Chương 47

Thấy Hàn Tuyết đưa đẩy hăng say như thế, HànChiến nhất quyết xoay người nàng lại, làm cho nàng giang rộng haiđùi, đưa lưng về phía mình mà ngồi, hai tay phân công, ôm chặt nàngtựa vào lồng ngực c·ũng đồng thời khiến nàng không có biện phápgiãy giụa. Một tay áp trước ngực nàng, một tay lướt qua vùng cỏ đen,đại chưởng âm thầm lần mò vào u cốc khẽ động, miệng vẫn không quênđáp lời nàng: “Tìm được trong phòng sách c·ủa nàng a.”
“Không cần –– ân……” Nhẹ cắn môi lưỡiđỏ mọng, Hàn Tuyết nuốt xuống tiếng rên khẽ thiếu chút nữa bậtthốt lên, vội vàng ngăn chặn ngón tay đang trêu đùa trong cơ thể, trênmặt đã nóng bừng một mảnh, thân thể hai người dán chặt khiến chonàng cảm nhận rõ ràng đỉnh nhiệt thiết phía sau m·ông, vật kia tựanhư đang nảy nảy lên, mà giữa hai chân nàng vốn đã ươn ướt, hiện tạilại càng thêm cỏ dại lan tràn rồi.
Bị sóng hồng lật đổ có thể khiến cho cảngười vui thích, nhưng nếu là đụng phải vật không biết đến hai chữ”Thỏa mãn” là gì c·ủa nam nhân kia thì thật làm cho người ta khôngchịu nổi. Đồng tử Hàn Tuyết bị sắc dục che kín chợt lóe linh quang,vội vàng lắc đầu kêu lên: “Ta uống, ta uống là được chứ gì?” Nữ tửtrưởng thành phải biết co được dãn được, núi xanh vẫn còn đó, lo gìthiếu c·ủi đốt. Xú nam nhân! Chàng cứ chờ đó.
Khóe môi Hàn Chiến nhếch lên, dán lên cổ HànTuyết thanh âm khàn khàn dụ dỗ: ” Không uống c·ũng không có việc gì,kì thực, nàng có uống ta vẫn làm vậy.”
Hừ, đã chiếm được tiện nghi còn ra vẻ! HànTuyết hung hăng lườm hắn, dùng sức rút ngón tay đang cắm trong thânthể: “Buông tay ra…, người ta muốn uống thuốc.”
“Aiz……” Nhìn ngón tay còn mang theo dịchướt c·ùng nhiệt độ cơ thể Hàn Tuyết, Hàn Chiến tràn ngập luyến tiếcthở dài, bàn tay một phen ôm lấy ngực Hàn Tuyết, chén sứ trên bànliền xoẹt qua bay đến trong tay, đưa tới trước mặt Hàn Tuyết.
Hàn Tuyết đang liều mạng hít sâu chuẩn bị uốngthang dược nên không phát hiện ra ở sau lưng, Hàn Chiến thu tay từ giữahai đùi nàng về liền lặng yên không một tiếng động tự cởi bỏ đailưng.
Nặngnề nuốt một ngụm dược, Hàn Tuyết liếm liếm khóe môi, “Hmm?” Ngay lậptức, mặt mày liền hớn hở, “C·ũng không đắng lắm.” Nàng sợ nhất làuống đắng.
“Biết nàng sợ đắng, ta cố ý bảo Hàn Kỳ chế chén thuốckhông đắng này, nhưng nha đầu nàng lại không hiểu cho tâm ý tốt của người ta.”Nói xong liền cắn cổ nàng mấy cái, trong lòng gấp đến toát mồ hôi, nha đầu nàysao còn không mau uống cho xong đi, thật là muốn lập tức cắm vào trong thân thểấm áp kia, tiểu huynh đệ của hắn đã nhanh chóng căng trướng khó chịu.
“Thật sao, thật sao, là ta trách lầm chàng, ngoan a!”Hàn Tuyết cũng không quay lại, chỉ trở tay vỗ vỗ đỉnh đầu dán sau lưng, xem nhưtrấn an hắn. Nói xong liền bắt lấy tay Hàn Chiến, bưng chén sứ uống từng chúttừng chút một. Hoàn toàn không phát hiện người phía sau lưng đang kiềm chế hôhấp của mình, y phục trên người hắn cũng đã không sai biệt lắm bị cởi xuống gầnhết.
“Hô ––, uống xong thật no bụng nha.” Hàn Tuyết đẩytay Hàn Chiến, thở phào một hơi, vỗ vỗ bụng nhỏ có điểm nhô ra, vẫn hoàn toànkhông ý thức được, lúc này mình cơ hồ đã lộ ra trọn vẹn, càng không biết độngtác có phần vô ý thức của mình mang lại cho người phía sau xúc cảm đánh thẳngvào thị giác như thế nào.
“Ăn no liền đứng lên vận động, có lợi cho tiêu hóa.”Sói xám lớn chực mở miệng rộng, chờ con cừu nhỏ nghe lời tự dâng mình lên làmmỹ thực.
Hàn Tuyết gật đầu một cái, vừa định trượt từ trên đùiHàn Chiến xuống, lại không nghĩ bị Hàn Chiến một tay xách lên, nàng cúi đầu,vừa hay thấy rõ người phía sau đứngdậy, quần liền rơi xuống.
“Hàn, Chiến!” Tràng rống của sư t·ử Hà Đông kết thúctrong một tiếng kêu sợ hãi. “Nha––”
“Ô ––, c·hết ngạt ta.” Hàn Chiến thoải mái vùi đầuvào hõm cổ Hàn Tuyết thở phào nhẹ nhõm, hai tay dùng sức đem Hàn Tuyết nhấc lêncố định trên thân mình, từ phía sau Hàn Tuyết tiến vào, hoa huy*t tựa như cànghấp càng chặt. Tiểu huynh đệ của hắn đang vui sướng ở trong cơ thể Tuyết Nhinảy lên, thoải mái tới mức khiến hắn động cũng không muốn động.
Hít sâu! Sâu hơn nữa! Tay Hàn Tuyết nắm chặt thànhđấm, tận lực kiềm chế nỗi xúc động muốn bóp c·hết nam nhân phía sau lưng,nghiến răng nghiến lợi thì thầm từng chữ: “Hàn, Chiến, chàng, c·hết, chắc, rồi.”
“Tức giận?” Hàn Tuyết dán lấy một bên tay Hàn Tuyếtthấp giọng khẽ hỏi, khóe mắt liếc thấy mu bàn tay nàng đang ra sức nắm chặt,kinh hãi tim đập chậm một nhịp. Xem ra là tức giận không nhỏ, tay ngọc cũng đãnổi đầy gân xanh.
“Không có,” Hàn Tuyết nhẹ nhàng cười lạnh, nhưng vẫnlà thấp giọng thì thào: “Chỉ muốn bóp c·hết chàng mà thôi.”
Hư ––, muốn bóp c·hết hắn, thế này còn không phảitức giận?
“Ai kêu nàng mê người như vậy, không mặc quần áo qualại trước mặt ta, ta thì nhịn được nhưng tiểu huynh đệ của ta không nhịn đượca.” Là người ai cũng biết, nam nhân là động vật giàu cảm xúc, không chịu đượcdẫn dụ, đặc biệt là loại hấp dẫn đến từ nữ nhân mà mình yêu thương này.
Hàn Tuyết chợt cảm thấy đốm lửa cháy lan ra đồng cỏlại càng bốc lên cao, dùng sức giãy giụa thân mình, muốn khối thịt ghê tởm kiarút khỏi cơ thể, “Chàng còn lí sự?”
“A ––, trời đất ––, a ––, đừng động ––,nhẹ một chút ––., a ––” Hàn Chiến bị Hàn Tuyết chen gắp khiến hai châncũng mềm nhũn, ôm Hàn Tuyết cùng ngã ngồi ra ghế phía sau.
“A……” Hàn Tuyết không ngờ tới giãy giụa củamình lại khiến cho chính mình no một bụng căm tức, không thể đem đại nhục bổngcắm trong thân thể đẩy ra được mấy, ngược lại lúc ngồi xuống bị Hàn Chiến dùnglực phản công tiến vào sâu hơn, va chạm khiến nàng suýt nữa một hơi không chịunổi mà ngất đi, cúi đầu liền thấy rõ một phần thô thô nhô ra rõ ràng trên bụng,lấy tay sờ lên có thể cảm nhận được cứng rắn như sắt kia, thực khó tưởng tượnghuyệt đạo nho nhỏ của mình lại có thể tiếp nhận vật lớn như vậy.
Thấy Hàn Chiến không động nữa, Hàn Tuyết mới dựa lưngvào lồng n·gực hắn thở hổn hển, cũng đồng thời nhẹ nhàng vuốt ve chỗ nhô lêntrên bụng.
“Đau sao?” Nhìn vết thô bình thản lộ rõ trên bụng HànTuyết, Hàn Chiến trong lòng vừa kiêu ngạo, cũng vừa không nhịn được lo lắng,bàn tay đặt lên tay Hàn Tuyết đang khẽ vuốt bụng. Hắn còn chưa quên, vật nàycủa hắn kích thước có phần kinh người, với lại phàm là cơ thể ở tư thế ngồi,vẫn luôn khiến cho nàng có cảm giác căng trướng khó chịu.
Thấy Hàn Tuyết nhẹ nhàng lắc đầu, hắn mới khẽ thở ramột hơi, cúi đầu hôn l·ên đ·ỉnh đầu nàng, “Lần sau cũng đừng động như thế, huynhđệ của ta đây nếu là bị nàng bẻ gãy, sau này nàng sẽ không được hưởng thụ yêuthương của ta.”
Hàn Tuyết ngửa đầu trợn trắng mắt, “Chàng đừng có nóicho ta, chẳng lẽ chàng đây không phải là đang hưởng thụ? Thật không thoải mái?”Rõ ràng là hưởng thụ gần c·hết, còn hại thảm nàng, Hàn Tuyết bĩu môi, vẫn chuyênchú nhẹ nhàng xoa xoa bụng, cảm giác từng nhịp đập của côn th*t trong cơ thể,nếu Hàn Chiến không nghĩ tiến thêm một bước, tức giận của nàng cũng liền giảmbớt, chẳng qua là món nợ này, nàng sẽ nhớ kỹ.
“Thoải mái, nhưng hưởng thụ không được, bây giờ nàngvừa mới ăn no, cũng không thể vận động kịch liệt được.” Đối với nàng, hắn khôngmuốn gây ra chỉ một chút tổn thương, mặc dù mình đang khó nhịn, toàn thân đauđớn, cũng không thể bởi một cỗ thú tính của hắn mà khiến cho thân thể nàng khóchịu về sau.
“Đã biết rõ còn làm như vậy?” Hàn Tuyết giơ một ngóntay, nhấn vết nhô ra trên bụng.
“––!” Nha đầu này rõ ràng là đang trả thù. “Nàngphải biết, ta đối với thân thể nàng không có sức chống cự, nếu không phải khôngnhịn được muốn mau bạo phát, cũng sẽ không đối với nàng vội vàng như thế.” Thậtra thì hắn muốn nhất chính là ngay lập tức dùng sức đoạt lấy nàng, bất quá bâygiơ thực đúng lúc bất đắc dĩ, chỉ có thể trước hết cứ ngậm trong miệng, chờ khiđến lúc mới chầm chậm gặm cắn, ăn vào bụng.
Hàn Tuyết trong mắt thanh lệ tinh quang chợt lóe, khóemiệng từ từ nhếch lên. Thật là sơn thủy lần lượt lưu chuyển, nữ t·ử báo thùkhông bao giờ là muộn. Trong tích tắc, mặt mày xinh đẹp trong suốt liền nổi mịsắc, giai nhân thanh tú đảo mắt đã thành tuyệt thế yêu cơ.
Hàn Tuyết thừa dịp Hàn Chiến không chuẩn bị, đẩy tayhắn vụt đứng lên, côn th*t tráng kiện trượt ra từ huyệt nhỏ, kéo theo một tơdịch trong suốt.
“Tuyết Nhi……” Lúc Hàn Chiến phản ứng kịp thìHàn Tuyết đã quay người sang.
Nhìn chằm chằm mắt Hàn Chiến, Hàn Tuyết mị hoặc cười,tựa như nữ vương cao ngạo, đem hai tay tự mơn trớn cơ thể của mình, một tay giữlấy một bên nhũ hoa, một tay chậm rãi trượt đi xuống, xuyên qua giữa hai đùituyết trắng. Hàn Chiến ngay lập tức liền không chế trụ nổi mắt mình nữa, theosát cánh tay nhỏ bé nõn nà như không xương, lướt qua bụng quang khiết, từ từđến gần phiến cỏ đen kia. Nhìn nàng đầu hơi cúi xuống, nửa quỳ giữa hai chânmình, Hàn Chiến nhất thời chỉ cảm thấy cổ họng phi thường khô rát, vội vàngnuốt nước miếng mấy cái.
“Sao vậy? Chàng trông như rất khẩn trương?” Dán lên lỗtai Hàn Chiến thở khẽ nói, nghe được hô hấp của hắn đột nhiên không yên, thấyHàn Chiến khẩn trương không dám ngẩng đầu nhìn nàng, hai tay nắm chặt thànhghế, Hàn Tuyết đắc ý cười tà một tiếng. Tay nhỏ bé mềm mại không xương phủ lấycánh tay cứng nhắc tựa sắt thép, Hàn Tuyết cố ý nhìn Hàn Chiến chăm chú, chậmrãi nhấc chân, vòng qua một bên bắp đùi Hàn Chiến, rồi lại nâng một chân khác,vòng qua bên còn lại. Thân thể từ từ ngồi xuống, cơ hồ như muốn đụng tới đạinhục bổng ướt nhẹp dính đầy ái dịch kia.
“Tuyết Nhi ––, nàng là đang đùa với lửa đấy.” HànChiến liều mạng đè nén ý nghĩ xúc động muốn áp đảo người trước mặt, cố gắngtự nhủ thầm, chờ một chút –– Tuyết Nhi cần chút thời gian tiêu thực. Lồngngực kịch liệt phập phồng, Hàn Chiến nặng nề thở dốc, ánh mắt không có cách nàodời khỏi nụ hoa nho nhỏ đung đưa trước mặt.
Cố ý đứng thẳng người, đem một bên nhũ hoa đưa đến bênmiệng Hàn Chiến, như cố tình lại như vô tình cọ qua môi hắn, lúc hắn mở miệnghoặc duỗi lưỡi muốn l·iếm lại dời đi. “Thích n·gực ta sao?”
Hàn Chiến khó khăn nuốt một ngụm nước miếng hồi đáp,lưỡi l·iếm lấy môi, mắt như rực lửa.
Hai tay Hàn Tuyết vuốt ve lồng n·gực cứng rắn của hắn,thì thầm nói: “Ta cũng thích nha, chàng không biết đâu, mỗi khi chàng dùng sứchấp đều giống như hút ra cả linh hồn của ta.” Thân người hạ thấp nằm rạpxuống, lưỡi cố ý l·iếm l·iếm vành tai Hàn Chiến, “Mỗi lần bị chàng khẽ hấp, tâmta cũng mềm nhũn.” Tay nhỏ bé kéo lấy một bên đại thủ Hàn Chiến, đem nó chuyểntới trên n·gực mình, kiều mị chu môi nói: “Không tin, chàng sờ đi.”
Nha đầu này căn bản là cố ý! Hàn Chiến cắn chặt răng,vô lực phản kháng mà cũng không muốn phản kháng, có trời mới biết, cái loạihành hạ ngọt ngào này, hắn có cầu bao nhiêu cũng không được. Hắn vẫn tin chắcphải đắng trước mới có ngọt sau, hiện tại thân thể đau đớn, chẳng qua vì mộtlần nếm thử mỹ vị, cũng nên trả giá cao chút xíu mà thôi.
Hàn Tuyết đang vì chỉnh được Hàn Chiến mà đắc ý khôngdứt, lại nhìn thấy đôi mắt như muốn nhỏ m·áu của hắn mà giật mình, trong lòngkhông khỏi có chút chột dạ, hình như chơi hơi quá đà rồi, hắn lo lắng cho thânthể của mình, mình lại chơi hắn như vậy. Lúc này, Hàn Tuyết đã hoàn toàn quêncơn giận bị Hàn Chiến đánh lén lúc nãy.
“Chiến……” Khẽ rên một tiếng, Hàn Tuyết độngthân đem bầu n·gực đưa đến bên môi Hàn Chiến, vì kiên nhẫn của hắn mà trong lòngthấy đau, chẳng còn nhớ gì về đem qua bị Hàn Chiến quẫn bách đưa đẩy đến chóngmặt.
Hàn Chiến nhắm mắt, che lại nụ cười không kiềm chếđược bên trong, khoe miệng giương cao, ngậm lấy một bên nụ hoa hương vị ngọtngào, dùng sức cuốn m·út, ngay lập tức khiến cho thân thể người trước mặt mềmnhũn. Thấy vậy, nụ cười trong mắt Hàn Chiến càng tăng, thì ra là nàng nhạy cảmnhư vậy, hơn nữa, nàng nói là thích mà, ha ha.
“Ân….. Nha…..” Hai tay Hàn Tuyết lồng quatóc Hàn Chiến, thật chặt nắm thành quyền, hô hấp cũng mang theo run rẩy, “Đừnghút như vậy, ân nha,……”
Hàn Chiến hơi nghiêng nghiêng đầu, đổi sang ngậm đầuvú bên kia vào miệng, mơ hồ dẫn dụ, “Ngồi……Để cho ta… ân…… Đi vào……” Ôm lấy lưng Hàn Tuyết, tiếp tục dùng kĩ xảo khẽ hấp m·út.
“Nha……” Hàn Tuyết đùi mềm nhũn ngồi xuống,vừa đúng đè trên đại nhục bổng nóng rực. Nam căn thô to dán chặt lấy hoa huy*t,nóng bỏng rung động đến tận trong tâm Hàn Tuyết. Hơi nhấc thân người, cọ cọđỉnh nam căn, dính sát chân Hàn Chiến, để cho đại gia khỏa vẫn chăm chú chờ đợikéo dài miệng huyệt từ từ chen vào trong cơ thể mình.
Hàn Chiến nằm bất động cố gắng tự đè nén, mặc cho HànTuyết chủ động hết thảy, chẳng qua một bàn tay ép chặt lưng Hàn Tuyết cùng mộttay khác đang liều mạng nhào nặn nhũ hoa, trong khi miệng ra sức b·ú m·út đã tiếtlộ ra tâm tình hắn lúc này có bao nhiêu kích động.
Trên n·gực truyền tới tê dại làm cho Hàn Tuyết càng cảmthấy bụng dưới trống không, m·ông đẹp dịch về trước, để cho nam căn thô nóng lấpđầy chính mình, cho đến khi thực căng trướng, mới phát giác sinh mệnh mìnhdường như cũng viên mãn.
Vì phối hợp với l·iếm m·út từ Hàn Chiến, Hàn Tuyết chỉcó thể từ từ di động m·ông ngọc, làm cho hoa huy*t phun ra nuốt vào vật nóngkia, khi âm thầm phủ lấy vật nóng mài mài, loại cảm giác đó thật là tuyệt khôngthể tả. Một chút lại một chút hạ xuống, tốc độ chậm chạp như vậy đã không thểlàm Hàn Tuyết thỏa mãn, nàng nâng người lên, tốc độ di động trước sau từ từnhanh dần, khoái cảm kịch liệt vọt tới, bắp thịt ở m·ông cũng đều không kiềm chếđược mà cứng nhắc.
Đã tới cao trào ư? Lần này sao lại nhanh như vậy? Lựcđạo kẹp chặt của hoa huy*t khiến cho Hàn Chiến có chút giật mình, chẳng lẽ làbởi…..? Vừa nghĩ tới liền buông lỏng ngậm m·út đầu v*, lấy tay thay thểtiếp tục vuốt ve chúng, Hàn Chiến dựa lưng vào thành ghế, ngẩng đầu nhìn kĩbiểu tình biến hóa của Hàn Tuyết.
Hai tay Hàn Tuyết từ trên đầu Hàn Chiến trượt xuống,chống trên n·gực hắn, rất nhanh nàng liền phát hiện ra tư thế như vậy có thểgiúp cho m·ông nhanh chóng di động, theo khoái cảm dần tích lũy, Hàn Tuyết từ từngẩng đầu lên, chỉ dùng lực động m·ông, làm cho bản thân càng lấy thêm đượcnhiều khoái cảm.
Vì muốn cho hoa huy*t Hàn Tuyết càng phun ra nuốt vàodễ dàng hơn, Hàn Chiến giang rộng hai chân thật lớn, để côn th*t giữa h·áng càngcao cao dựng khởi. Nhìn chăm chăm cây gậy của mình bị thân thể Hàn Tuyết lầnlượt nuốt vào rồi lại trượt ra, Hàn Chiến nheo mắt, con ngươi đen láy như màumực.
Nhục huyệt đè ép càng ngày càng gấp, đang lúc HànTuyết sắp lên đến đỉnh thì Hàn Chiến lại nhấc tay chống lấy eo nàng, mang cônthịt từ huyệt đạo ướt át của nàng trượt ra ngoài.
“A––,” Hàn Tuyết thất vọng khẽ kinh hô một tiếng,bất mãn trừng mắt nhìn Hàn Chiến lật mình không thuận, “Cho ta!”
“Được! Ta liền tới.” Hàn Chiến đem hai chân Hàn Tuyếtvòng bên hông, đổi sang một tư thế mới, khiến cho dục bổng đặt trên miệnghuyệt, dùng lực ngay ngắn tiến vào, dưới chân dời một cái, xoay người ngã xuốngcạnh cửa sổ quý phi, vẫn để cho Hàn Tuyết cưỡi trên người, hai chân khẽ chống,m·ông phủ lên trên, nâng Hàn Tuyết cao ngất lên, rồi lại nặng nề rơi xuống ngồitrở lại trên bụng hắn, côn th*t như lưỡi k·iếm sắc bén cắm vào chỗ sâu trongthân thể Hàn Tuyết, thỏ ngọc trước n·gực nàng cũng theo đó mà nhảy về phíatrước không dứt.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »