Chương 106: Pháp bảo, kỳ vật động lòng người
Xa xa, con gấu lớn lông vàng gật đầu nhẹ, thầm nghĩ: “Tên Kỷ Ninh này có thiên phú về k·iếm thuật cực cao. Riêng một k·iếm này thôi đã có uy lực tầm cỡ Vạn Tượng chân nhân rồi. Nhưng nếu chỉ có vậy thì cũng chẳng thể vượt qua tầng đầu được. Nhất định uy lực phải đạt tới tầm cỡ Vạn Tượng chân nhân tiền kỳ toàn lực đánh ra. . . thì mới có thể trong một nén nhang c·hém gãy cọc gỗ!”
Tầng thứ nhất Chiến Thần Điện, lực công kích phải đạt tới tầm cỡ Vạn Tượng chân nhân tiền kỳ thì mới có thể vượt qua được!
Đây là phương thức thử thách đơn giản nhất mà linh hồn động phủ lựa chọn ra. Còn thử thách thực sự là loại yêu cầu ngươi tham gia phải có cả kinh nghiệm chiến đấu, tâm tính vững vàng, thân pháp đầy đủ các mặt thì mới được. Dù sao thì khi chiến đấu với kẻ địch thực sự làm gì có tên nào mặc cho muốn đánh thế nào thì đánh như cái cọc gỗ này đây?
“Cho dù có dùng Vũ Thủy K·iếm Vực thì Bắc Minh K·iếm của ta cũng không thể c·hém gãy được cọc gỗ.” Kỷ Ninh lập tức thu Bắc Minh K·iếm vào.
“Tiểu Thiên K·iếm Trận.”
Kỷ Ninh lui về phía sau mười trượng. Ở xung quanh xuất hiện tầm bảy trăm pháp bảo k·iếm khí bay lơ lửng. Trên bề mặt của từng thanh k·iếm đều xuất hiện tầng sáng trắng mờ ảo. Nguyên lực mạnh mẽ của T·ử Phủ truyền vào toàn bộ pháp bảo k·iếm khí. . .trả qua quá trình chuyển hóa ngưng tụ, ở trước người Kỷ Ninh ngưng tụ ra một đường k·iếm quang cực kỳ sắc bén.
Có thể loáng thấy thấy được bóng dáng của phi k·iếm ở đường k·iếm quang này.
“Lúc đó khi ta giau đấu với tên Động T·ử Khải thì vẫn còn ở dùng chân nguyên Tiên Thiên viên mãn. Hiện tại dùng nguyên lực T·ử Phủ để điều khiển thì uy lực của Tiểu Thiên K·iếm Trận này rõ ràng tăng mạnh.” Kỷ Ninh cũng cảm nhận được sự sắc bén của luồng k·iếm quang trước người. Chỉ riêng bản thân k·iếm quang này có lẽ đã ngang tầm với chính mình xông ra cận chiến hết mức rồi.
“Vũ Thủy K·iếm Vực!”
Những dải nước như sợi tơ bay lả tả làm vùng mười trượng xung quanh đều nằm trong Vũ Thủy K·iếm Vực.
“Đi.” Kỷ Ninh vừa thoáng nghĩ thì luồng k·iếm quang trước người đã biến mất trong nháy mắt. Nó hóa thành một phần như ẩn như hiện của cơn mưa. Chỉ trong nháy mắt dải nước đã vượt qua khoảng cách mười trượng, cứa thẳng vào thớ gỗ.
Xoẹt!
Trên cọc gỗ lập tức xuất hiện một vết cắt sâu cỡ nửa móng tay.
“Tốt.” Kỷ Ninh mừng rỡ, trước người lại ngưng tụ ra một luồng k·iếm quang.
Rầm rầm! Rầm rầm! Rầm rầm! Rầm rầm! Rầm rầm! Rầm rầm!
Từng đường k·iếm quang bay ra hòa tan vào trong Vũ Thủy K·iếm Vực, biến thành một dải nước như ẩn như hiện, rồi cắt thẳng lên cọc gỗ ở phía xa. Lần thứ hai để lại vết cắt. Cần biết là càng chặt sâu vào cọc gỗ thì lại càng khó. . .Nên nguyên lực trong cơ thể Kỷ Ninh cũng nhanh chóng tiêu hao. Vết cắt trên cọc gỗ cùng càng ngày càng lớn ra.
Hồi lâu.
“Uỳnh!” Một luồng nước xẹt qua cọc gỗ làm chiếc cọc bị chia ra làm hai đoạn. Phần trên của cọc gỗ rơi thẳng xuống đất.
“Thành công.” Kỷ Ninh mừng rỡ, lập tức quay đầu nhìn về phía nén nhang ở phía sau. Một nén nhang kia cũng đã cháy hơn nửa.
“Chúc mừng ngươi đã thành công.” Con gấu lớn lông vàng đi tới. “Ngươi có muốn xông vào tầng thứ hai của Chiến Thần Điện không?”
Kỷ Ninh cũng hơi chấn động.
Tầng thứ hai của Chiến Thần Điện ư?
Vượt qua được tầng thứ hai của Chiến Thần Điện cũng chỉ có thể lựa chọn pháp bảo nhân giai. Phần thưởng nhận được cũng giống với vượt qua tầng một. Nhưng cấp độ nguy hiểm thì. . .
“Tiền bối, tầng thứ hai Chiến Thần Điện này so sánh như thế nào với tầng thứ nhất vậy?” Kỷ Ninh hỏi. “Mức độ nguy hiểm đến cỡ nào?”
“Đương nhiên nguy hiểm hơn.” Con gấu lớn lông vàng nói thẳng. “Ngươi đã vượt qua thử thách nhẹ nhàng nhất ở tầng thứ nhất. Nhưng nếu bắt đầu ở tầng thứ hai. . .thì sẽ không nhẹ nhàng như vậy nữa đâu. Không phải loại ngươi muốn đánh muốn c·hém thế nào cũng không đánh trả đâu. Hơn nữa ta cũng sẽ không chỉ điểm cho ngươi nữa. Ngươi cứ xông vào thôi! G·iết! Nếu cảm thấy có nguy hiểm đến tính mạng thì ngươi có thể lập tức dùng tín phù dời ra bên ngoài. Nhưng một khi dời ra bên ngoài thì coi như ngươi đã thua!”
“Ngươi có bằng lòng hay không sử dụng nốt cơ hội thứ hai này xông vào tầng thứ hia của Chiến Thần Điện?” Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh.
“Cơ hội thứ hai sao?” Kỷ Ninh ngẩn ra.
Con gấu lớn lông vàng nói: “Ta khuyên ngươi nên thử. Thần Ma luyện thể của ngươi đã là Tiên Thiên viên mãn rồi. Không biết lúc nào có thể đột phá, mà một khi đột phá. . .thì sẽ không còn hai cơ hội ở giai đoạn Tiên Thiên sinh linh nữa. Dù không dùng thì cũng mất.”
Kỷ Ninh cũng nghĩ theo.
“Vậy thử xem sao.” Kỷ Ninh cười nói.
“Đi thôi.” Con gấu lớn lông vàng nói.
Phù!
Kỷ Ninh biến mất khỏi tầng thứ nhất Chiến Thần Điện.
Nhưng chỉ mười giây sau.
“Uỳnh!” Kỷ Ninh lại xuất hiện ở tầng thứ nhất. Cả người bị văng ngã lăn trên mặt đất. Quần áo da thú trên người rách nát, mấy vết thương xuất hiện trên người. Nhưng khi vừa ngã xuống thì những vết thương đó cũng đã tự khôi phục.
“Ngươi thua.” Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh.
“Nếu vượt qua được tầng thứ nhất và tầng thứ hai thì đều chỉ được chọn pháp bảo nhân giai.” Kỷ Ninh đứng phắt dậy tức giận nói. Lớp da thú trên người cũng tự động khôi phục lại. “Làm sao mà tầng thứ hai lại khó như vậy?”
Vừa rồi trong nháy mắt mình lọt vào thế vây công của hơn mười con dị thú màu đen trông như báo con. Đúng là hơi bất ngờ. Nhưng đến khi mình dùng hết sức lực để chiến đấu thì mới phát hiện ra. Mỗi một con báo con màu đen này phải mạnh cỡ Động T·ử Khải! Dù có lôi ra hết mọi thủ đoạn thì cũng chỉ chèo chống được hơn mười giây, không thể nào tiếp tục được. Nếu cứ cố mà tiếp tục thì có khi bị mấy con báo đó xé thành mảnh nhỏ rồi.
“Mười tầng Chiến Thần Điện, mỗi tầng càng cao thì càng khó hơn.” Con gấu lớn lông vàng khẽ gầm. “Đây chính là quy định của chủ nhân. Ngươi có kêu nữa cũng vô ích.”
“Vậy vượt qua tầng một và tầng hai có khác nhau gì không thế?” Kỷ Ninh hỏi lại.
“Có khác nhau.”
Con gấu lớn lông vàng nói. “Ngươi vượt qua tầng thứ nhất thì ta sẽ cho ngươi chọn trong một lượng lớn pháp bảo nhân giai và vài loại kỳ vật giá chị tương đương! Trong đó cũng có vài pháp bảo nhân giai thượng hàng.”
“Nếu ngươi vượt qua tầng thứ hia. Thì ngươi có thể chọn từ toàn bộ pháp bảo nhân giai cùng bảo vật giá trị trong Trân Bảo Điện. Trong đó có vài thứ đặc biệt, rất kỳ lạ. . .tuy chỉ là pháp bảo nhân giai nhưng còn quý hơn cả pháp bảo địa giai bình thường khác.”
Kỷ Ninh giật mình.
“Đi thôi, đi tới Trân Bảo Điện nào.” Con gấu lớn lông vàng chìa cái chân gấu ra túm lấy tay Kỷ Ninh.
Phù!
Hai người biến mất
Trân Bảo Điện.
Trân Bảo Điện là một đại điện cực lớn, trên không trung có từng kiện pháp bảo, kỳ vật lơ lửng. từng luồng khí d·ao động mạnh mẽ tỏa ra. . .Tuy rằng d·ao động này làm cho người ta có chút sợ hãi. Nhưng những thứ này đều bị chủ nhân đời đầu thi triển pháp thuật cấm chế, nên cũng sẽ không thể làm thương tổn những người ở dưới tiến hành chọn lựa như Kỷ Ninh.
“Rất nhiều pháp bảo, kỳ vật.” Con gấu lớn lông vàng nhìn về phía Kỷ Ninh đang đứng bên cạnh, trong tay của nó xuất hiện một quyển sổ màu vàng. “Quyển sổ màu vàng này có ghi lại những pháp bảo, kỳ vật có cấp độ nhân giai. Nguoiw có thể chọn lựa từ đây. Chọn đi!”
Kỷ Ninh tiếp nhận quyển sổ màu vàng.
Phía ngoài quyển sổ có ghi hai văn tự Thần Ma ‘Trân bảo’. Mở sổ ra, trong sổ có ghi chép cùng giới thiệu về những pháp bảo, kỳ vật.
“Thật sự là. . .” Kỷ Ninh trợn tròn mắt xem.
“So sánh với pháp bảo phía trên này. Thì pháp bảo do T·ử Phủ tu sĩ ở Yên Sơn ta dùng đúng là *** chó.” Kỷ Ninh nhìn mà không nói lên lời. Đúng như kiểu dân quân gặp quân đội chính quy vậy, hoàn toàn không có một thứ gì gọi là trang bị đầy đủ.
Những pháp bảo ghi trong này. Loại kém cỏi nhất cũng là nhân giai thượng phẩm! Còn hơn phân nửa đều là nhân giai cực phẩm!
Những pháp bảo nhân giai do chủ nhân đời đầu để lại thì dĩ nhiên đều phải là thứ tốt.
“Phù.”
“Tam Tài Tụ Độc Phiên này thật quá hung tàn. Có nó thì tu sĩ T·ử Phủ viên mãn cũng có thể liều mạng được với Vạn Tượng chân nhân. Phẩm chất của nó cũng không thua kém Vạn Quỷ Phiên của Bột T·ử Thiện. Mà Vạn Quỷ Phiên thì cần phải h·ành h·ạ c·hết vô số người còn Tam Tài Tụ Độc Phiên này lại không cần phải gây ra tột nghiệt lớn như vậy.” Kỷ Ninh vừa xem vừa sợ hãi than.
Tà đạo mà cũng có thứ pháp bảo làm người khác kinh người mà không phải tạo tội nghiệt. Nhìn cũng đủ hiểu ra người luyện chế pháp bảo đáng sợ tới mức nào.
“Thứ này cũng lợi hại. Cửu Dương K·iếm Trận?” Kỷ Ninh nhìn không chớp mắt. Nhìn không chớp mắt vì một pháp bảo này lại được tạo thành từ chín thanh phi k·iếm hợp lại. Mà chín thanh phi k·iếm lại đều là nhân giai thượng phẩm!
“Thứ thích hợp nhất với ngươi đúng là Cửu Dương K·iếm Trận.” Con gấu lông vàng đứng bên cạnh nói tiếp. “Chọn một pháp bảo này chẳng khác gì chọn được chín lưỡi phi k·iếm. Tuy rằng nó chỉ là phi k·iếm nhân giai thượng phẩm. Nhưng chúng lại có cùng nguồn gốc, lấy chín lưỡi phi k·iếm này bố trí thành một trận cơ, trở thành trung tâm Tiểu Thiên K·iếm Trận của ngươi! Thì chắc chắn uy lực Tiểu Thiên K·iếm Trận của ngươi còn có thể tăng lên dăm ba lần! Chỉ riêng chín thanh phi k·iếm nhân giai thượng phẩm này cũng có thể ăn đứt mười thanh phi k·iếm nhân giai thông thường khác rồi.”
Kỷ Ninh cũng nhìn đỏ con mắt.
Là một món tốt.
“Âm Hỏa Bình?” Kỷ Ninh nhìn thấy mà lông mi tí nữa thì bay mất. “Cực hung tàn.”
“Thủy Hỏa Hỗn Nguyên Côn.” Kỷ Ninh nhìn thấy, tim cũng đập rộn lên. Chính mình có thể điều khiển được nước lửa, lại là Thần Ma luyện thể. Thủy Hỏa Hỗn Nguyên Côn này lại rất thích hợp với Thần Ma.
“Tinh Mang Thần Châm? Một bộ ba mươi sáu cái? Hồn phách mạnh mẽ của ta rất thích hợp với việc điều khiển nhiều vật cùng lúc.” Con mắt của Kỷ Ninh cũng nhìn mà thèm.
Từng kiện pháp bảo.
Cho dù Kỷ Ninh cũng không biết cách dùng cho lắm nhưng cũng vẫn muốn có. Thật sự là cực phẩm! Nếu đem so sánh pháp bảo mình thu được sau khi g·iết Bột T·ử Thiện và Cự Tán với những pháp bảo này. . .thì đúng là không cách nào so sánh được! Nếu lấy mười kiện đổi lấy một món này thì Kỷ Ninh cũng nguyện ý đổi.
Kỷ Ninh cũng không biết, chủ nhân đời đầu cũng chỉ sắp xếp lại các loại cực phẩm, thượng phẩm thôi! Nhưng nếu đặt ở hiện tại thì toàn bộ những thứ này đều được xét ở mức cực phẩm! Cho dù chín lưỡi phi k·iếm kia. . .nếu dựa theo tiêu chuẩn hiện tại. Cũng được gọi là chín thành phi k·iếm nhân giai cực phẩm rồi.
“Tốt.” Kỷ Ninh xem mà ngứa ngáy trong lòng.
Thật sự rất muốn. . .cầm cả đống này về.
Kỷ Ninh cũng hiểu được Thư Hoa tiên nhân. Sẽ thật khổ đến mức nào nếu như nhìn thấy cả đống đồ trước mắt thế này mà lại không lấy được! Nếu mà có thể tùy ý lấy ra thì có khi đã độ kiếp thành Thiên Tiên rồi!
Tuy rằng chủ nhân đời đầu đào tạo hậu duệ, bồi dưỡng người kế nhiệm. Nhưng không có cưng chiều. Cho dù là chủ nhân c·hết. . .thì quy củ vẫn cứ giữ nguyên. Muốn pháp bảo ư? Cứ dựa theo quy củ của chủ nhân đời đầu mà lấy.
“Trứng Tam Nhãn Hỏa Trùng đóng băng? Có thể sinh ra Tam Nhãn Hỏa Trùng. Một con Tam Nhãn Hỏa Trùng trưởng thành bình thường ngang cỡ T·ử Phủ tu sĩ? Nhược điểm là cần lượng lớn linh tài để nuôi dưỡng, lại cần thời gian dài đằng đẵng chờ chúng khôn lớn. Đến bao giờ thì mới bỗi dưỡng ra một con Tam Nhãn Hỏa Trùng mạnh mẽ đây.” Kỷ Ninh nhìn mà lòng cũng nóng ran.
“Một con Khôi Lỗi (con rối) có thể đánh ngang tầm với Vạn Tượng chân nhân tiền kỳ? Không bao giờ bị đánh c·hết? Nhược điểm duy nhất là cần tiêu hoa lượng lớn nguyên lực.”
Pháp bảo, kỳ vật.
Kỷ Ninh nhìn từng kiên mà rung động không thôi.
“Đừng nhìn nhiều kẻo hoa mắt.” Con gấu lớn lông vàng nhắc nhở. “Cửu Dương K·iếm Trận kia là thứ thích hợp nhất với ngươi. Chín lưỡi phi k·iếm tốt như vậy, lại có cùng nguồn gốc. . .ngươi đi ra ngoài tìm cũng khó k·iếm được. Mà Tiểu Thiên K·iếm Trận của ngươi cũng cần một phần nòng cốt. Phi k·iếm ở phần trung tâm càng mạnh thì càng tốt.”
Kỷ Ninh lại lật sang một trang khác.
Trận pháp? Mí mắt của Kỷ Ninh nháy lên! Hiện giờ Kỷ tộc đang phải đối mặt với uy hiếp cực lớn. Nếu phải đối phó với lượng lớn T·ử Phủ tu sĩ thì thứ hữu hiệu nhất chính là trận pháp! Có thể. . .tạo nên kỳ tích chính là trận pháp đó!
“Minh Long Tỏa Thiên Trận. Là một đại trận thích hợp để bảo vệ bộ tộc, bảo vệ tông phái. Đại trận do năm phần tạo thành. . .” Kỷ Ninh vừa xem mà trong lòng cũng đã rung động. Hắn liền xem kỹ tiếp, càng xem thì sắc mặt lại càng hiện lên vẻ vui mừng.
“Chính là nó, chính là nó!” Trong lòng Kỷ Ninh thầm gào lên. “Có nó, thực lực của ta có thể tăng lên như bão. Mà thực lực của mỗi người trong đội tộc trưởng cũng có thể tăng như vậy.”