Chương 109: Dục t·ử tán
Sau một hồi hànhuyên, mọi người liền vào trong Thái sư phủ. Sau một ngày đi lại, mọingười đều mệt mỏi, nên đều tự quay về viện của mình nghỉ ngơi.
Mặc dù mọi người đều còn chưa biết Triệu Khả Nhiên đã trở thành quận chúa,nhưng có một điểm mọi người đều chú ý tới, đó là hành lý của Triệu KhảNhiên nhiều hơn rất nhiều so với lúc đi, ít nhất là nhiều hơn năm rươnghành lý. Đối với đều này, mọi người đều không rõ rốt cuộc là đã cóchuyện gì. Nhưng cũng không có cơ hội nào thích hợp để hỏi, nên mọingười đành phải nuốt nghi vấn vào trong bụng.
Hành lý đã sớm được hạ nhân mang vào Xuân Huy viên từ lâu, lần trở về này, đồ của Triệu Khả Nhiên quả thật là nhiều lên không ít. Trước đây lúc tiến cung, hoàngthượng, thái hậu thậm chí ngay cả người không thích nàng là hoàng hậunương nương đều ban cho không ít đồ, cho nên hành lý của nàng thật lànhiều lên không ít. Nhưng, Triệu Khả Nhiên đối với việc này còn cảm thấy hết sức buồn cười, hoàng hậu rõ ràng là không thích nàng, nhưng lại vẫn ban thưởng cho nàng không ít thứ. Xem ra, người ở trong hoàng cung,thật chẳng có mấy người là không biết diễn kịch mà!”
Chỉ là, dùhoàng hậu nương nương rốt cuộc là thích nàng, hay ghét nàng, đối vớinàng mà nói, vẫn chẳng có gì đáng lo cả, hơn nữa, tất cả những đồ đượcban thưởng, nàng cũng hoàn toàn thu nhận. Dù sao không nhận cũng uổngphí, đặc biệt là lúc nhìn thấy bộ dạng ghen tỵ của Triệu Khả Nhân, nàngcàng cảm thấy, việc mình nhận đồ ban thưởng là đúng đắn.
Rấtnhanh, Triệu Khả Nhiên mang theo Lung nhi và Thi Hương về Xuân Huy viên. Lúc mới đi vào Xuân Huy viên, Triệu Khả Nhiên đã thấy Nguyệt Cô và CầmHương cùng nhau đứng ở cửa Xuân Huy viên đợi nàng quay về.
Vừanhìn thấy Triệu Khả Nhiên, Nguyệt Cô liền đi lên nghênh đón, “Đại tiểuthư, cuối cùng mọi người cũng về rồi. Thế nào, mọi việc ở hầu phủ hẳn là tốt chứ! Có phát sinh chuyện gì hay không? Tất cả đều thuận lợi không?Bây giờ tiểu thư có mệt không?”
Đối với một loạt câu hỏi như pháo liên châu của Nguyệt Cô, Triệu Khả Nhiên cười rất bất đắc dĩ, “Đượcrồi, Nguyệt Cô, ngươi đừng vội, ta đã về rồi, nếu thật sự có vấn đề gìmuốn hỏi ta, thì cứ hỏi từng cái một, đừng gấp gáp. Còn nữa, bây giờ tacó hơi mệt, chúng ta nhất định phải đứng ở đây nói chuyện sao?”
“Xem trí nhớ của ta này.” Vừa nghe Triệu Khả Nhiên kêu mệt, Nguyệt Cô liềnvội vàng nói, “Tiểu thư, nguời đã ngồi xe ngựa lâu như vậy, chắc chắn là đã mệt rồi, nhanh, quay về phòng nghỉ ngơi trước đi!”
Nhìn thấytính cách nhanh nhẹn gãy gọn* của Nguyệt Cô, Triệu Khả Nhiên cảm thấy vô cùng thân thiết, nói thật ra thì, thời gian mấy ngày này ở Trấn Bắc Hầu phủ, Triệu Khả Nhiên vẫn hết sức nhớ Nguyệt Cô. Trước đây, mỗi lần đihầu phủ, nàng đều dẫn theo Nguyệt Cô, chỉ có lần này là ngoại lệ màthôi, nên sau khi xa Nguyệt Cô lâu như vậy, Triệu Khả Nhiên rất nhớNguyệt Cô.
*cái này mình đoán nghĩa thui, tiếng Hoa là: 说风就是雨 thuyết phong tựu thị vũ (kiểu như nghe tiếng gió là đã thấy mưa rơi)
Sau khi về đến phòng, Triệu Khả Nhiên cứ luôn miệng nói đói bụng. Vừa ngheTriệu Khả Nhiên kêu đói, Nguyệt Cô lập tức đến trù phòng chuẩn bị điểmtâm cho Triệu Khả Nhiên. Triệu Khả Nhiên sợ một mình Nguyệt Cô làm không hết, nên bảo Lung nhi đến trù phòng giúp đỡ.
Rất nhanh, trong phòng chỉ còn lại Triệu Khả Nhiên, Cầm Hương và Thi Hương.
“Nói đi, mấy ngày nay, rốt cuộc có tra ra việc gì không.” Triệu Khả Nhiênnhấc ly trà lên, sau khi nhẹ nhàng uống một hớp, thì nhìn Cầm Hương.
Thật ra, lúc vừa vào Xuân Huy viên, Triệu Khả Nhiên đã thấy Cầm Hương đưamắt ra hiệu cho nàng rồi, nên nàng mới sai Nguyệt Cô và Lung nhi rangoài. Tuy rằng, nàng muốn huấn luyện Nguyệt Cô và Lung nhi, nhưng chỉlà giới hạn ở một số việc. Có một số việc, vẫn là không cho bọn họ biếtmới tốt. Dù sao, từ trước đến nay, bọn họ đều ở trong Thái sư phủ, córất nhiều việc, bọn họ không cách nào tham gia được.
Cầm Hươngrất cung kính hành lễ rồi mở miệng nói, “Tiểu thư, cái thai của Lưu dinương, quả thật là có vấn đề, hơn nữa còn là vấn đề không nhỏ!”
Sau khi nghe Cầm Hương nói, Triệu Khả Nhiên không hề cảm thấy ngạc nhiên,suy đoán như vậy, nàng đã sớm nghĩ tới, chỉ không cách nào xác định màthôi, nên sau khi nghe được lời Cầm Hương nói, thật ra biểu hiện củanàng rất trấn định, nhưng sau khi nghe lời kế tiếp của Cầm Hương, TriệuKhả Nhiên không bình tĩnh như vậy được nữa.
“Nhưng, chuyện này, e rằng không chỉ liên quan đến Lưu di nương, trong đó còn có liên đới đến lão gia.” Cầm Hương tiếp tục nói, “Thật ra, Lưu di nương quả thật là đã không thể mang thai được nữa, nhưng nàng ta đã dùng một loại thuốc cấm, nên mới hoài thai đứa bé này.”
“Cũng có liên quan đến phụ thânta sao?” Sau khi nghe được lời Cầm Hương nói, Triệu Khả Nhiên cảm thấyvô cùng nghi ngờ, “Còn nữa, thuốc cấm mà ngươi nói rốt cuộc là thế nào?Thật sự có loại thuốc làm cho nữ nhân đã không thể mang thai được nữalại mang thai như vậy sao?”
Đối với thắc mắc của Triệu Khả Nhiên, Cầm Hương lại lắc lắc đầu, “Không phải như thế, nếu muốn làm cho nữnhân đã không thể mang thai lại hoài thai, việc như thế chỉ sợ Hoa Đàtái thế cũng không cách nào làm được.”
Nghe xong câu trả lời của Cầm Hương, Triệu Khả Nhiên càng thêm nghi hoặc, “Vậy ý của ngươi là…”
TruyenTTS[.]com
Cầm Hương tiếp tục giải thích, “Thật ra, tiểu thư, trước đây lúc nô tỳ bắtmạch cho Tôn di nương, không phải đã nói Tôn di nương đã không thể nàomang thai được nữa sao? Nhưng là, việc Tôn di nương không thể mang thai, cũng không phải chỉ là do tác dụng của thuốc. Lúc còn trẻ Tôn di nươngđã từng sinh một bé gái, nhưng vì đứa bé đó yếu ớt, nên đã c·hết non,đúng không?”
“Đúng vậy.” Triệu Khả Nhiên gật đầu, “Nhưng, việc này có liên quan gì với việc Tôn di nương không thể mang thai không?”
“Có liên quan rất lớn.” Cầm Hương giải thích, “Bé gái đó c·hết non bởi vìyếu ớt, không phải sao? Mà nguyên nhân đứa bé yếu ớt, nhất định là do cơ thể người mẹ. Cho nên nói, bé gái này yếu ớt có khả năng là do sinhnon, chưa phát triển hoàn toàn đã ra đời, nên mới non yếu. Mà việc này,nô tỳ cũng đã điều tra được, bé gái năm đó đúng là sinh non. Nhưng, sinh non, thật ra không chỉ ảnh hưởng đến đứa bé, mà ảnh hưởng đối với Tôndi nương cũng vô cùng lớn. Hơn nữa, sau khi đứa bé c·hết non,Tôn di nương thương tâm quá độ, cũng làm cho cơ thể suy yếu.”
“Ngươi là nói,đây cũng là một trong những nguyên nhân làm cho Tôn di nương không thểmang thai sao?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Đây cũng là nguyên nhânquan trọng trong đó sao?”
Cầm Hương gật đầu, tiếp tục giải thích, “Thật ra nếu lúc ban đầu sau khi xảy ra việc này, nếu Tôn di nương cốgắng điều dưỡng, vẫn là có thể điều dưỡng tốt, chẳng có vấn đề gì lớn.Nhưng sau đó, trong khi cơ thể vẫn chưa điều dưỡng tốt, thì lại mangthai, lần này mới thật sự làm cho cơ thể triệt để hư tổn. Thêm vào đó là việc dùng thuốc thời gian dài, nên mới làm choTôn di nương cả đời không thể có thai.
Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Những điều ngươinói ta đều biết, nhưng, những việc này có liên quan gì với cái thai củaLưu di nương sao?”
Cầm Hương gật đầu, “Thật ra, tình huống củaLưu di nương so với Tôn di nương rất không giống nhau. Nên bệnh trạngcủa Lưu di nương so với Tôn di nương đại khái cũng không giống nhau.”
Sau khi nghe lời Cầm Hương nói, Triệu Khả Nhiên nhíu mày, “Ngươi là muốnnói, thật ra Lưu di nương vẫn có thể mang thai, chính là ý này đúngkhông?”
Cầm Hương suy nghĩ một chút, sau đó trả lời, “Thật sự nói ra thì, từ trước đến nay, Lưu di nương vẫn luôn dùng thuốc tránh thai,nhưng tổng thể mà nói, sức khỏe của nàng ta vốn rất tốt. Nhưng, uốngthuốc thời gian dài vẫn gây nên tổn hại nhất định đối với t·ử cung củanàng ta. Vì thế, tuy rằng nói Lưu di nương vẫn có khả năng mang thai,nhưng khả năng này là vô cùng thấp.”
“Vậy ý của ngươi là…”Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, sau đó mới nói, “Thật ra Lưu di nương vẫn có thể mang thai, nhưng xác suất là vô cùng thấp, thấp đến nỗi gầnnhư bằng không. Cho nên, Lưu di nương mới có thể bí quá hoá liều, quyếtđịnh dùng thuốc cấm.”
“Chính xác.” Cầm Hương khẳng định suy đoáncủa Triệu Khả Nhiên. “Tin rằng Lưu di nương cũng đã biết tình hình củamình, nên mới luôn mời đại phu đến xem bệnh, nhưng vẫn luôn không chữađược, nên mỗi lần đại phu đến khám, Lưu di nương lại nổi giận, qua đóphát tiết nộ khí trong lòng.”
“Mãi cho đến sau khi vị Trần đạiphu đó đến khám, Lưu di nương dường như không tức giận nữa.” Triệu KhảNhiên suy nghĩ một chút sau đó mở miệng nói, “Vậy có phải hay khôngchứng tỏ rằng, thật ra thuốc cấm này, rất có khả năng là Trần đại phuđưa cho Lưu di nương?”
Cầm Hương gật đầu, “Không sai, tiểu thưyên tâm đi, chuyện này nô tỳ cũng đã sớm tra ra được, chính xác là nhưvậy. Lưu di nương hết sức rõ ràng, bản thân mình muốn sinh con, sợ rằnggần như không có khả năng, nhưng, nàng ta vẫn vô cùng hi vọng mình cóthể có một đứa con, dù sao thì sự trẻ trung mỹ mạo của nữ nhân chẳng qua chỉ là nhất thời mà thôi, không có gì bảo đảm hơn so với việc có con.”
“Vậy rốt cuộc là loại thuốc cấm gì vậy?” Triệu Khả Nhiên cảm thấy hết sức tò mò, “Vẫn còn có thuốc như vậy? Thật sự lợi hại như vậy sao? Nàng ta làm sao có thể bảo đảm thuốc như vậy nhất định có thể cho giúp nàng ta hoài thai?”
Cầm Hương cười cười, mở miệng nói, “Tiểu thư, bây giờkhông phải là Lưu di nương đã mang thai rồi sao? Đây không phải là chứng minh tốt nhất sao?”
“Vậy có phải hay không chính là nói, nhưngthuốc cấm này có thể làm cho…,uhmm, chính là làm cho nhưng nữ nhân cóxác suất mang thai thấp có thể thuận lợi mang thai?” Triệu Khả Nhiênchau mày lại, “Nhưng thuốc như vậy không phải rất tốt sao, vì sao lạithành thuốc cấm? Còn nữa, đã có thuốc như vậy, tại sao trước giờ ta chưa từng nghe nói?”
Cầm Hương cười cười, sau đó nói, “Tiểu thư,người có chỗ không biết, tất cả thuốc có thể làm trái với ý trời, đềunhất định là có tác dụng phụ. Phải biết rằng, trên thế giới này nào cóchuyện tốt như vậy! Vừa có thể đạt thành tâm nguyện cho mọi người, lạikhông cần phải trả bất kỳ cái giá nào.”
“Ý của ngươi là nói, Lưu di nương sử dụng loại thuốc này, sẽ có tác dụng phụ không được tốt, phải không?”
Cầm Hương gật đầu, “Tiểu thư, thật ra, loại thuốc này gọi là Dục t·ử tán.Cho dù nữ nhân thân thể có kém thế nào, thậm chí t·ử cung bị thương tổnbao nhiêu, chỉ cần dùng thuốc này xong, cũng tuyệt đối có thể thuận lợimang thai.”
Thi Hương ở một bên vẫn yên lặng nghe Cầm Hương hồibáo, lúc nghe tới mấy từ Dục t·ử tán này, chợt lập tức ngẩng đầu lên, rất hiển nhiên, nàng biết loại thuốc Dục t·ử tán này.
“Thật là cóthuốc tốt như vậy!” Triệu Khả Nhiên cảm thấy kinh ngạc, nàng cũng khôngchú ý tới hành động của Thi Hương ở bên cạnh, chỉ hỏi tiếp, “Vậy dichứng của loại thuốc này là gì?”
Triệu Khả Nhiên thật tình nghĩ,cho dù di chứng là gì, chỉ cần là có cơ hội, những nữ nhân khó thụ thaivẫn sẽ đồng ý thử một lần. Bởi vì, dù là nữ nhân nào, nếu không làm mẹ,thì cuộc đời của nàng ta dù thế nào cũng chẳng thể trở nên viên mãn.
Cầm Hương suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng nói, “Thuốc có khả năng nghịch lại ý trời như vậy, di chứng của nó tuyệt đối không nhỏ. Sau khi dùngloại thuốc này, cả đời nữ nhân đó sẽ không thể có cơ hội mang thai đượcnữa.”
Sau khi nghe Cầm Hương nói, Triệu Khả Nhiên nhíu mày một cái, “Là như thế sao?”
Thật ra cũng chẳng trách Triệu Khả Nhiên nghĩ như vậy, bởi vì nếu nữ nhânnào đồng ý dùng loại thuốc này, thì bản thân họ sợ rằng chính là đã khócó thể thụ thai rồi. Dù cho không dùng loại thuốc này, bọn họ cũng tuyệt đối không có cách nào có thai được, cho nên, di chứng như vậy, thật rachỉ là nghe có vẻ đáng sợ mà thôi, đối với những nữ nhân đó mà nói, thìlại căn bản là không có vấn đề gì.
Cầm Hương lắc đầu, liếc nhìnTriệu Khả Nhiên, sau đó nói rằng “Thật ra, Dục t·ử tán này, nếu chỉ cómỗi nữ nhân dùng thì không có chút tác dụng nào, chỉ có, cả nam và nữdùng Dục t·ử tán cùng lúc, thì mới có công hiệu như vậy.”
Sau khinghe được Cầm Hương nói, trong lòng Triệu Khả Nhiên dâng lên một dự cảmxấu, nàng nhíu chặt chân mày, vô cùng nghiêm túc nhìn Cầm Hương, “Ngươinói rốt cuộc là có ý gì? Bây giờ, ngươi hãy nói rõ ràng toàn bộ sự việcliên quan đến loại thuốc này cho ta.”
Sau khi Cầm Hương sắp xếplại ý nghĩ của mình một chút, mới mở miệng từ từ nói, “Thật ra, nghenói, người nghiên cứu ra loại thuốc này là một vị đại phu của tiềntriều, thê t·ử của ông trời sinh thân thể yếu ớt, hơn nữa t·ử cung tínhhàn, khó có thể thụ thai. Nên bọn họ thành hôn đã nhiều năm mà vẫn không có con. Đối với chuyện này, thê t·ử cảm thấy hết sức thương tâm, và cảmthấy có lỗi với trượng phu, nên suốt ngày buồn bực sầu não. Vị đại phuđó vô cùng thương yêu thê t·ử, không muốn thê t·ử của mình buồn bã nhưvậy, mới nghiên cứu điều chế ra loại thuốc này. Nam nữ hai bên cùng uống thuốc là có thể thụ thai. Nhưng, sau khi uống Dục t·ử tán, cho dù là nam hay là nữ, cũng đều vĩnh viễn mất đi khả năng sinh con.”
“Cáigì?” Nghe Cầm Hương nói xong, Triệu Khả Nhiên thất kinh, “Ý của ngươichính là nói, thật ra người dùng Dục t·ử tán không chỉ có mình Lưu dinương, còn có phụ thân của ta nữa, phải không?”
Cầm Hương gậtđầu, “Theo lý mà nói, hẳn là như vậy mới đúng, bởi vì nếu chỉ có mộtngười dùng Dục t·ử tán, thì không có tác dụng gì.”
Sau khi nghecâu trả lời của Cầm Hương, Triệu Khả Nhiên không khỏi cảm thán, “Xem rađể hoài thai đứa con này Lưu di nương thật sự điên rồi, lại dám dùngcách như thế này! Nhưng mà, Cầm Hương, loại thuốc này về sau sao lại trở thành thuốc cấm vậy?”
“Aizzz…” Cầm Hương thở dài một hơi.”Tiểu thư, nữ nhân trong những đại gia tộc kia rốt cuộc là có bao nhiêulợi hại, người lại không phải là không biết, có rất nhiều nữ nhân đềubởi vì đấu tranh như vậy mà mất đi tư cách làm mẹ. Cho nên, thuốc nhưvậy đã giúp bọn họ. Nhưng, người cũng biết, loại thuốc này, nam nhân nào đồng ý uống! Vì thế, những nữ nhân đó đành phải lén cho trượng phu mình uống loại thuốc này. Về sau, sau khi trượng phu bọn họ biết được, thìlàm sao mà bỏ qua cho bọn họ! Nghe nói, lúc đó, thật sự đã gây nên không ít hỗn loạn. Cho nên, sau này loại thuốc này đã bị cấm sử dụng. Về sau, thời gian dài, mọi người cũng mất đi toa thuốc của thuốc này. Sau đónữa, loại thuốc này gần như đã thất truyền.”
“Cũng chính là nói,Lưu di nương chắc hẳn đã lén lút bỏ thuốc vào đồ ăn hoặc là thức uốngcủa phụ thân, làm cho phụ thân ta sau khi ăn vào, thì cũng là đã dùngthuốc, là ý như vậy đúng không?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Nói cách khác, bây giờ không chỉ có Lưu di nương, mà ngay cả phụ thân ta cũng đã mất đi khả năng sinh con, đúng không?”
Triệu Khả Nhiên mặc dù là đang hỏi Cầm Hương, nhưng trong giọng nói lại tràn đầy khẳng định, quảthực, dựa theo tính tình của phụ thân nàng, chắc chắn, không thể nào làtự mình dùng Dục t·ử tán, vậy thì chỉ có một khả năng, đó chính là Lưu di nương lén cho ông uống. Nếu đã như vậy, vậy thì, hiện giờ người mất đikhả năng sinh con chắc chắn không chỉ có một mình Lưu di nương.
Cầm Hương gật đầu, “Đúng vậy, nô tỳ đã điều tra, trong thời gian Lưu dinương thụ thai, lão gia vẫn luôn ở chỗ của Lưu di nương, hơn nữa, ngaycả bữa tối đều dùng tại chỗ của Lưu di nương. Cho nên nói, nếu Lưu dinương muốn bỏ thuốc, vậy thì tuyệt đối là dễ như trở bàn tay.”
Sau khi nghe Cầm Hương nói, Khóe miệng Triệu Khả Nhiên cong lên thành mộtnụ cười trào phúng, “Xem ra Lưu di nương lần này thật là nôn nóng, cảbiện pháp như vậy mà cũng dám dùng. Nhưng mà, bây giờ nguyện vọng củanàng ta đã thành sự thật, cuối cùng là đã hoài thai đứa bé rồi.”
“Không phải.” Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên nói, Thi Hương vẫn cứ đứng một bênlặng lẽ không lên tiếng bỗng nhiên chen vào một câu.
“Cái gì?” Sau khi nghe được Thi Hương nói, Triệu Khả Nhiên cảm thấy nghi hoặc, “Thi Hương, lời của ngươi rốt cuộc là có ý gì?”
Thi Hương mở miệng nói, “Nguyện vọng của Lưu di nương không có trở thành sự thật, hài t·ử của nàng ta có thể sinh ra được hay không, cũng là một vấn đề.”
Đối với lời của ThI Hương, Triệu Khả Nhiên vẫn hết sức tintưởng, bởi vì dù sao, Thi Hương đúng là vô cùng tinh thông y lý, nàng có lẽ là nhìn ra việc gì đó, mới có thể nói như vậy.
Nghĩ tới đây,Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Thi Hương, ngươi rốt cuộc là có ý gì, cái thai này của Lưu di nương có phải là còn có vấn đề gì nữa hay không?”
Thi Hương gật đầu, “Tiểu thư người có chỗ không biết, thật ra loại Dục tửtán này tuy có thể làm cho người ta thụ thai, nhưng lại không nhất địnhcó thể giúp người ta thuận lợi sinh hài t·ử. Nô tỳ từng thấy trong y thư, viết rằng Dục t·ử tán có thể làm cho người ta thụ thai, nhưng sau khithụ thai, nếu muốn thuận lợi sinh hài t·ử, thì lại vô cùng khó khăn.Trước đây, không phải chúng ta ngửi thấy một mùi rất nồng ở trong phòngcủa Lưu di nương hay sao? Mùi vị đó tuy rằng nồng, thế nhưng, nô tỳ vẫncó thể phân biệt được, trong đó có mùi của Ngải thảo.”
“Ngải thảo?” Triệu Khả Nhiên nhướng mày, “Ngươi là nói, trong phòng của Lưu di nương có mùi Ngải thảo.”
Tuy rằng Triệu Khả Nhiên không hiểu y lý, nhưng loại Ngải thảo này nàng vẫn là có biết. Ngải thảo tính ôn, có tác dụng cần m·áu, Lưu di nương sửdụng loại dược thảo này, vậy thì xem ra cái thai của nàng ta e rằng thật sự không tốt rồi.
Sau khi Thi Hương gật đầu, tiếp tục nói,”Trước đây nô tỳ đã cảm thấy cái thai của Lưu di nương dường như khôngổn lắm, lúc đó vì không biết nguyên nhân, nên không hề nói ra, hiện tại, nghe được Cầm Hương đã tra ra, là Lưu di nương dùng Dục t·ử tán, nô tỳcuối cùng cũng biết nguyên nhân rồi. Xem ra, cái thai này của Lưu dinương, nếu muốn sinh ra, sợ rằng phải có đại phu thật giỏi luôn bênngười chăm sóc mới được.”
Sau khi nghe Thi Hương nói, Triệu KhảNhiên cảm thấy buồn cười, “Không nghĩ tới, Lưu di nương hao tổn tâm cơmang thai đứa bé này, bây giờ thai lại không ổn, xem ra quả thật là ýtrời trêu người!”
Thi Hương cười lắc đầu, “Thật ra, cũng tráchbản thân Lưu di nương. Nàng ta hẳn là biết cái thai này của mình khôngổn, nhưng nàng ta lại không cố gắng mà nằm trên giường nghỉ ngơi, ngượclại cứ chạy lung tung. Người xem hôm nay là biết, lúc chúng ta trở về,Lưu di nương không phải cũng đi tới cửa nghênh tiếp hay sao? Thật ra,tuy Lưu di nương đã trang điểm, nhưng vẫn có thể nhìn ra được, sắc mặtcủa nàng ta không tốt. Với tình hình này, nàng ta vẫn không chú ý nghỉngơi, đây không phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao?”
Sau khinghe Thi Hương nói, Triệu Khả Nhiên cau mày, không đúng, Lưu di nươngdùng biện pháp như thế để mang thai hài t·ử, bởi vậy có thể thấy được,nàng ta có bao nhiêu coi trọng đứa bé này, thì sao lại làm như thế? Cònnữa, ngày hôm nay lúc ở cửa nhà, Lưu di nương nói những lời đó, có phảihay không là cố ý làm khó dễ nàng? Triệu Khả Nhiên càng nghĩ càng thấykinh hãi. Chẳng lẽ là…
Vừa nghĩ tới khả năng này, sắc mặt của Triệu Khả Nhiên lập tức thay đổi.
Thấy sắc mặt của Triệu Khả Nhiên đại biến, ở một bên Cầm Hương và Thi Hươngđều không biết tiểu thư nhà mình nghĩ tới điều gì, sao lại thoáng cáisắc mặt đã hoàn toàn thay đổi. Nhưng, các nàng cũng không có mở miệnghỏi, chỉ lẳng lặng chờ. Nếu như tiểu thư muốn nói với các nàng, tự nhiên sẽ nói ra, còn nếu tiểu thư không muốn nói tới, vậy thì các nàng cũngkhông có cách nào.
Sau khi qua một lúc lâu, Triệu Khả Nhiên mớimở miệng nói, “Nhớ kỹ, sau này các ngươi nhất định phải cẩn thận, nếuthấy Lưu di nương, nhớ kỹ, tuyệt đối đừng phát sinh bất kỳ xung đột nàovới nàng ta, tốt nhất ngay cả nói cũng đừng nói.”
Sau khi thấyTriệu Khả Nhiên vẻ mặt ngưng trọng, Cầm Hương và Thi Hương đều cảm thấykhông giải thích được, rốt cuộc là tiểu thư nghĩ đến cái gì! Sao lạithoáng chốc trở nên như vậy?
Chú ý tới nghi hoặc của Cầm Hương và Thi Hương, Triệu Khả Nhiên tiếp tục giải thích, “Ta nghi rằng cái thaicủa Lưu di nương chỉ sợ thật sự là không giữ được, cho nên, bây giờ nàng ta mới cứ giả vờ khỏe mạnh trước mặt người ngoài, hiện tại nàng ta đạikhái là muốn tìm một con dê chịu tội thay!”
“Vậy ý của tiểu thưlà…” Thi Hương kinh hô thành tiếng, “Lưu di nương biết hài t·ử của mình có lẽ không giữ được, nên mới muốn ra ngoài đi lại, tìm cơ hội hãm hạingười khác, để xóa bỏ trách nhiệm của mình, phải không?”
TriệuKhả Nhiên gật đầu, “Không sai. Nếu như chính Lưu di nương làm mất đứabé, tự dưng mất đứa bé, nếu như điều tra, e rằng sẽ dính đến việc dùngDục t·ử tán, nhưng nếu thật sự tìm người c·hết thay, vậy thì sẽ chẳng trara nàng ta.
Sau khi nghe được Triệu Khả Nhiên nói, Cầm Hương vàThi Hương đồng thanh trả lời, “Tiểu thư yên tâm đi, sau này bọn nô tỳ sẽ cẩn thận.”
Triệu Khả Nhiên thở dài một hơi, “Chỉ mong là ta suy nghĩ nhiều.”