Chương 148: Đã thành định cục
Chỉ là cho dù mọingười nghĩ gì, đó cũng đã không quan trọng. Vì trước đó đã có lời hứacủa Tư Đồ Lăng Chí, cho nên các vị chính phi của hoàng t·ử cũng đã sinhra.
Sau khi tất cả hoàng t·ử đã chọn chính phi xong, Tư Đồ LăngChí đều chỉ ra cho các hoàng t·ử một vị hoặc hai vị trắc phi. Trong đó,Triệu Khả Nhân vẫn được như nguyện gả cho thái t·ử, nhưng không phảichánh phi, mà là trắc phi.
Rất nhanh, Tư Đồ Lăng Chí đã hạ chỉ tứ hôn. Chỉ là chỉ có những chính phi kia mới có thánh chỉ tứ hôn, nhữngtrắc phi kia không có thánh chỉ tứ hôn, dù sao chỉ là một thiếp thất màthôi, không có gì lớn. Chẳng qua mặc dù đã hạ chỉ tứ hôn, thế nhưng tuylà đã chọn lựa các vị chính phi của hoàng t·ử, nhưng nữ t·ử được chọntrúng, có mấy người chưa cho gạt bỏ, cho nên hôn kỳ mà nói, vẫn phải bàn bạc kỹ hơn.
Triệu Tùng luôn nhìn tất cả phía dưới, chỉ có cảmgiác cả đời này tâm tình của mình cũng không có lên xuống bất định nhưhôm nay. Ông chỉ cảm thấy dường như tất cả đã nằm ngoài dự đoán của ông, vốn ông cho là Khả Nhân nhất định sẽ vô cùng tỏa sáng ở tuyển phi yến,lên làm thái t·ử phi. Nhưng vô cùng tỏa sáng tại tuyển phi yến lại là Khả Nhiên, hơn nữa Khả Nhân cũng không có có thể được làm thái t·ử phi. Chỉlà, mặc dù là như vậy, nhưng Triệu Tùng vẫn hết sức hài lòng với kết quả của hôm nay, đại nữ nhi của ông làm Húc vương phi, nhị nữ nhi mặc dùkhông có thể như mong muốn lên làm thái t·ử phi, nhưng mà cũng làm tháitử trắc phi, như vậy cũng là hết sức tốt. Nhất là sau khi thấy Triệu Khả Bình cũng không được tuyển, ông đối với cái kết quả này đúng là càngthêm hài lòng.
Tư Đồ Lăng Chí mở miệng cười nói: “Rất tốt, lầntuyển phi yến này đã kết thúc, các hoàng nhi của trẫm đều đã chọn ngườichính phi trong lòng bọn hắn thích, như vậy rất tốt. Chỉ là, hôm naytrong các vị tiểu thư cũng cực khổ, trước hết các ngươi trở về cung TrữTú nghỉ ngơi một chút, tối hôm nay, trẫm muốn thiết yến khoản đãi cácngươi. Các ngươi cứ ở lại trong cung một ngày, vào ngày mai, đã có người đưa các ngươi xuất cung rồi.”
“Tạ hoàng thượng.” Các vị tiểu thư vội vàng quỳ xuống tới tạ ơn.
Rất nhanh, các vị tiểu thư cũng rời khỏi đại điện, trở lại cung Trữ Tú. Vừa về tới cung Trữ Tú, Triệu Khả Nhiên đã muốn nói chuyện với Lâm Tú Tú,nhưng một chút cơ hội cũng không có.
Vừa về tới trong cung TrữTú, các vị tiểu thư liền lập tức tiến lên đây, vây mấy tiểu thư vừa mớiđược chọn làm vương phi, trong miệng đang không ngừng nói lời chúc mừng. Mặc dù không được tuyển, trong lòng của các nàng hết sức buồn bực.Nhưng mỗi một tiểu thư đều được dạy dỗ trong các đại gia tộc, dĩ nhiênbiết muốn lấy đại cục làm trọng rồi. Cho nên, mặc kệ trong lòng ghen tỵcỡ nào, nhưng mà trên mặt lại vẫn như cũ treo một nụ cười chân thành,ngoài miệng nói ra lời trái lương tâm. Cho dù là không có biện pháp lênlàm vương phi, họ cũng phải tạo mối q·uan h·ệ với những vị vương phi tương lai, như vậy đối với tương lai của các nàng mới hết sức có lợi.
Trong đó, người xung quanh Tần Y Miểu là nhiều nhất, bởi vì nàng ta làm tháitử phi. Chỉ là, người xung quanh Triệu Khả Nhiên cũng không ít, cho nên, Triệu Khả Nhiên muốn qua nói chuyện với Lâm Tú Tú, vậy cơ hồ là chuyệnkhông thể nào. Hơn nữa Lâm Tú Tú cũng lên làm Vân vương phi, xung quanhnàng ta cũng không có ít tiểu thư. Chỉ là, mặc dù không có biện pháp nói chuyện với Lâm Tú Tú, nhưng thấy được khuôn mặt tươi cười của Lâm TúTú, trong lòng Triệu Khả Nhiên liền rất yên tâm.
Sau khi trải qua tuyển phi yến hôm nay, Tần Y Miểu đã hết sức mệt mỏi. Ngay sau khikhông dễ dàng thoát khỏi một đám các tiểu thư muốn bấu víu q·uan h·ệ kia,rút cuộc Tần Y Miểu về tới trước sân viện của chính mình.
Khôngbiết là nên nói vận khí của Tần Y Miểu tốt, hay là nên nói vận khí củaTriệu Khả Nhân không tốt, bước đầu Tần Y Miểu tiến vào sân viện củamình, liền thấy Triệu Khả Nhân.
Thấy đi vào sân chính là Tần YMiểu, phản ứng đầu tiên của Triệu Khả Nhân chính là muốn trở về trongphòng trước. Hôm nay nàng là một người thất bại, cho nên không muốn thấy Tần Y Miểu, như vậy sẽ luôn luôn nhắc nhở mình, chính mình bại bởi Tần Y Miểu, thậm chí còn đã thua bởi Triệu Khả Nhiên, ngay cả Triệu Khả Nhiên cũng có thể lên làm chính phi của Húc vương, nhưng nàng ta cũng chỉ làmột cái trắc phi nho nhỏ mà thôi.
“Ai nha, Khả Nhân biểu muội,như thế nào phải đi gấp như vậy chứ!” Thấy Triệu Khả Nhân muốn rời khỏi, Tần Y Miểu liền lập tức mở miệng gọi nàng ta lại, “Chẳng lẽ là Khả Nhân biểu muội cảm thấy không muốn gặp mặt ta, cho nên mới phải đi phảinhanh như vậy.”
Sau khi nghe được lời nói của Tần Y Miểu, TriệuKhả Nhân cũng biết, sợ là mình đi không được, nếu hiện tại mình đi, đókhông phải là tỏ rõ mình đã nhận thua sao?
Nghĩ đến đây một chút, Triệu Khả Nhân liền nâng lên nụ cười sáng lạn, quay đầu lại, nhìn vềphía Tần Y miểu: “Thì ra là Y Miểu biểu tỷ! Muội có gì không dám gặp mặt với tỷ chứ! Chỉ là, vừa rồi thật sự là muội quá mệt mỏi, cho nên khôngthấy tỷ mà thôi, Y Miểu biểu tỷ, tỷ nghĩ quá nhiều.”
“Thật sao?”Thấy bộ dáng cười gượng của Triệu Khả Nhân, ở trong lòng của Tần Y Miểuđã cảm thấy hết sức sảng khoái: “Nếu nói như vậy, vậy Khả Nhân biểumuội, muội nên tới phòng của ta ngồi một chút phải không đây? Vừa lúc,tỷ muội hai chúng ta cũng có thể dễ dàng tán gẫu một phen, không phảisao?”
Nghe Tần Y Miểu muốn mời, trong lòng của Triệu Khả Nhântràn đầy phẫn hận. Hiện tại Tần Y Miểu là đang làm gì, nàng ta là muốnthị uy với mình sao? Nàng ta cho là hiện tại nàng (Khả Nhân) đã là chính gia rồi sao? Không dễ dàng như vậy. Nàng ta biết Tần Y Miểu muốn làmgì, không phải là muốn nhân cơ hội nhục nhã mình sao? Nàng (Y Miểu) nằmmơ.
Triệu Khả Nhân cười cười, mở miệng nói: “Ta cũng vậy rất muốn nói chuyện với Y Miểu biểu tỷ, nhưng mà sau khi trải qua tuyển phi yến, muội cảm thấy có chút mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút, đợi đến lúc đótinh thần của muội khá hơn một chút rồi, nhất định sẽ đi bái phỏng.”
“Thật sao?” Thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, thấy trong lòng Tần Y Miểu cảmđặc biệt sảng khoái: “Cũng là, mặc dù biểu diễn của Khả Nhân biểu muộikhông xuất chúng, nhưng cũng là trải qua tỉ mỉ chuẩn bị, cho nên mệt mỏi về tình cũng có thể tha thứ. Ai, thật ra thì ta cũng vậy, chỉ là khôngbiết có phải là bởi vì có một chuyện vui hay không, cho nên ta mặc dùcũng có chút điểm mệt mỏi, nhưng tinh thần vẫn là rất tốt!”
Ngheđược trong lời nói của Tần Y Miểu rõ ràng ám phúng, Triệu Khả Nhân tứccắn răng nghiến lợi, cũng không cam chịu yếu thế mở miệng nói: “Cũngthế, mặc dù tài hoa và tài nghệ của Y Miểu biểu tỷ đều không phải làxuất chúng nhất, nhưng vẫn trúng tuyển, vận số tốt như vậy, không tráchđược hiện tại tinh thần của tỷ tốt như vậy?”
Triệu Khả Nhân, rõràng nói chính là Tần Y Niểu không phải dựa vào thực lực lên làm thái t·ử phi, chẳng qua chính là vận khí tốt mà thôi. Tần Y Miểu cũng không phải đồ đần, đối với ý tứ của Triệu Khả Nhân, nàng ta biết. Cho nên, vừanghe đến Triệu Khả Nhân nói như vậy, tốt tâm tình của Tần Y Miểu liềnlập tức bị phá hư hết.
Triệu Khả Nhân và Tần Y Miểu cứ đứng ởtrong sân như vậy, đối chọi gay gắt. Cũng may người trong nhà này khôngnhiều lắm, cho nên, cũng không có người thấy biểu hiện của các nàng.
Lúc Triệu Khả Nhiên vừa tiến vào sân viện của mình, thấy chính là một bộtình cảnh như vậy, Triệu Khả Nhân và Tần Y Miểu mặt tươi cười vừa nóichuyện, nhưng ý tứ trong lời nói đều tràn đầy mùi thuốc s·úng. Không chỉcó như thế, trong mắt các nàng ta đều mang theo ánh mắt thù hận. Thấytình cảnh như thế, trong lòng Triệu Khả Nhiên không nhịn được buồn cười, xem ra cuộc sống sau này của thái t·ử điện hạ sẽ phải trải qua rất đặcsắc mới đúng! Có hai vị như vậy ở trong hậu viện, muốn không náo nhiệtcũng không được đi!
Chỉ là, hiện tại vẫn là trong cung, Triệu Khả Nhiên không muốn gây ra chuyện cười gì, cho nên làm bộ dáng vẻ như vừamới tiến vào, cười nghênh đón: “Y Miểu biểu tỷ, Khả Nhân, sao hai ngườiđều đứng ở chỗ này vậy!”
Thấy Triệu Khả Nhiên xuất hiện, Tần YMiểu và Triệu Khả Nhân lập tức thu hồi dáng vẻ đối chọi gay gắt vừa rồi, thái độ cũng trở nên hết sức dịu dàng.
Mặc dù vừa rồi trước bữatiệc tuyển phi yến, Triệu Khả Nhiên đoạt mặt mũi của mình, nhưng ở bêntrong lòng của Tần Y Miểu cũng không phải hết sức hận Triệu Khả Nhiên.Dù sao mặc kệ như thế nào đều tốt, hiện tại chính mình cũng đã là tháitử phi, hơn nữa trước chuyện của thái t·ử và Triệu Khả Nhân, đều là Triệu Khả Nhiên nhắc nhở mình. Lại nói, hiện tại Triệu Khả Nhân đã là Húcvương phi rồi, qua lại thân thiết với nàng là điều cần thiết.
Cho nên vừa nhìn thấy Triệu Khả Nhiên xuất hiện, Tần Y Miểu liền mở miệngcười nói: “Thì ra là Khả Nhiên biểu muội! Còn chưa kịp chúc mừng muội!Hiện tại muội cũng đã là Húc vương phi rồi.”
Triệu Khả Nhiênkhông ngu ngốc, cho nên đối với Tần Y Miểu lấy lòng, nàng vẫn có thểnhìn ra được. Cho nên sau khi nhìn thấy bộ dáng của Tần Y Miểu, TriệuKhả Nhiên dâng lên mội nụ cười, mở miệng nói: “Nói chi vậy, nếu là thậtmuốn nói chúc mừng, vậy cũng phải là muội chúc mừng tỷ mới đúng chứ!Phải biết biểu tỷ, hiện tại tỷ đã chính là thái t·ử phi, thật sự chính là đáng giá ăn mừng! Sau khi cữu cữu và mợ bọn họ biết, nhất định sẽ rấtvui mừng.”
Sau khi nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên, tâm tình của Tần Y Miểu liền thay đổi càng tốt: “Ha ha, cùng vui cùng vui.”
Nhìn Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhiên ngươi một câu ta một câu chúc mừng, trong lòng của Triệu Khả Nhân thật sự chính là kìm nén đến khó chịu. Hiện tại Tần Y Miểu là thái t·ử phi, Triệu Khả Nhiên là Húc vương phi, nếu sophẩm cấp địa vị của hai người với nàng cao. Nghĩ đến đây một chút, Triệu Khả Nhân đã cảm thấy phiền lòng.
Triệu Khả Nhiên tự nhiên cũngchú ý tới dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, nàng biết tâm tình hiện tại củaTriệu Khả Nhân: “Khả Nhân, thật ra mà nói, cũng muốn chúc mừng muội!Muội cũng được làm thái t·ử trắc phi rồi.”
Sau khi nghe được Triệu Khả Nhiên chúc mừng, Triệu Khả Nhân giống như là nuốt con ruồi, mạnhchống lên nụ cười: “Vâng, có đúng sao?”
Mặc dù thái t·ử trắc phiđối với tất cả nữ t·ử mà nói, đều là một loại vinh hạnh, nhưng đối với nữ t·ử như Triệu Khả Nhân tâm cao khí ngạo như vậy mà nói, cũng là một loại vũ nhục. Rõ rang nàng ta có cơ hội trở thành chính thất của thế tửTrung Nghĩa hầu, nhưng bây giờ cũng thành tiểu thiếp của thái t·ử rồi,mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển như vậy, sao nàng tachịu được đây?
Triệu Khả Nhân miễn cưỡng nở nụ cười, sau đó mởmiệng nói: “Muội thật sự là mệt mỏi, cũng không hàn huyên với hai người, muội về phòng nghỉ ngơi trước một chút xong chờ một chút còn phải đitham gia dạ tiệc!”
Không đợi Triệu Khả Nhiên các nàng mở miệng, Triệu Khả Nhân liền nửa lễ, tiếp đó trực tiếp rời đi.
Nhìn bóng lưng của Triệu Khả Nhân, ở trong lòng của Tần Y Miểu cũng là hếtsức phức tạp, nàng ta nửa ghen tỵ nửa hâm mộ nhìn về phía Triệu KhảNhiên, tựa như nói giỡn mở miệng nói: “Khả Nhiên biểu muội, cũng là muội có phúc khí! Húc vương điện hạ cũng đã nói rồi, cho muội một đời mộtkiếp một đôi nhân, muội xem, ngay cả hoàng thượng cũng không có banthưởng thêm trắc phi cho hắn. Giống như những hoàng t·ử khác! Tựa nhưthái t·ử, đều đã ban trắc phi.”
Triệu Khả Nhiên dĩ nhiên là biếtTần Y Miểu là có ý gì, nàng cười cười, nhàn nhạt mở miệng mà nói: “YMiểu biểu tỷ, tỷ hà tất quan tâm người khác đâu? Chính mình trải quangày tốt lành mới là quan trọng nhất. Tỷ xem, mặc dù cũng trắc phi chothái t·ử. Nhưng tỷ phải biết trắc phi chính là trắc phi, mặc dù tên tương đối khá nghe một chút, nhưng là nói trắng ra chính là tiểu thiếp màthôi. Tỷ cần gì phải đi quan tâm một tiểu thiếp đây? Tỷ phải biết, hiệntại mặc dù tỷ là thái t·ử phi mà thôi, nhưng tương lai nói không chừngliền là mẫu nghi thiên hạ kia rồi. Nhưng trắc phi thì có thể như thế nào chứ? Một tiểu thiếp, mặc kệ dù cố gắng thế nào, cũng không thể ngồi lên cái chỗ ngồi đó. Cho nên biểu tỷ, hiện tại tỷ phải làm, cũng chỉ bắtđược tâm của thái t·ử, vậy cũng tốt. Còn nữa, đến lúc đó khi thật sự vàotrong phủ thái t·ử, tỷ chính là nữ chủ nhân danh chánh ngôn thuận rồi, sợ một kẻ vẻn vẹn trắc phi hay sao?”
Nghe được Triệu Khả Nhiên nóixong, Tần Y Miểu hiểu ra. Nàng ta như có điều suy nghĩ gật đầu một cái,mở miệng cười nói: “Vẫn là Khả Nhiên biểu muội ngươi nhìn thấu đáo!”
Triệu Khả Nhiên cười cười, cũng không trả lời. Thật ra thì, nàng nhắc nhở Tần Y Miểu như vậy, chỉ là cũng là vì mình mà thôi, chỉ có Tần Y Miểu nhìnchằm chằm Triệu Khả Nhân, mới không có cơ hội tới tìm phiền toái chomình không phải sao? Phải biết cấp bậc của Tần Y Miểu chính là cao hơnnhiều so với Triệu Khả Nhân, cho nên vẫn là dời đi lực chú ý của nàng ta sẽ tốt hơn.
Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhiên lại hàn huyên chẳng có mục đích gì mấy câu, sau đó Triệu Khả Nhiên liền tìm viện cớ, quay vềgian phòng của mình trước.
Sau khi các vị tiểu thư nghỉ ngơi mộtbuổi chiều, dạ tiệc lại bắt đầu. Trong lúc dạ tiệc, gần như các vị vương phi đều là ngồi chung mộ chỗ với phu quân tương lai của mình. An bàinhư thế vì để cho giữa bọn họ có thể trao đổi nhiều một chút, thuận tiện còn có thể bồi dưỡng tình cảm một chút.
Dạ tiệc tiến hành hếtsức thuận lợi, cũng không có bất kỳ đột phát ngoài ý muốn. Triệu KhảNhiên liền ngồi chung một chỗ với Tư Đồ Húc. Hai người lúc bình thường,cũng đã quen chung đụng, cho nên ngồi chung một chỗ như vậy, hai ngườicũng không có gì không được tự nhiên, ngược lại, tại xung quanh bọn họcòn tràn ngập một cỗ không khí ấm áp, đây là cái mấy đôi khác cũng không có.
Bởi vì tuyển phi yến đã kết thúc, cho nên hiện tại tâm tìnhcủa Triệu Khả Nhiên hết sức tốt, dường như nhìn cái gì cũng cảm thấy hết sức thuận mắt. Nàng cảm thấy trên đài biểu diễn hết sức đặc sắc, trênbàn thức ăn hết sức mỹ vị, dĩ nhiên, quan trọng nhất vẫn là một ngườingồi ở bên cạnh nàng này. Nói tóm lại, buổi dạ tiệc này, Triệu Khả Nhiên trôi qua hết sức vui vẻ.
Nhưng có người vui vẻ dĩ nhiên là cóngười không vui. Triệu Khả Nhân chính là thuộc về loại không vui kia,nàng ta nhìn thấy, mặc kệ là Triệu Khả Nhiên, hay là Tần Y Miểu, đềungồi ở trước mặt, hơn nữa ngồi bên cạnh các nàng cũng là tương lai phuquân của họ, nhưng mình cũng chỉ có thể lẻ loi ngồi ở phía sau.
Lần đầu tiên, Triệu Khả Nhân bắt đầu hoài nghi, rút cuộc mấy ngày này tớinay mình làm tất cả là đúng hay sai lầm đây? Chỉ là, trong lòng củaTriệu Khả Nhân vô cùng rõ ràng, mặc kệ là đúng là sai, hiện tại ta cũngđã không có biện pháp quay đầu lại, chỉ có thể nhắm mắt đi xuống.
Dạ tiệc kết thúc trong mảnh tiếng nói tiếng cười. Sau khi dạ tiệc kếtthúc, các vị tiểu thư trở lại cung Trữ Tú, sau đó cũng trở về phòng củamình đang lúc đi nghỉ ngơi. Dù sao hôm sau sẽ phải xuất cung rồi, mọingười vẫn nên nghỉ ngơi.
Sau khi Triệu Khả Nhiên về đến gianphòng của mình, Cầm Hương Thi Hương đang phục vụ, cũng bắt đầu tháotrang sức thay y phục. Nhưng ngay lúc này, thế nhưng truyền đến mộttràng tiếng gõ cửa. Nghe được tiếng gõ cửa, sau đó Triệu Khả Nhiên nhíunhíu mày, lúc này cũng đã đã trễ thế như vậy, rút cuộc là người nào tìmmình đây?
Triệu Khả Nhiên ý bảo Cầm Hương đi mở cửa. Nhưng rấtnhanh, Cầm Hương liền mặt quái dị trở lại. Sau khi thấy bộ dạng của CầmHương, Triệu Khả Nhiên mở miệng cười trêu nói: “Cầm Hương, ngươi ở đâygiở trò quỷ gì đó! Sao vẻ mặt như thế! Chẳng lẽ là gặp quỷ?”
Nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên xong, Cầm Hương vội vàng lắc đầu mộtcái, hết sức nghiêm túc mở miệng nói: “Tiểu thư, đó là Lý công công, hắn tới tìm người.”
“Lý công công?” Nghe Cầm Hương nói xong, TriệuKhả Nhiên nhẹ nhíu mày: “Ngươi nói có phải chính là thái giám bên cạnhhoàng thượng hay không, Lý Phúc Toàn à?”
Cầm Hương gật đầu một cái: “Không sai, chính là hắn, hiện tại hắn đang chờ bên ngoài đây?”
“Hắn có nói là chuyện gì sao?”
“Tiểu thư, hắn nói, hoàng thượng muốn gặp người.” Cầm Hương mở miệng nói:”Hắn để cho người hiện tại lập tức đi theo hắn đi gặp hoàng thượng.”
Mặc dù nói không biết hoàng thượng tại sao phải muốn gặp mình, nhưng TriệuKhả Nhiên vẫn có thể đoán ra, cái này phải là có liên quan với Húc đi!Nàng suy nghĩ một chút, sao đó mở miệng phân phó nói: “Tốt lắm, nếu nóinhư vậy, vậy ta trước phải đi ra ngoài một chút rồi, các ngươi đều không cần đi theo, ở lại chỗ này là tốt.”
Mặc dù Cầm Hương Thi Hươngcũng muốn đi theo, nhưng họ biết thân phận của mình, hoàng thượng có lời muốn nói với tiểu thư, mình không thể nào đi theo, cho nên bọn họ cũngkhông cưỡng cầu. Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, họ chỉ có thể ởlại trong phòng.
Rất nhanh, Triệu Khả Nhiên đã theo Lý Phúc Toànđi đến điện Bàn Long. Điện Bàn Long thật vẫn không hổ là chỗ ở của hoàng thượng, không chỉ có hơi thở cao quý, hơn nữa trang sức cũng là rất xem trọng. Nhưng Triệu Khả Nhiên cũng không có tâm tình tốt tỉ mỉ thưởngthức như vậy, rất nhanh nàng đã tiến vào trong một thiên điện.
Vừa vào trong thiên điện, Triệu Khả Nhiên liền nhìn thấy Tư Đồ Lăng Chíđang ngồi ở trên cao vị, trong tay giống như đang cầm một bức tranh,đang nghiêm túc nhìn, trong mắt tràn đầy yêu say đắm. Ánh mắt của ônghết sức chuyên chú, thậm chí đã đến cảnh giới quên mình rồi, ngay cả bọn họ đã tiến vào cũng không có phát hiện. Thấy tình cảnh như thế, TriệuKhả Nhiên cảm thấy hết sức tò mò, rút cuộc trên bức họa là cái gì chứ?Thế nhưng có thể làm một hoàng đế lộ ra vẻ mặt như vậy.
Chỉ là,mặc dù trong lòng tò mò, nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn vô cùng rõ ràng mìnhnên làm cái gì. Nàng quỳ xuống, mở miệng nói: “Thần nữ Triệu Khả Nhiêntham kiến hoàng thượng.”
Một tiếng này đem Tư Đồ Lăng Chí từtrong mạch suy nghĩ kéo ra ngoài, nhìn nữ t·ử quỳ gối phía dưới, Tư ĐồLăng Chí mở miệng nói: “Ngươi đứng lên trước đi!”
Đợi Triệu KhảNhiên đứng lên, sau đó nàng không để lại dấu vết nhìn bốn phía một chút, ở nơi trong thiên điện này, cũng chỉ có nàng và hoàng thượng, còn có Lý Phúc Toàn ba người mà thôi. Sau khi phát hiện điểm này, Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng chau mày, hôm nay hoàng thượng kêu mình đến rút cuộc là vìchuyện gì đây? Tại sao còn phải đuổi tùy tùng đây?
Sau khi thấybiểu tình rất nhỏ của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Lăng Chí nhếch miệng, khẽmỉm cười, cười đến vẫn tính là ôn hòa: “Khả Nhiên, ngươi không cần phảilo lắng, hôm nay trẫm tìm ngươi, không phải đại sự gì, chỉ là muốn nóichuyện với ngươi một phen mà thôi.”
Nghe được Tư Đồ Lăng Chí nóixong, Triệu Khả Nhiên đã trấn định hơn, nàng cũng không hề lo lắng nữa,ổn định tâm trạng sau đó thử dò xét tính mở miệng hỏi: “Hoàng thượng,người phải nói với thần nữ, chính là chuyện của Húc?”
Đối vớichuyện giữa mình và Tư Đồ Húc, chắc hẳn Tư Đồ Lăng Chí cũng đã biết được rồi, cho nên Triệu Khả Nhiên không muốn có cái gì giấu giếm, cho nên,cho dù trước mặt của Tư Đồ Lăng Chí đi nữa, nàng vẫn có thể hết sức thân mật kêu lên cái tên Húc này.
Mà nghe được Triệu Khả Nhiên thânmật kêu tên Tư Đồ Húc, Tư Đồ Lăng Chí hiển nhiên không có gì lạ, sắc mặt của ông như thường gật đầu một cái: “Không sai, trẫm hôm nay kêu ngươi, chính là vì muốn cùng ngươi nói chuyện của Húc nhi một chút. Húc nhi là nhi t·ử duy nhất của Tiêu Tiêu vì trẫm sinh, trẫm thương yêu nhất chínhlà hắn. Tiêu Tiêu đã rời đi trẫm rồi, nàng chỉ để lại cho trẫm Húc nhi,hiện tại trẫm làm tất cả, cũng là vì Húc nhi.”
Nghe được Tư ĐồLăng Chí nói, sau đó trong lòng Triệu Khả Nhiên xẹt qua một đạo cảm giác quái dị, rút cuộc hoàng thượng là có ý gì đây? Hiện tại thái t·ử và Hànvương đang tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, cái này mình biết, nhưng hiệntại hoàng thượng nói ra khỏi lời như vậy, đây chẳng lẽ là nói, tronglòng của ông thích hợp người thừa kế không phải thái t·ử, cũng không phải là Hàn vương, mà là Tư Đồ Húc.
Tư Đồ Lăng Chí cũng không để ýđến trong lòng Triệu Khả Nhiên nghĩ như thế nào, mà tiếp tục nói: “Tương lai trẫm nhất định sẽ đem ngôi vị hoàng đế để lại cho Húc nhi, điểm này không thể nghi ngờ. Hiện tại, ta muốn hỏi chính là, Khả Nhiên, ngươithấy chuyện này thế nào?”
Sau khi nghe Tư Đồ Lăng Chí nói, tronglòng Triệu Khả Nhiên cả kinh, nàng không biết tại sao hoàng thượng muốnnói với nàng chút lời nói này, cho dù ông thật sự muốn đem ngôi vị hoàng đế để lại cho Húc, vậy cũng không cần tự nói với mình chứ! Hơn nữa, ông còn hỏi mình thấy thế nào, chuyện như vậy mình có thể phát biểu ý kiếnsao? Phen này hoàng thượng kêu mình đến rút cuộc là vì cái gì chứ? Là vì thử dò xét, hay là cảnh cáo đây?
Triệu Khả Nhiên vừa ngẩng đầulên, liền nhìn thấy Tư Đồ Lăng Chí đang dùng ánh mắt lợi hại nhìn mình,dường như đang chờ đợi mình trả lời.
Triệu Khả Nhiên hít sâu mộthơi, đánh giá tâm tình của mình một chút, sau đó mở miệng nói: “Hoàngthượng, chuyện này thần nữ không có nhận định gì. Cho đến hiện tại thầnnữ để ý đến đều không phải là cái này, thần nữ để ý chính là tâm của hắn mà thôi. Chỉ cần ở tim của hắn có thần nữ mà nói, cho dù hắn là một tên khất cái, thần nữ cũng vậy tuyệt đối sẽ không xa không rời. Nhưng nếucó một ngày, tim của hắn đã không có ở đây trên người của thần nữ rồi,như vậy, cho dù hắn là đế vương cao cao tại thượng, thần nữ cũng vậy sẽkhông chút do dự xoay người.”
Sau khi nói xong, Triệu Khả Nhiênngẩng đầu lên, trực diện nhìn về ánh mắt lợi hại của Tư Đồ Lăng Chí, một chút khiếp đảm cũng không có. Hai người cứ đối mặt như vậy, không cómột người chịu dời ánh mắt của mình đi trước.