Chương 409: Nghi thức nhập môn (2)

Huyền Cơ Môn chánh điện.
Nghi thức nhập môn cho đệ t·ử mới vào.
Ở chỗ này, Dương Lỗi lần nữa gặp được người Phong Vân tuyển bạt lúc trước, trong đó có Cố T·ử Yến, Đông Phương Tiểu Đao, Chu Du, Triệu Hiểu Hoan, cả đám bọn hắn đều ở đây, mà Dương Thanh Thủy bởi vì lúc trước cùng Cổ Tịnh đến Huyền Cơ Môn, cho nên nghi thức nhập môn đã tiến hành lúc trước.
Nghi thức nhập môn này cũng đơn giản, cũng không phức tạp giống như Dương Lỗi tưởng tượng, cũng chỉ là trắc thí căn cốt, khảo nghiệm tu vị, sau đó do trưởng lão trong môn tuyển ra người phù hợp thu làm đệ t·ử, đương nhiên đây là đối với những đệ t·ử tư chất tương đối tốt thôi, mà đệ t·ử còn lại đều chỉ có thể trở thành ngoại môn đệ t·ử, với tư cách ngoại môn đệ t·ử sẽ không có vận khí tốt như nội môn đệ t·ử, trước hết phải bắt đầu làm từ tạp dịch, đợi một năm sau tu vị tăng lên mơi có thể chuyển thành nội môn đệ t·ử, về phần những người được các trưởng lão coi trọng sẽ đạt được tài nguyên rất tốt, tu vị có thể dễ dàng đề thăng đến Vũ Thần, đến lúc đó cũng sẽ biến thành chân truyền đệ t·ử.
Bất quá cảnh giới Vũ Thần cũng không phải dễ đạt tới như vậy, nếu như không có một sư tôn tốt, như vậy tài nguyên cũng không được tốt lắm, thêm vào tư chất bản thân không quá tốt, nếu muốn trở thành Vũ Thần, thật sự không phải là một chuyện dễ dàng, đương nhiên cũng không loại trừ khả năng gặp được kỳ ngộ gì đó, ví dụ như được truyền thừa của thượng cổ võ giả, hoặc là truyền thừa nào đó.
Mà khi nghi thức nhập môn sắp sửa hoàn thành, Cẩu Tư Nhiên đã đến.
Đệ t·ử của mình bị người đánh c·hết, nếu như lúc này nén giận không xuất hiện, vậy thì làm trưởng lão cũng quá uất ức đi, nếu thế thì còn đặt chân ở Huyền Cơ Môn thế nào nữa.
Vì vậy hắn đứng dậy, nhìn Dương Lỗi nói:
– Đợi một chút, hắn ta không đồng ý, hắn đã g·iết đệ t·ử Huyền Chính của ta, còn không nhập môn đã dám tùy ý g·iết chóc chân truyền đệ t·ử Huyền Cơ Môn ta, về sau sẽ thế nào nữa chứ, cho nên chúng ta không nên thu hắn làm đệ t·ử Huyền Cơ Môn, hơn nữa nên nhốt hắn lại, sau khi điều tra rõ ràng liền xử t·ử, báo thù cho đồ nhi Huyền Chính của ta, bình ổn lửa giận Huyền gia.
– Huyền Chính là Vũ Thần thất giai đúng không?
Lúc này Trương Dật đứng dậy, lạnh lùng nhìn Cẩu Tư Nhiên nói.
Cẩu Tư Nhiên nghe vậy nhẹ gật đầu:
– Đúng vậy, Chính nhi đích thật là Vũ Thần thất giai, mới hai mươi lăm tuổi đã đạt đến Vũ Thần thất giai, 50 tuổi đạt tới cảnh giới Thông Huyền đã là chuyện chắc chắn, không nghĩ tới hắn rõ ràng bị Dương Lỗi này dùng âm mưu quỷ kế đánh c·hết, cho nên ta cho là hắn không chỉ không thể bái nhập Huyền Cơ Môn ta mà còn phải xử t·ử nữa.
Trong lòng Dương Lỗi rất tức giận, lão gia hỏa này, xem ra không đẩy mình vào chỗ c·hết không được rồi, đã thế lão gia hỏa này không thể không c·hết, nếu không mình ngày sau chẳng phải sẽ phiên toái không ngừng, thời thời khắc khắc đều phải lo lắng, lão tiểu t·ử đó thi triển âm mưu quỷ kế gì đó sao? Đáng tiếc là T·ử Điện Lôi Kích Pháo còn có Thiên Đao Nhất Thức cũng không thể nào đánh c·hết lão gia hỏa này, bằng không thì không g·iết hắn không được.
Đương nhiên hiện giờ không g·iết được hắn, vậy thì đợi ngày sau tu vi mình tăng lên, đạt tới cảnh giới Thông Huyền, nhất định phải cho hắn đẹp mắt.
Nếu như kỹ năng Thiên Đao Nhất Thứ mau chóng tăng lên thì tốt rồi, bỏ hạn chế hai mươi đẳng cấp, liền có thể không kiêng nể gì cả rồi.
Nhưng thực tế lại tàn khốc, kỹ năng Thiên Đao Nhất Thức này muốn tăng lên khó khăn cỡ nào chứ?
– Nếu ngươi xác định đồ đệ Huyền Chính của ngươi là Vũ Thần thất giai, vậy thì Dương Lỗi chẳng qua chỉ vừa mới tấn cấp Vũ Thần nhất giai mà thôi, làm sao có thể g·iết được hắn chứ? Hơn nữa ta còn nghe nói, là đệ t·ử Huyền Chính của ngươi, không để ý môn quy rõ ràng làm càn trước sơn môn ta, lại động thủ sát nhân, Dương Lỗi bất quá chỉ là bị ép đánh trả thôi, về phần cái c·hết của Huyền Chính, chỉ sợ là có huyền cơ khác a?
Trương Dật lạnh giọng nói:
– Lui thêm bước nữa mà nói, mặc dù Huyền Chính là bij Dương Lỗi g·iết c·hết, nhưng tư chất của hắn như thế nào, mọi người rõ như ban ngày, một Vũ Thần mười bảy tuổi, tiềm lực phát triển của hắn lớn bực nào chứ, chẳng lẽ chúng ta vì cho Huyền gia một cái công đạo mà buông tha cho một vị đệ t·ử thiên tư cực cao như thế hay sao? Hay là muốn đẩy đệ t·ử có thiên tư như thế ra khỏi Huyền Cơ Môn?
– Cái này sao có thể nói nhập làm một được, hơn nữa Dương Lỗi có phải thật sự mười bảy tuổi hay không còn khó nói.
Cẩu Tư Nhiên lại không cam tâm nhận thua như vậy:
– Hơn nữa coi như tư chất hắn cực cao thì thế nào? Chẳng lẻ lại muốn vạch mặt với Huyền gia? Điều này đối với Huyền Cơ Môn mà nói tổn thất sẽ rất lớn.
– Đúng vậy a, Huyền gia, gia nghiệp thật lớn, tốt một cái Huyền gia, chẳng lẽ Huyền Cơ Môn ta còn phải e ngại một cái Huyền gia nho nhỏ sao?
Trương Dật lại đối chọi gay gắt:
– Chẳng lẽ Cẩu Tư Nhiên ngươi không phải là trưởng lão Huyền Cơ Môn ta, mà là trưởng lão Huyền gia sao? Ah, ta quên, Huyền gia chỉ sợ hiếu kính cho ngươi không ít, ngươi mới giúp Huyền gia nói chuyện như vậy a?
– Ngươi. . . Ngươi. . . Ngươi đừng ngậm m·áu phun người.
Cẩu Tư Nhiên tức giận nói.
– Còn có Cẩu trưởng lão ngươi cũng không nên quên chuyện năm trăm năm trước kia.
Trương Dật lạnh lùng nói:
– Chẳng lẽ Cẩu trưởng lão muốn thấy chuyện năm năm trước lặp lại sao?
Năm trăm năm trước có một vị đệ t·ử vô cùng có tiềm lực, bởi vì đại đệ t·ử Cẩu Tư Nhiên ngang ngược càn rỡ, vậy mà vũ nhục đạo lữ vị đệ t·ử này, khiến cho đạo lữ vị đệ t·ử kia t·ự s·át thân v·ong, mà vị đệ t·ử cực kỳ có tiềm lực kia cũng bởi vậy đại hận, đánh cho đại đệ t·ử Cẩu Tư Nhiên một trận, mà Cẩu Tư Nhiên vừa hay đuổi tới, cứu được đệ t·ử của hắn một mạng, đây vốn là đệ t·ử Cẩu Tư Nhiên sai, nhưng Cẩu Tư Nhiên lại bảo hộ đệ t·ử mình, lại muốn xử t·ử đối phương, bởi vậy khiến vị đệ t·ử cực kỳ có tiềm lực kia phản bội sư môn, chỉ trong năm mươi năm ngắn ngủi đã đạt đến Tam Hoa Tụ Đỉnh chi cảnh, hắn quay về h·ành h·ạ đại đệ t·ử Cẩu Tư Nhiên đến c·hết, hơn nữa từ đó về sau vị đệ t·ử kia nhìn thấy đệ t·ử Huyền Cơ Môn liền g·iết, trở thành họa lớn của Huyền Cơ Môn.
Năm trăm năm qua, vị đệ t·ử kia hôm nay đã đã trở thành nhân vật hiển hách một phương, tu vị Thông Thiên, Huyền Cơ Môn căn bản không làm gì được được, tất cả chuyện này đều là do Cẩu Tư Nhiên sai.
Cẩu Tư Nhiên nhiều năm không ra Huyền Thiên sơn mạch, chính là vì sợ vị đệ t·ử kia trả thù, hôm nay Trương Dật nhắc lại chuyện xưa chính là vì nhục nhã Cẩu Tư Nhiên.
– Tốt rồi, đừng cãi nữa, còn thể thống gì, đệ t·ử như Dương Lỗi, nếu như không thể trở thành đệ t·ử Huyền Cơ Môn ta chính là một tổn thất lớn, về phần cái c·hết của Huyền Chính, hừ hừ, Huyền gia bọn hắn hôm nay càng ngày càng làm càn, mà Cẩu trưởng lão ngươi cũng nên hảo hảo nghĩ lại hành vi của mình một chút đi, nếu như không phải niệm ở phân thượng Tinh Không, ta sớm đã đuổi ngươi ra khỏi sư môn rồi, ngươi tốt nhất nên an phận một chút, nếu như Dương Lỗi xay ra chuyện gì thì hậu quả ngươi tự mình biết đấy!
Cổ Mặc trừng mắt liếc hắn một cái nói.
– Cổ Mặc, ngươi. . .
Cẩu Tư Nhiên cực kỳ tức giận, nhưng cũng không có bất kỳ cách nào khác, đành phải phẩy tay áo bỏ đi.
– Cổ lão, cám ơn ngươi.
Lúc này Dương Lỗi khom người nói.
– Tốt rồi, cám ơn ta thì không cần, ngươi cám ơn Tĩnh nha đầu là được.
Cổ Mặc vỗ vỗ đầu vai của hắn:
– Hôm nay ngươi đã trở thành nội môn đệ t·ử Huyền Cơ Môn ta, chẳng qua nếu như muốn trở thành chân truyền đệ t·ử thì chỉ sợ phải cần một ít thời gian nữa, khảo hạch chân truyền đệ t·ử sẽ tiến hành vào nửa năm sau.
– Yên tâm đi, Cổ lão, nửa năm sau, ta sẽ khiến các ngươi phải chấn động.
Dương Lỗi mỉm cười nói.
Nửa năm, nửa năm thời gian, đủ để khiến tu vị của mình tăng lên một mảng lớn rồi, tuy rằng không dám nói có thể đột phá cảnh giới Vũ Thần đi vào cảnh giới Thông Huyền, nhưng muốn đạt tới Vũ Thần trung kỳ tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề nào, thậm chí đạt tới Vũ Thần hậu kỳ, hoặc là Vũ Thần Đại viên mãn cũng không phải không được.
Phải biết rằng mình còn có một tấm kinh nghiệm tạp nữa? Đây chính là điểm kinh nghiệm gấp 10 lần a!

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »