Chương 145: Biểu diễn tài nghệ (hai)

Nghe thái giám thôngbáo xong, mọi người đều ngầm hiểu nở một nụ cười. Đối vớ việc muốn biểudiễn múa k·iếm của Lâm Tú Tú này, dường như mọi người vẫn có thể lý giải, hơn nữa cảm thấy rất hứng thú. Dù sao, phụ thân của Lâm Tú Tú chính làPhiêu kỵ đại tướng quân, cho nên từ nhỏ Lâm Tú Tú đã phải là văn võ song toàn mới đúng. Cho nên Lâm Tú Tú muốn biểu diễn một màn múa k·iếm này,trong lòng của mọi người vẫn tràn đầy mong đợi.
Lâm Tú Tú hết sức tự tin đi tới trên sàn diễn, sau khi thi lễ với hoàng thượng, bắt đầumàn diễn của mình. Lâm Tú Tú vừa mới thay đổi một bộ hồng y, nàng ta một thân áo đỏ, tay cầm một thanh bảo k·iếm, dáng người mạnh mẽ bắt đầu múakiếm của nàng ta.
Trên đài k·iếm quang lấp lánh, như mặt trời lặnkhắp nơi; kỹ thuật nhảy mạnh mẽ nhanh nhẹn, giống như điều khiển bầyrồng bay lượn bình thường; lúc điệu múa bắt đầu thì tiếng trống dạo đầuđột nhiên dừng, dường như lôi công ngưng tức giận; vũ điệu kết thúc thìkiếm ảnh trong tay lại như song gió trên mặt sông lớn yên lặng trở lại.Thế hào phóng hùng tráng, kinh hồn động phách, điệu múa rất bày tỏ lònghăng hái chiến đấu, khiến cho người xem dưới đài nhìn như thay đổi sắcmàu, thần diệu dễ dàng hoa mắt, cảm thấy không ngừng xoay tròn. Một thân hồng y, cầm bảo k·iếm trong tay, không ngừng huy đao ngay tại chỗ, khithì dịu dàng, khi thì điên cuồng, khi thì phô trương, khi thì kín kẽ.
Hiện tại người trên sàn diễn dường như đã không phải đang nhảy múa, nỗ lựcvà xinh đẹp này, dịu dàng kết hợp với hào phóng, để cho người nhìn không nhịn được sẽ đắm chìm trong đó. Cái này đã không chỉ là điệu múa bìnhthường, này căn bản liền đã là nghệ thuật rồi.
Một điệu múa kết thúc, toàn trường lập tức phát ra tiếng vỗ tay như sấm.
“Tốt tốt tốt.” Một số võ tướng đã không nhịn được kích động, đứng lên, ngoài miệng luôn miệng nói tốt.
Đối với một điệu múa của Lâm Tú Tú, mọi người đều đánh giá hết sức cao.Ngay cả khi Tư Đồ Lăng Chí nhìn đến cũng không nhịn được mở miệng khenngợi: “Lâm tiểu thư thật không hổ là nữ nhi của tướng quân Lâm Uy! Xemra thật sự đúng là một nữ t·ử văn võ song toàn! Ha ha ha, một điệu múanày thật sự đúng là hay! Thật sự đúng là ‘một điệu múa lay động tứphương’!”
Sau khi nghe hoàng thượng khích lệ, Lâm Tú Tú hơi hànhlễ, sau đó mở miệng cười nói: “Hoàng thượng quá khen, những thứ này cũng chỉ là chút tài mọn của thần nữ mà thôi, thật sự là không dám nhận.”
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng ở bên trong lòng của Lâm Tú tú ở bêvẫn hết sức hả hê, nàng ra chính là nàng muốn tất cả mọi người biết,mình cũng không kém so với Triệu Khả Nhiên. Cho dù tài hoa của mình sora kém Triệu Khả Nhiên, nhưng ở những phương diện khác mình so với Triệu Khả Nhiên, đúng ra sẽ không kém. Nàng ta muốn Húc vương điện hạ thửnhìn thật kỹ, so với Triệu Khả Nhiên, mình tuyệt đối sẽ không thua, chodù tài hoa của Triệu Khả Nhiên khá hơn nữa thì có ích lợi gì, như chínhmình nữ t·ử văn võ song toàn như vậy, mới đúng là lương phối của hắn.
Nghĩ đến đây một chút, Lâm Tú Tú liền không nhịn được len lén nhìn sang phía Tư Đồ Húc, vừa hay nhìn thấy Tư Đồ Húc đang nhìn về phía nàng ta, hơnnữa trên mặt thưởng thức. Vừa nhìn thấy Tư Đồ Húc thưởng thức đối vớimình, ở bên trong lòng của Lâm Tú Tú liền không nhịn được từng trận vuisướng. Xem ra là kết quả cố gắng của chính mình, Húc vương điện hạ đãthấy mình tốt rồi. Nói như vậy, không phải là mình còn có cơ hội sao?Nghĩ đến đây một chút, trong lòng của Lâm Tú Tú đã nhịn không được tuônra từng tia ngọt ngào.
Không thể không nói, thật ra thì Lâm Tú Tú thật sự đúng là suy nghĩ quá nhiều. Đối với biểu diễn của nàng ta, TưĐồ Húc là thật tâm cảm thấy thưởng thức, nhưng cũng không hơn. Tư Đồ Húc chính là đơn thuần đứng ở trên lập trường một người xem, đối với diễnxuất phấn khích của người biểu diễn cảm thấy thưởng thức mà thôi, cũngkhông có bất kỳ một chút tư tưởng không chính đáng. Hiện tại, chan chứatrong lòng của hắn đều là Triệu Khả Nhiên, sao có thể dành ra vị trí đểngười khác đây?
Mà Triệu Khả Nhiên? Sau khi thấy được biểu diễncủa Lâm Tú Tú, cũng reo hò khen hay ở trong lòng. Nàng không thể khôngthừa nhận, tài nghệ k·iếm vũ của Lâm Tú Tú thật đúng là không phải caobình thường. Sau khi chứng kiến đến Lâm Tú Tú biểu diễn xong, khi lenlén nhìn về phía Húc, trong lòng của Triệu Khả Nhiên đã không nhịn đượcmuốn than thở.
Sau Vân Y Y và Lâm Tú Tú lần lượt biểu hiện xuấtsắc, áp lực tâm lý của các vị tiểu thư còn lớn. Dù sao đã có biểu diễnđặc sắc như vậy trước rồi, nếu muốn chiếm được ủng hộ của mọi người đúng là rất không dể dàng.
Một tiểu thư kế tiếp, cũng biểu diễn vũđiệu, nhưng không thể không nói, vũ điệu của nàng ta so với k·iếm vũ củaLâm Tú Tú trước đó thì thật đúng là không phải kém một chút, quả thật có thể nói là một ở trên trời, một ở trên mặt đất.
Sau khi Triệu KhảNhiên nhìn nữ t·ử nhảy múa ở giữa một chút, cũng cảm thấy rất không thúvị. Vũ điệu của nữ t·ử này cũng không quá đặc sắc, đại đa số nữ t·ử đều có thể nhảy điệu múa này. Chẳng qua nếu so thân thể của nàng ta với nhữngngười khác mềm mại hơn mà thôi.
Biểu diễn kế tiếp, tự nhiên cũngkhông có chỗ nào đặc sắc quá lớn. Triệu Khả Nhiên càng xem càng cảm thấy không thú vị, cho nên cũng không chú ý biểu diễn ở trên này. Ánh mắtchuyển đến trên những vị trí khác âm thầm ngó nhìn, mấy hoàng t·ử muốnchọn phi cũng ngồi vào chỗ ngồi đã sắp đặt trước, mà ở bên trong đámngười lần này, ngược lại ngoài ý muốn Triệu Khả Nhiên thấy một người tại thọ yến, đó chính là nhị hoàng t·ử Tư Đồ Hàn.
Nhìn, Tư Đồ Hànngồi ở trên, trái lại Triệu Khả Nhiên có một tia hứng thú. Trước vẫnnghe nói vị nhị hoàng t·ử Tư Đồ Hàn này là đối thủ cạnh tranh lớn củathái t·ử. Trước kia mặc dù mình đã nghe qua đại danh của hắn, nhưng cũngchính là lần đầu tiên gặp người thật.
Sau khi nhìn thấy Tư ĐồHàn, Triệu Khả Nhiên vẫn không thể không cảm thán, xem ra bộ dạng củangười trong hoàng thất đều đẹp mắt như vậy! Mặc dù mình đã gặp mấy hoàng t·ử, không ngờ hôm nay mới là lần đầu tiên gặp Tư Đồ Hàn, đều là một bộdạng đẹp mắt. Chẳng qua điều này cũng khó trách, bất luận là một phi tần nào trong hậu cũng tuyệt đối đều là bộ dạng nghiêng nước nghiêng thành, đứa bé họ sinh ra đâu có thể kém chứ? Chỉ là Triệu Khả Nhiên không biết có phải ảo giác của mình hay không, dường như nàng luôn là cảm thấy TưĐồ Hàn một trong các hoàng t·ử có dáng dấp cực kỳ giống với Húc.
Do Triệu Khả Nhiên đang quan sát Tư Đồ Hàn, nhưng không biết có phải làbởi vì ánh mắt của nàng thật sự quá mãnh liệt rồi hay không, hình như Tư Đồ Hàn phát hiện, lại ngoảnh mặt về phía nàng nhìn thoáng qua. Vừa nhìn thấy cử động của Tư Đồ Hàn, Triệu Khả Nhiên vội vàng thu hồi ánh mắtcủa mình. Chỉ có điều cho dù như vậy, vẫn bị Tư Đồ Hàn bắt được.
Vốn dĩ Tư Đồ Hàn vẫn luôn chuyên tâm nhìn trên màn diễn. Nhưng trong lúcbất chợt giống như cảm thấy hình như có một đạo ánh mắt một mực lưuluyến trên người mình. Hắn vừa quay đầu nhìn, vậy mà ở dưới có mặt mộtvị tiểu thư. Hắn nhận ra nữ t·ử kia, đó chính là Văn quận chúa tài hoarất xuất chúng. Không biết vì sao, đối với ánh mắt của nàng Tư Đồ Hàncũng không cảm thấy ghét, bởi vì ở trong ánh mắt, mình cũng không có cảm thấy một tia mê luyến, chỉ có đơn thuần tò mò. Nhưng làm cho hắn cảmthấy thất vọng là chính mình vừa nhìn sang, Văn quận chúa đó liền lậptức rời ánh mắt đi.
Vừa nhìn thấy một điểm này, trong mắt Tư ĐồHàn liền không nhịn được thoáng qua một tia hứng thú. Mà trước tất cả vẻ mặt của Tư Đồ Hàn cũng đã bị Tư Đồ Húc bắt được. Lúc vừa nhìn thấytrong ánh mắt của Tư Đồ Hàn thoáng qua hứng thú, trong lòng Tư Đồ Húcliền cảm thấy một tia không vui. Nhưng bởi vì bây giờ ở trên đại điện,lại nói, Tư Đồ Hàn cũng không có làm cái gì, cho nên Tư Đồ Húc vẫn cốgắng áp chế không vui trong lòng mình.
Ở biểu diễn kế tiếp, cũngkhông có gì quá nhiều chỗ xuất sắc, thiếu chút nữa là Triệu Khả Nhiênbuồn ngủ ngay rồi. Nhưng cho dù là như vậy, nàng cũng không dám lại nhìn lung tung nữa. Mới vừa rồi lúc nàng nhìn loạn, đã không cẩn thận bịngười khác bắt được, hiện tại suy nghĩ một chút đều cảm thấy nhằm vàongười, cho nên Triệu Khả Nhiên vẫn cảm thấy, hay là mình ngoan ngoãn xem biểu diễn sẽ tốt hơn.
Nữ t·ử lần lượt lên đài biểu diễn gần nhưlà tài nghệ rực rỡ, các nhà đều lấy ra sở trường của mình, tất cả đềuhận không được có thể giữa mọi người đứng thứ nhất, nếu rực rỡ trong đám người, khiến Thái hậu và hoàng thượng, còn có các Tần phi cửa nhìn đếntài nghệ của bản thân.
Dĩ nhiên, quan trọng nhất vẫn là nhận xétcủa các các hoàng t·ử, chỉ cần hôm nay có thể đưa tới chú ý của các hoàng t·ử, như vậy gần như lập tức bước lên đầu cành, trở thành phượng hoàngrồi.
“Hoàng thượng, kế tiếp chính là đại tiểu thư của Tần quốccông phủ rồi. Y Miểu chính là đệ nhất tài nữ kinh thành chúng ta! Thậtđúng là rất chờ mong! Phải biết, đã sớm nghe nói, tiếng đàn của Y Miểutrong kinh thành chính là số một!”
Sau khi một tiểu thư tham giabiểu diễn xong, liền đến phiên Tần Y Miểu. Lúc chứng kiến Tần Y Miểu đilên về phía ở hướng sàn diễn, độ cong khóe miệng của hoàng hậu vẫn lộ vẻ nụ cười càng lớn mấy phần, đáy mắt nhìn Tần Y Miểu càng thêm tràn đầyhài lòng, xoay đầu lại, mang theo nụ cười quay về phía Tư Đồ Lăng Chíbên cạnh mở miệng nói.
Sau khi nghe được lời nói của hoàng hậu,Tư Đồ Lăng Chí cũng mở miệng cười nói: “Đúng vậy! Tiếng đàn của đại tiểu thư phủ Tần quốc công Tần Y Miểu trong kinh thành đúng là hết sức nổidanh.”
Quả nhiên, hôm nay, Tần Y Miểu biểu diễn đúng là đánh đàn. Tài đánh đàn của Tần Y Miểu đích xác là rất cao siêu, vô cùng thỏa đáng với danh tài nữ đệ nhất kinh thành, kỹ thuật rất tốt, Triệu Khả Nhiênthừa nhận, cầm kỹ của mình so với Tần Y Miểu e rằng đúng là kém.
Một khúc Quảng Lăng Tán thôi, dư âm vẫn lượn lờ như cũ, quả thực tương tựmây mưa, ngược lại so sánh với biểu diễn của mấy nữ t·ử trước có chút ảmđạm, mà nhìn nàng ta biểu diễn, nghe nàng ta đánh đàn, bộ mặt ánh mắtmong đợi của nữ t·ử bên cạnh vốn đang khá hơn chút cũng dần ảm đạm.
Chỉ là, hoàn hảo Vân Y Y biểu diễn là tiếng sáo, cho nên cũng không so sánh được. Ngược lại hai người là mỗi người mỗi vẻ, có vẻ chẳng phân biệtđược cao thấp.
Đối với chính là kết quả này, Triệu Khả Nhiên cũng không cảm thấy kinh ngạc. Dù sao, cái danh hiệu tài nữ đệ nhất kinhthành này của Tần Y Miểu cũng không phải là suông. Cũng không biết, đếnlúc Triệu Khả Nhân muốn biểu diễn những thứ gì, cũng không biết có thểđem tiếng đàn của Tần Y Miểu áp xuống hay không, thật đúng là mong đợi!

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »