
Khám phá "Dấu Bộ Tứ", tuyệt phẩm trinh thám thứ hai của Arthur Conan Doyle về cặp bài trùng Sherlock Holmes và bác sĩ Watson. Mùa hè năm 1889, tại London, một buổi tiệc tối đáng nhớ đã quy tụ những nhân vật kiệt xuất như Oscar Wilde, Arthur Conan Doyle và quản lý biên tập của tạp chí Lippincott. Chính tại đây, hai tác phẩm kinh điển đã ra đời: "Dấu Bộ Tứ" (The Sign of the Four) và "Dorian Gray".
Câu chuyện bắt đầu khi Mary Morstan, một cô gái trẻ với quá khứ bí ẩn, tìm đến Sherlock Holmes. Cha cô, một sĩ quan quân đội Ấn Độ, đã mất tích một cách kỳ lạ. Như một lời giải đáp cho những bí ẩn chồng chất, suốt nhiều năm liền, cứ vào ngày mùng 7 tháng 7 hàng năm, Mary đều nhận được sáu viên ngọc trai quý giá từ một nguồn gửi không rõ danh tính. Manh mối duy nhất mà cô có là tấm bản đồ pháo đài cùng tên của ba người theo đạo Sikh và Jonathan Small, được tìm thấy trên bàn làm việc của cha cô.
Hành Trình Phá Án Của Sherlock Holmes Trong "Dấu Bộ Tứ"
Sherlock Holmes nhanh chóng bén nhạy với vụ án phức tạp, hé lộ một bức tranh đa chiều về Ấn Độ với những yếu tố kỳ bí và lãng mạn. Từ "trận dịch" năm 1857, vụ trộm nữ trang tại Agra, đến những tranh chấp về mảnh đất người Sikh, tất cả đều dẫn dắt Holmes vào một cuộc truy tìm sự thật đầy kịch tính. Qua những lần suy luận sắc bén, đặc biệt là sự hỗ trợ từ việc sử dụng t·huốc p·hiện để kích thích trí óc, Holmes đã đưa ra lời tuyên ngôn bất hủ: "Đã bao nhiêu lần ta nói với cậu rằng, cậu cần phải loại bỏ những điều không thể, và những gì còn lại, dù khó tin đến đâu, chắc hẳn là sự thật?". Câu nói này đã khẳng định vị thế của một bậc thầy suy luận.
Conan Doyle đã tiếp nối thành công mô-típ về cặp đôi thám t·ử, tương tự như Don Quixote và Sancho Panza trong "Chiếc Nhẫn Tình Cờ" (1888). Trong "Dấu Bộ Tứ", mối q·uan h·ệ giữa Holmes và Watson được đào sâu hơn. Watson, người kể chuyện đáng tin cậy, đã nảy sinh tình cảm với Mary Morstan, và sau này, họ đã kết hôn. Tác phẩm "Dấu Bộ Tứ", dù ra đời sau "Viên đá mặt trăng", lại mang đến một cốt truyện hấp dẫn và xuất sắc hơn, với những chi tiết đắt giá như mũi tên độc, tranh chấp tài sản và cuộc rượt đuổi nghẹt thở trên sông Thames. Đây là sự tái xuất của "Nhóm phi thường ở Baker Street" và là bước ngoặt quan trọng, đánh dấu sự bùng nổ của những câu chuyện về Sherlock Holmes và Watson, một trong những bộ đôi văn học thành công nhất thời Victoria.
Arthur Conan Doyle, một người yêu thích môn cricket, đã có mối q·uan h·ệ bạn bè với nhiều nhà văn khác, trong đó có P.G. Wodehouse. Wodehouse đã bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với Doyle qua hình tượng văn học Anh trong các tác phẩm về Jeeves và Wooster.
Theo hồi ức của Conan Doyle, ý tưởng viết "Dấu Bộ Tứ" được khơi nguồn từ buổi tiệc tại khách sạn Langham cùng Joseph M. Stoddart, quản lý biên tập của Lippincott. Ban đầu, Stoddart mong muốn tạo ra một phiên bản tạp chí Anh với các cộng tác viên địa phương. Tuy nhiên, với sự chuyên nghiệp và hiệu quả, Doyle đã hoàn thành bản thảo đúng hạn vào tháng 2 năm 1890. Ban đầu, tiểu thuyết có tên là "The Sign of the Four", kèm theo mô tả về vụ mưu sát với các biểu tượng chí t·ử. Sau này, tên gọi "The Sign of Four" trở nên phổ biến hơn. Tác phẩm được xuất bản lần đầu theo kỳ trên tạp chí vào tháng 10 năm 1890 bởi nhà xuất bản Spencer Blackett.
Giống như "Chiếc Nhẫn Tình Cờ", "Dấu Bộ Tứ" ban đầu không đạt được thành công vang dội. Phải đến khi "Tập truyện về Sherlock Holmes" được xuất bản trên tạp chí Strand từ năm 1890, hình tượng Sherlock Holmes mới thực sự trở thành bất t·ử trong lòng độc giả.
Danh sách chương (11 chương)
Đang tải danh sách chương...