
Dạ Tuyết
"Chàng thật sự không phải bằng hữu của ta sao?"
"Không phải."
"Chàng nói xem, ta đã từng cùng chàng trải qua hoạn nạn."
"Phải."
"Hơn nữa ta đã cứu chàng."
"Phải."
"Sau đó chàng cũng đã từng cứu ta."
"… Phải."
"Cùng trải qua hoạn nạn, lại có ân cứu mạng lẫn nhau, ràng buộc sâu đậm như vậy, lẽ nào ta còn không phải bằng hữu?"
Ta cứ nghĩ mình chán ghét nhất là tuyết, bởi vì trời sinh lãnh bạc, lại hư ảo vô lường. Nhưng sau đó mới phát hiện, kỳ thật là ta chán ghét bản thân lạnh nhạt hư vô như tuyết. Cho nên, sinh khí ấm áp sẽ hủy tuyết. Cho nên, cảm tình ấm áp sẽ hủy ta. Cho nên, Thẩm Hồ, ngươi không phải bằng hữu của ta…
Lưu Quang Dạ Tuyết là một câu chuyện tình cảm đầy day dứt giữa hai con người tưởng chừng như không thể thuộc về nhau. Giữa bối cảnh cổ đại nhuốm màu bi thương, Lưu Quang Dạ Tuyết khắc họa một mối q·uan h·ệ phức tạp, nơi tình bạn và tình yêu đan xen, nơi sự ấm áp đối lập với cái lạnh lẽo của số phận. Nhân vật chính, với tâm hồn nhạy cảm và trái tim mang nhiều tổn thương, luôn tự ti về bản thân, xem sự lạnh nhạt của mình như tuyết trắng vô tình. Họ tin rằng sự ấm áp, thứ mà họ khao khát nhưng lại sợ hãi, sẽ chỉ mang đến hủy diệt. Chính vì lẽ đó, dù có những ràng buộc sâu đậm, những ân nghĩa cứu mạng, họ vẫn không thể thừa nhận đối phương là bằng hữu, càng không dám nghĩ đến một mối q·uan h·ệ xa hơn. Câu chuyện đặt ra câu hỏi về bản chất của tình cảm, về việc liệu có thể vượt qua nỗi sợ hãi và định kiến để đến với hạnh phúc hay không. "Lưu Quang Dạ Tuyết" hứa hẹn sẽ mang đến cho độc giả những cung bậc cảm xúc sâu lắng, những suy tư về tình yêu và sự chấp nhận bản thân. Liệu hai trái tim có tìm thấy nhau giữa mùa đông giá rét hay sẽ mãi chìm trong sự cô đơn lạnh lẽo của kiếp người?
Danh sách chương (22 chương)
Đang tải danh sách chương...