Chương 146: Khẽ múa động lòng người

Chương này tặngbạn Kittyandlovely Nguyen và Truc Thanh, sory các nàng vì sự chậm trễnày nhé. Hôm nay sẽ có 2 chương, chương còn lại mình sẽ đăng vào chiềunay nha…
Mặc dù nói không biết Triệu Khả Nhân muốn biểu diễn cái gì, nhưng mà Triệu Khả Nhiên nhìn ra được, Triệu Khả Nhiên hết sức tự tin. Nhìn Triệu Khả Nhân tràn đầy một bộ dáng tự tin, trong lòng Triệu Khả Nhiên mới hết sức tò mò, hiện tại toàn bộ suy nghĩ của TriệuKhả Nhân đều ở trên người thái t·ử, cho nên nhất định là muốn làm nhữnggì tới hấp dẫn lực chú ý của thái t·ử.
Đối với bản lĩnh của TriệuKhả Nhân, Triệu Khả Nhiên biết một chút. Nếu là nói cầm kỹ, sợ là tuyệtđối so ra sẽ không vượt Tần Y Miểu, nếu là vũ kỹ, chỉ sợ cũng tuyệt đốiso với không hơn Lâm Tú Tú vừa mới múa k·iếm, như vậy, rút cuộc nàng tamuốn làm gì được đây? Nếu nàng ta muốn chiến thắng, chỉ sợ cũng chỉ cómột chiêu, đó chính là thắng vì đánh bất ngờ.
Chỉ là vẫn được, ởsau Tần Y Miểu, không bao lâu chính là Triệu Khả Nhân. Mà Triệu Khả Nhân biểu diễn, đích xác là ngoài dự liệu của mọi người, nàng ta biểu diễnlại là họa kỹ. Chỉ là, thật vẫn không thể không nói, Triệu Khả Nhân vẫnlà hết sức thông minh, nàng ta biết sở trường của mình ở nơi nào. Thậtra thì, trong lòng của Triệu Khả Nhiên cũng vô cùng rõ ràng, họa kỹ củaTriệu Khả Nhân đích xác là hết sức xuất chúng, bằng không ban đầu một bộ ” xuân ca đạp tuyết đồ “của nàng ta cũng sẽ không lừa gạt nhiều ngườinhư vậy rồi.
Trước hết Triệu Khả Nhân để cho người thả một cáibàn trên sàn, phía trên đã dọn lên một tấm giấy trắng. Triệu Khả Nhânvừa vào sân, sau đó cũng không để ý đến người khác, đã trực tiếp bắt đầu vẽ tranh. Triệu Khả Nhân nhấc bút lên, chấm màu son mà vẽ cánh hoa, lấy màu trắng vẽ trăng, chấm son mà vẽ hoa đỏ, chấm màu trắng đầy mặt ngọc; chấm đại (*) vẽ búi tóc lông mày, chấm màu đen cho con ngươi của mắt;chấm ngân sa dung làm y phục, chấm màu vàng óng cho vòng tay; chấm màungà làm đai lưng, chấm màu đen biểu đạt màu sắc, chấm màu hồng cánh senlàm chuỗi ngọc, chấm màu ngọc bích làm ngọc trâm, chấm xanh ngọc chochân cánh tay, chấm hổ phách làm chuông, khóe môi dâng lên một chút ýcười, thật giống như một con sông băng vừa tan vào mùa xuân.
(*) đại: thuốc đen mà người xưa dùng vẽ lông mày
Rất nhanh, Triệu Khả Nhân cũng đã hoàn thành. Đợi thái giám cầm lên để chomọi người nhìn. Mọi người lập tức lấy làm kinh hãi, thì ra là, Triệu Khả Nhân vẽ đấy lại là hoàng hậu nương nương. Thấy hoàng hậu nương nươngtrên bức họa này trông rất sống động, trong lòng mọi người đều hết sứcgiật mình.
“Ha ha ha, xem ra họa kỹ của Nhị tiểu thư Triệu giathật đúng là cao siêu!” Tư Đồ Lăng Chí mở miệng khích lệ nói: “Nhìnngười trên bức họa, trông rất sống động như vậy, thật là khó có được!Hoàng hậu, ngươi nói, có phải hay không?”
Đối với khích lệ của Tư Đồ Lăng Chí, hoàng hậu hết sức không muốn tán thành, nhưng lại cũngkhông dám dỡ xuống mặt mũi của Tư Đồ Lăng Chí, cho nên, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng cười nói: “Đúng vậy! Không ngờ họa kỹ của Triệunhị tiểu thư thật sự đúng là rất tốt, hoàn toàn vẽ hình dạng nô tì!”
Sau khi nghe được hoàng hậu khích lệ, trong lòng của Triệu Khả Nhân hết sức cao hứng, nàng ta cho là rốt cuộc cố gắng của mình có hồi đáp. Nàng tabiết hoàng hậu không thích nàng ta, cho nên hôm nay vẽ bức họa này chính là vì muốn khiến cho hoàng hậu yêu mến. Nàng ta biết, mặc kệ là cầm kỹcủa mình, hay là vũ kỹ sợ đều không phải là vượt trội nhất, cho nên hắnnàng mới chọn cái khác họa kỹ này, vì chính là vừa có thể nổi lên riêngbiệt của mình, có thể lấy lòng hoàng hậu, thật sự chính là một công đôiviệc.
Thấy bộ dạng dự tính của Triệu Khả Nhân, trong lòng TriệuKhả Nhiên cảm thấy hết sức buồn cười. Xem ra Triệu Khả Nhân cảm giácmình thật sự chính là rất tốt đẹp, hoàng hậu miễn cưỡng cười vui nhưvậy, vậy mà nàng ta có thể xem thành khen ngợi chính mình, thật sự chính là lợi hại.
Chỉ là, mặc kệ nói thế nào đều tốt, đối với biểudiễn của Triệu Khả Nhân, thật ra thì trong lòng Triệu Khả Nhiên vẫn cómột chút thất vọng. Nàng vốn còn tưởng rằng Triệu Khả Nhân sẽ có vũ khíbí mật gì, nhưng không ngờ, cũng là cái bộ dáng này. Xem ra thật sựchính là hi vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn!
Chỉ là, tâm tình của Triệu Tùng ở dưới cũng hoàn toàn bất đồng, khi nhìn đến biểu diễncủa Triệu Khả Nhân, sau đó trong lòng của ông hết sức kiêu ngạo, nhất là moog nữ nhi này luôn luôn làm cho ôn g vẻ vang, lần này biểu diễn,không chỉ có lấy được tán thưởng của hoàng thượng, còn chiếm được yêuthích của hoàng hậu nương nương. Xem ra Khả Nhân của mình vẫn là hết sức lợi hại, thế nhưng biết chỗ cầu tiến lấy lòng hoàng hậu nương nương.Chỉ là thật sự chính là không thể không nói, Triệu Tùng và Triệu KhảNhân vẫn thật không hổ là ai cha con, ngay cả ý nghĩ đều là tự luyến như vậy.
Cũng không lâu lắm, liền đến phiên Triệu Khả Nhiên rồi, tựmình đến chỗ, Triệu Khả Nhiên chầm chậm đi đến trên đài. Nhìn Triệu KhảNhiên đi về phía trên đài, trong lòng mọi người vẫn hết sức mong đợi.Nhất là đã vừa mới kiến thức qua tài hoa của Triệu Khả Nhiên rồi, chonên trong lòng mọi người tràn đầy mong đợi đối với biểu diễn sau củaTriệu Khả Nhiên.
Chỉ là, sau khi Triệu Khả Nhiên lên đến sân đấu, cũng không có bất kỳ động tác gì, chỉ là cười hết sức tự tin, cong cong thân thể, thi lễ về sau đó mở miệng nói: “Khởi bẩm hoàng thượng, thầnnữ biểu diễn là vũ điệu, nhưng mà thần nữ biểu diễn, trước phải làmchuẩn bị một chút, còn phải có một ít người đến giúp một tay, không biết có thể hay không.”
“Ha ha ha, đứa bé này không biết muốn làm gì, chẳng lẽ là có kinh hỉ gì sao?”
(*) kinh hỉ: ngạc nhiên vui mừng
Thái hậu thần sắc bộ mặt vui vẻ, còn không đợi hoàng thượng mở miệng cũng đã ý cười đầy mặt nhìn về phía long ỷ Tư Đồ Lăng Chí đang ngồi, bộ dáng vẻ mặt cảm thấy hứng thú mong đợi. Tỏ ra tâm nguyện nhìn như vậy.
“Cũng được, mẫu hậu, người đều nhìn các tiểu thư biểu diễn nhiều như vậy,cũng có chút mệt mỏi, vừa đúng thừa dịp trong khoảng thời gian này, đểchoVăn quận chúa đi chuẩn bị một chút, xem thứ gì đó được làm ra, mẫuhậu, người nghỉ ngơi ở phía sau một chút cũng được”
Hoàng hậu hết sức hiền huệ nhìn về phía Tư Đồ Lăng Chí: “Hoàng thượng, ngươi nói, cứ như vậy được chứ?”
“Ừ, đúng. Văn quận chúa, nhân tiện ngươi xem một chút, ngươi cần chuẩn bịmột vài thứ, ngươi để cho những cung nữ thái giám chuẩn bị giúp một taylà được. Về phần nếu muốn người hỗ trợ cái gì, cũng có thể nói.” Sau khi Tư Đồ Lăng Chí nghe được lời nói của hoàng hậu, vung tay lên, cũng ânchuẩn rồi.
Bên trong hoàng cung làm việc hiệu suất thật sựn đúnglà rất tốt, ngay cả Triệu Khả Nhiên đều không thể không thừa nhận điểmnày. Sau đó cũng không lâu lắm, trên trận cũng đã trải lên tơ lụa màutrắng từng tầng một rồi, mà ở trung tâm, bốn nữ t·ử cũng đã đứng ở nơi đó rồi. Thật ra thì, bốn nữ t·ử trong sân này chính là bốn tỳ nữ Cầm Kỳ Thi Họa rồi. Vốn Triệu Khả Nhiên là muốn tìm bạn nhảy, nhưng chỉ biết làba, đó chính là Cầm Hương, Thi Hương và Họa Hương mà thôi, còn có một,nàng thế nào chọn cũng chọn không được, sau lại vẫn là Cầm Hương đề nghị muốn tìm Kỳ Hương. Bởi vì, bốn người này ăn ý là tốt nhất, chắc hẳn ởtại chỗ, cũng sẽ biểu diễn hết sức tốt. Sau lại, nói với Tư Đồ Húc, TưĐồ Húc liền cho Kỳ Hương lặng lẽ vào cung. Chỉ là, hiện tại có mặt bốnngười cũng đã đã dịch dung, cũng là bởi vì sợ rước lấy phiền toái khôngcần thiết.
Chỉ là, để cho mọi người cảm thấy vui mừng chính là,điệu múa này, ngườin đệm nhạc lại là đương kim Tam hoàng t·ử, Húc vươngđiện hạ. Thật ra vốn Triệu Khả Nhiên không muốn muốn Tư Đồ Húc đệm nhạc, nhưng mà bởi vì Tư Đồ Húc hết sức kiên trì, hơn nữa, nàng thật sự làkhông tìm được người thích hợp đệm nhạc, cho nên không thể làm gì kháchơn là đồng ý.
Sau khi thấy người đệm nhạc lại là Húc vương, mặcdù trên mặt mọi người không hiện, nhưng trong lòng vẫn hết sức tò mò.Rút cuộc cái Văn quận chúa này và Húc vương là q·uan h·ệ thế nào đây? Tạisao Húc vương điện hạ lại vì Văn quận chúa đệm nhạc trong trường hợp này đây? Chỉ là, mọi người suy đoán cũng không có duy trì bao lâu. Vũ điệuvừa bắt đầu, tiếp đó mọi người cũng đã bất tri bất giác, hãm vào rồi.
Trong lúc bất chợt, trên sân từng trận khói trắng bắt đầu tràn ngập. Một khúc tiếng tiêu rung động lòng nhẹ vang lên, tứ nữ tay áo dài trong sân tựdo múa, vô số cánh hoa kiều diễm nhẹ nhàng tung bay trong trời đất, mùihoa thấm tận đáy lòng làm người ta mê say. Bốn nữ t·ử này như bông hoatràn ra, tản ra về bốn phía, trong cơn mưa hoa đầy trời, một thiếu nữbạch y, một loại xuất hiện mở ảo, nàng thuận tiện uyển chuyển ưu mỹ, mơhồ kỹ thuật nhảy như tiên, váy dài rộng rãi che giấu khép mở, làm nổibật lên muôn vàn dáng vẻ của nàng hơn. Mọi người như si như say nhìnđiệu múa uyển chuyển của nàng, cơ hồ quên được hô hấp. Nữ t·ử kia đảo đôi mắt đẹp, nhịp tim mỗi một người ở đây đều không dứt, không hẹn mà cùngnghĩ đến nàng đang nhìn mình. Không biết vì sao, tất cả mọi người cảmthấy Triệu Khả Nhiên chính lúc này, xem ra thật sự đúng là hết sức mỹlệ.
Lúc này tiếng tiêu đột nhiên chuyển sang cấp bách, thiếu nữlấy chân phải làm trụ. Dãn nhẹ ống tay áo, thân thể mềm mại tùy theoxoay tròn, càng chuyển càng mau. Bỗng nhiên nhẹ bay lên từ mặt đất. Bốnnữ t·ử vây thành một vòng, tay ngọc quơ múa, hơn mười mảnh lụa màu lamnhẹ giương ra, trong sân giống như dâng lên sóng lớn màu lam, thiếu nữbay lên cao đến đầu dải lụa trên kia, mũi chân điểm nhẹ, y phục vỡ tungphấp phới, giống như Lăng Ba tiên t·ử.
Nữ t·ử trên sân giống nhưmột Nguyệt Lượng tiên t·ử, cả người mặc y phục màu trắng, đang nhẹ nhàngtung bay. Khiến tất cả mọi người bị mỹ lệ của nàng cuốn hút hãm sâutrong đó, không cách nào tự kiềm chế.
Nhìn kỹ thuật nhảy của nữtử trong sân, trong lúc vô tình mọi người cũng đã hãm vào rồi. Giống như uống một bầu mỹ tửu ngon, hình như cảm thấy mình cũng đã say, có một ít lâng lâng rồi.
Nhìn toàn thân áo trắng trong sân, nữ t·ử đangkhông ngừng bay múa, dường như mọi người cũng cảm thấy, một nữ t·ử nhưvậy, tuyệt đối nếu so với bất kỳ mỹ nữ đều muốn hấp dẫn người. Mọi người đều nhìn như si như say.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, rút cuộc điệu múa của Triệu Khả Nhân cũng xong rồi. Sau khi nhảy mấycái cuối cùng quay về, Triệu Khả Nhiên ngừng lại, khóe miệng mang theonhàn nhạt mỉm cười, nhìn về phía Tư Đồ Lăng Chí: “Khả Nhiên bêu xấu.”
Ngay sau khi vũ điệu kết thúc, mọi người còn chưa lấy lại tinh thần. Mãi đến một hồi lâu sau đó, mọi người mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại, nhất thời toàn trường cũng vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Cũng khônglâu lắm, mấy nữ t·ử bạn nhảy vừa mới vừa tạy đây đã dần rời đi trước.Triệu Khả Nhiên khôi phục dáng vẻ thanh nhã tự nhiên lúc đầu. Nàng chậmrãi đi xuống đài, hình như bởi vì một ít khúc vũ điệu vừa rồi, ở trongmắt người khác cả người tựa như lúc nào cũng mang theo tia sáng chóimắt.
Biết Triệu Khả Nhiên trở lại chỗ ngồi của mình, ngồi xuống,tiếp đó mọi người hình như cũng chưa có hoàn toàn phục hồi tinh thầnlại.
“Tốt tốt tốt.” Tư Đồ Lăng Chí đột nhiên phát ra một tiếngthán phục: “Điệu múa này chỉ có ở trên trời, nhân gian có thể được mấylần nghe thấy. Một điệu múa này của Văn quận chúa thật sự chính là kinhđộng như vậy!”
Không chỉ có Tư Đồ Lăng Chí có dạng cảm thán này,cảm giác của mợi người ở đây cũng là một. Trong mắt của mngười nhìn vềphía Triệu Khả Nhiên, cũng không khỏi khép lại tán thưởng. Một điệu múavừa rồi, giống như khiến cho mọi người lần nữa biết Triệu Khả Nhiên. Cho tới nay, Triệu Khả Nhiên ở trong mắt đại gia đều là hết sức khiêm tốn,ngay cả có thể nói là không có bất kỳ cảm giác tồn tại, nhưng mà khôngnghĩ tới, nàng vậy mà lại xuất sắc như thế.
Thấy được mọi ngườitán thưởng đối với mình, Triệu Khả Nhiên cũng không nóng không lạnh,không có một tia kiêu ngạo, chỉ là hết sức cười nhạt một phen, cũngkhông nói gì thêm, giống như mọi người đưng khen ngợi chính là ngườikhác.
Nhìn Triệu Khả Nhiên như vậy, dịu dàng trong mắt của Tư ĐồHúc sâu hơn. Hắn luôn cho rằng Triệu Khả Nhiên ấy là chính là xuất sắc,chỉ là không có biểu hiện ra mà thôi. Nhưng mà ngày hôm nay khi thấyTriệu Khả Nhiên thể hiện, cậy mà hắn lại là giống với người, cảm thấyngạc nhiên thú vị. Vừa mới múa trên đài kia giống như tiên t·ử bộ dạnghình người vậy, cho dù cho tới bây giờ, hắn như cũ không có biện phápquên, hình như người kia vẫn còn múa ở trước mắt của mình.
ThấyTư Đồ Húc luôn dùng ánh mắt dịu dàng nhìn về phía Triệu Khả Nhiên, hận ý trong lòng của Lâm Tú Tú càng thêm sâu. Nàng ta mới vừa biểu diễn kiếmvũ, rõ ràng là xuất sắc như vậy, nhưng bây giờ tựa như mọi người có lẽđã đều quên, hiện tại trong mắt mọi người cũng chỉ có Triệu Khả Nhiên,tại sao?
Là điểm nào của Triệu Khả Nhiên tốt hơn so với mình, rõrang k·iếm vũ vừa rồi của mình mới là tốt nhất, nhưng tại sao mọi ngườikhông thấy được đây? Đều là lỗi của Triệu Khả Nhiên, nếu không phải làlời của nàng (Khả Nhiên)… hiện tại mình cũng sẽ không thay đổi thànhcái bộ dáng này.
Ý ác độc trong mắt của Lâm Tú Tú nhìn về phíaTriệu Khả Nhiên sâu hơn. Nếu nói ánh mắt có thể g·iết người, vậy đại khái Triệu Khả Nhiên cũng đã sớm c·hết không biết bao nhiêu lần.
Triệu Khả Nhiên đang ngồi ở trên chỗ ngồi của mình hình như cũng cảm nhậnđược một tia khác thường, nàng chau mày. Thật ra thì, từ vừa mới bắtđầu, nàng hình như liền cảm nhận được một cỗ ý lạnh, còn giống như mangtheo một cỗ nồng nặc hận ý. Nhưng rút cuộc là người nào vậy? Sẽ có chứahận ý đối chính mình, mình hẳn là cũng không có đắc tội với người mớiđúng chứ!
Triệu Khả Nhiên hướng về phía ánh mắt hận ý này xemqua, cũng không thấy gì cả. Nàng chỉ thấy được Lâm Tú Tú, dịu dàng nở nụ cười về phía nàng mà thôi. Nhìn khuôn mặt tươi cười dịu dàng của Lâm Tú Tú, Triệu Khả Nhiên thoáng cười nhẹ, xem ra chính mình thật sự đúng làsuy nghĩ nhiều quá. Thật ra thì nói thật, hôm nay mình tài năng như vậy, nếu có người ghen tỵ mình, đó cũng là bình thường, nhưng mà có chứa hận ý, đó chính là không thể nào. Xem ra gần đây chính mình là thật quánhạy cảm.
Triệu Khả Nhiên cười cười, tiếp tục xem biểu diễn, cũng không lại tiếp tục nghĩ linh tinh cái gì. Mà vừa rồi nàng cảm ứng đượcánh mắt này có chứa hận ý, nàng cũng chỉ cho là mình thật sự là thầnkinh quá nhạy cảm mà thôi.
Tuyển phi yến yến vẫn còn tiếp tụctiến hành, Triệu Khả Nhiên biểu diễn xong. Kế đó vẫn lẳng lặng mà ngồi ở dưới mặt quan sát biểu diễn. Chỉ là, số thứ tự của nàng là tương đốikhá sau, cho nên ở phía sau nàng thật ra thì cũng không có còn dư lạimấy người rồi.
Những người có vẻ có tài hoa cũng đã biểu diễnqua, hơn nữa lại có Triệu Khả Nhiên biểu diễn ở phía trước làm so sánh.Cho nên mấy người sau biểu diễn, cũng không có gì làm mọi người cảm thấy kinh hỉ. Tài nghệ biểu diễn tuyển phi yến liền trong khi biến thànhkhông nóng không lạnh như vậy, kết thúc.
“Hoàng thượng, các tiểuthư này mỗi một người đều là cô nương tốt, mặc kệ là tài hoa, hay là tài nghệ, vậy cũng là hết sức rất cao, nếu để cho nô tì tới chọn lựa, thậtvẫn không muốn biết chọn một cô nương nhà nào cho phải đây!” Hoàng hậucười duyên nhìn về phía Tư Đồ Lăng Chí, dịu dàng mở miệng nói.
“Ha ha.” Vân quý phi một bên cười khẽ một tiếng: “Sợ là hoàng hậu quá lolắng đi! Không phải vừa rồi cũng đã sớm nói, lần tuyển phi yến này muốncho các vị hoàng t·ử tự mình chọn lựa thích hợp sao? Hoàng hậu, vừa rồingười cũng đã nói, người sẽ không can thiệp. Nếu nói như thế, vậy hoànghậu hà tất phải quan tâm, chuyện này hãy để cho các vị hoàng t·ử tự mìnhquyết định, không phải tốt sao?”
Nghe được lời nói của Vân quýphi, thái độ của hoàng hậu trở nên hết sức không tốt, câu vừa nãy của bà là một câu lời khách sáo mà thôi, không ngờ thế mà bộ dáng của Vân quýphi phản bác như vậy. Vân quý phi cái tiện nhân này, thật sự đúng là ỷvào hoàng thượng sủng ái, lại dám ở trước nơi đông người như vậy, chấtvấn một lời nói của hoàng hậu.
Hoàng hậu hít sâu một hơi, mạnhchống nụ cười, mở miệng nói: “Vân quý phi, chẳng qua bổn cung chỉ đúnglà nói xấu một câu mà thôi, ngươi cần gì phải khẩn trương đây? Bổn cungchỉ nói là mình không biết làm sao chọn mà thôi, nhưng mà cho tới bâygiờ bản cung cũng không có nói qua muốn cản trở, không phải sao? Xem ranăng lực hiểu của muội muội ngươi hình như không phải rất tốt.”
Sau khi nghe được hoàng hậu hạ thấp lời của mình như vậy, Vân quý phi đó là giận đến nổi trận lôi đình, nhưng hiện tại ở trước mọi người, hơn nữacòn có dưới mắt hoàng thượng và thái hậu, mình tuyệt đối không thể hànhđộng thiếu suy nghĩ. Nhất là thái hậu, cho tới nay đối với mình đều làhết sức bất mãn, lúc mình mở miệng nói chống đối hoàng hậu, thái hậucũng đã rất không vui mừng một mắt nhìn chính mình, nếu là mình còn mởmiệng lời nói, sợ rằng thật sẽ chọc cho tới thái hậu không vui, mặc dùhoàng thượng là thích mình. Nhưng hoàng thượng chính là một hiếu t·ử,tuyệt đối sẽ không vì mình mà chống đối Thái hậu. Nghĩ đến đây một chút, Vân quý phi dù là có nhiều giận dữ hơn nữa, cũng chỉ có thể cố đèxuống.
Sau khi thấy được bộ dáng bực tức của Vân quý phi, tronglòng hoàng hậu cảm thấy vô cùng sảng khoái. Hừ, mặc kệ nói thế nào đềutốt, mình cũng là hoàng hậu, Vân quý phi cái tiện nhân này, muốn giẫm ởtrên đầu của mình, vậy cũng là tuyệt đối không thể nào. Chẳng qua chỉđúng là một cái quý phi nho nhỏ mà thôi, như thế nào đi nữa cũng làtuyệt đối so không hơn mình.
Truy3nTTS.c0m
Sau khi nhìn bộ dáng của hoàng hậuvà Vân quý phi, Tư Đồ Lăng Chí mở miệng hoà giải: “Ha ha, thật ra thìhoàng hậu chỉ đúng là một câu cảm thán mà thôi, mà Vân quý phi chẳng qua cũng chính là cảm thấy nghi ngờ mà thôi. Thật ra thì hai vị ái phi, các ngươi đều không cần gấp gáp. Đều nói con cháu có phúc của con cháu, nếu bọn họ muốn chọn lựa người làm phi t·ử, trẫm tuyệt đối không phản đối,dù sao lần này tuyển phi yến là vì bọn họ cử hành, chúng ta cần gì phảilắm lời đây?”
Sau khi nghe được Tư Đồ Lăng Chí mở miệng, hoànghậu và Vân quý phi vội vàng cùng kêu lên, thi lễ rồi cùng đồng thanh mởmiệng lên tiếng: “Hoàng thượng nói đúng lắm, nô tì thụ giáo.”
“Ha ha ha, thật ra thì mọi người chúng ta đều không cần gấp gáp, không phải sao?” Thái hậu mở miệng cười nói: “Ai gia nhìn! Các tiểu thư phía dướinày mọi người đều là trưởng thành, mỗi người xinh đẹp, đám tiểu nha đầudáng dấp đều là hết sức duyên dáng, chỉ là quan trọng nhất vẫn là tâm ýcủa các vị các hoàng t·ử! Bọn họ thích, đó mới là trọng yếu nhất, khôngphải sao?”
“Không sai, mẫu hậu nói rất đúng.” Tư Đồ Lăng Chí mởmiệng cười nói: “Trẫm cử hành lần tuyển phi yến này, chính là vì hạnhphúc tương lai của bọn họ, cho nên, chủ yếu nhất vẫn là bọn họ thích.”
“Ha ha ha.” Thái hậu nhìn về phía các vị hoàng t·ử ngồi ở phía dưới, mởmiệng hỏi: “Ai gia các vị hoàng tôn, các ngươi cũng đã nhìn tài hoa củacác tiểu thư vừa rồi văn thải cùng tài nghệ rồi, các ngươi hiện tạitrong lòng vậy cũng có chừng cái ấn tượng đi!”
Sau khi nghe đượclời nói của Thái hậu, trong lòng các vị hoàng t·ử đang ngồi ở trên chỗcủa mình vẫn là cảm thấy hết sức không được tự nhiên, không biết trả lời như thế nào mới phải. Chẳng lẽ muốn nói “đúng vậy! Chúng ta cũng đãchọn xong”. Phải nói thật nói như vậy, vậy có phải sẽ có vẻ không quátôn trọng hay không đây? Tuy nói là để bọn họ chọn phi, nhưng là cứ nhưvậy tùy tùy tiện tiện trả lời, hình như nói thế nào cũng không tiện mộtdạng.
Chỉ là, Tư Đồ Húc rõ ràng cũng không có một phương diện băn khoăn này, sau khi nghe được câu hỏi của thái hậu, hắn nở nụ cười, mởmiệng trả lời: “Hồi hoàng tổ mẫu, trong lòng tôn nhi thật là đã có người chọn thích hợp rồi. Hơn nữa, Tôn nhi tin tưởng, thật ra thì những huynh đệ khác, trong lòng của bọn họ cũng là có quyết đoán của mình đượcrồi.”
Nghe được Tư Đồ Húc, kế đó Tư Đồ Lăng Chí mở miệng cườinói: “Xem ra trong lòng của Húc nhi, chỉ sợ là đã coi trọng tiểu thư nhà nào đi! Nếu không, nào có khẳng định như vậy!”
“Ha ha, hoàngthượng, như ngươi đã biết, vậy thì không cần trì hoãn nữa.” Thái hậu ởmột bên mở miệng cười nói: “Ai gia xem! Các hoàng tôn này của ai gia, ởtrong lòng cũng đã có nhân tuyển, ngươi cũng không cần chậm trễ thờigian nữa, vẫn là tranh thủ thời gian để cho bọn họ bắt đầu chọn phi đi!”
“Xem ra là trẫm hồ đồ.” Tư Đồ Lăng Chí cười đến hết sức sang sảng: “Nếu nóinhư vậy, vẫn là tranh thủ thời gian bắt đầu đi! Nếu không, sợ rằng cácvị hoàng nhi thật đúng là muốn bắt đầu oán giận trẫm rồi.”
Sau khi nghe được Tư Đồ Lăng Chí nói, mọi người đều cười thầm.
Tư Đồ Lăng Chí nhìn người dưới sân, hắng giọng sau đó mở miệng nói: “Tốtlắm. Nếu nói như thế, vậy thì không cần đang lãng phí thời gian. Hiệntại các hoàng t·ử liền bắt đầu trước sau chọn lựa nữ t·ử các ngươi thíchđi! Trước hết các ngươi đi hỏi thăm tâm nguyện của vị tiểu thư các ngươi thích, nếu các nàng cũng thích ngươi, vậy trẫm sẽ tứ hôn cho các ngươi. Bất quá, các vị tiểu thư, các ngươi cũng không cần lo lắng, nếu như các ngươi không thích, vẫn là có thể cự tuyệt, cái này các ngươi có quyềnlực.”
Lúc Tư Đồ Lăng Chí ra lệnh một tiếng, mắt xích cuối cùng của tuyển phi yến, cũng là mắt xích chủ yếu nhất cũng muốn bắt đầu.
Đầu tiên người thứ nhất cần chọn phi chính là Thái t·ử. Không chỉ là bởi vìhắn là thái t·ử, càng thêm bởi vì hắn là trưởng t·ử, nên đó là lý do hắnlà người thứ nhất lựa chọn.
Thái t·ử đứng lên, mang trên mặt cười ôn hòa tính, đi về phía giữa sàn.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »