổ khiến cho Tân Nguyệt chỉ có thểtận lực há miệng cực đại mà ngậm lấy, mặc dù vô cùng khó chịu, nhưng bởi vìngười trước mặt là hoàng đế thiên hạ chí tôn nên không dám cự tuyệt, nàng nghelời cuốn lấy cái lưỡi, l·iếm côn th*t trong miệng, tuy mùi vị tanh mặn làm chonàng chỉ muốn ói, cũng không biểu hiện ra. Có thể được hoàng thượng sủng ái làước mong của bao nữ nhân, nàng vô luận thế nào cũng không thể để tuột mất cơhội khó có được này.
Cái lưỡi quét qua đỉnh côn th*t, Hoàng Phủ Hạo Thiênthoải mái run lên, không nhịn được liền đổi tư thế cúi nửa người mà thẳng lưngđút vào. Nhiều lần thâm nhập đến tận cổ họngnho nhỏchặtkhít của Tân Nguyệt, cộng thêm cái lưỡi của nàng lướt trên mặtvậtnam tínhđem đến cảm giác thoải mái dễ chịu, khiến Hoàng PhủHạo Thiên tùy ý cắm xuống lại cắm xuống.
Tân Nguyệt như muốn nôn mửa, không thích cảm giác bịtống vào tận cổ, đầu lưỡi liều mạng tiến đến muốn đẩy côn th*t ra khỏi miệng,nhưng không biết rằng làm như vậy, sẽ chỉ làm Hoàng Phủ Hạo Thiên càng thêmsảng khoái, hung hăng dùng lực chen vào mạnh hơn.