Chương 1085

Kỷ Ninh lập tức minh bạch, nguyên lai quyển thứ tư này ở trong tay một vị Đạo Quân, còn thường xuyên để cho môn hạ đệ t·ử tiến đến so k·iếm. Cũng đúng, như mình lần thứ nhất đạt được đồ quyển, kỳ thật trước kia cũng là ở trong tay Tố Phong Đạo Quân đấy.
– Ta bây giờ là không có cách nào cướp đoạt bảo vật của Tam Bộ Đạo Quân, nhưng có thể mua được.
Kỷ Ninh nói.
– Ta từng đánh bại Đế Hoàng, ngư dân, thích khách, hiện tại chỉ còn lại ngươi.
– Ngươi đã đánh bại ba thứ hạng đầu rồi hả?
Nam t·ử tóc trắng vốn một mực lạnh nhạt, trong mắt lóe lên thần quang, chiến ý bốc cao, hắn nắm thanh k·iếm lên, chậm rãi đi ra nhà cỏ, ánh mắt thì rơi vào trên người Kỷ Ninh.
– Ngươi có thể xưng ta là… K·iếm khách!
– K·iếm khách?
Kỷ Ninh sững sờ.
Trực tiếp lấy k·iếm khách tự xưng, Kỷ Ninh mơ hồ cảm thấy vị trước mắt này chỉ sợ không dễ chơi.
– Ta, cũng là khảo nghiệm cuối cùng.
Nam t·ử tóc trắng đứng ở trên mặt tuyết nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
– Xuất k·iếm đi.
– Tốt.
Trong tay Kỷ Ninh lóe lên, xuất hiện một thanh Hàn Băng k·iếm.
Hai người so chính là k·iếm thuật, lực lượng thần thông Pháp bảo khác đều bị áp chế.
– HƯU…U…U.
Kỷ Ninh xuất k·iếm trước, k·iếm quang lóe lên, tất cả uy năng ngưng tụ, ngay cả bông tuyết phiêu đãng ở bên cạnh cũng không có bị một tia ảnh hưởng. Cũng không phải nói gây động tĩnh càng lớn liền đại biểu thực lực càng mạnh, càng người cường đại, lực lượng sẽ không dễ dàng tiết ra ngoài, thuộc về lực lượng càng ngưng tụ uy lực mới càng lớn. Như Đạo Chi Thần Lôi, nếu như lan ra uy lực sẽ giảm mạnh, chỉ có ngưng tụ chuyên môn đối phó một địch nhân, uy lực mới có thể đạt tới lớn nhất.
K·iếm thuật cũng như thế!
– Keng.
Nam t·ử tóc trắng cũng xuất k·iếm.
K·iếm của hai người, đều vượt xa Thiên Đạo cực hạn, so với ánh sáng còn muốn mau hơn nhiều, nếu như phàm nhân ở bên cạnh nhìn xem, đừng nói phàm nhân, coi như một ít Thiên Tiên Thiên Thần ở bên cạnh nhìn xem, chỉ sẽ cảm giác thân ảnh của hai người ngẫu nhiên chớp động, căn bản nhìn không tới bất luận k·iếm quang gì. K·iếm tốc đã vượt quá cực hạn mà bọn hắn có khả năng quan sát.
Hai người ở trong gió tuyết không ngừng chớp động, k·iếm quang lần lượt giao thoa.
– Thật là lợi hại, k·iếm thật thuần túy.
Kỷ Ninh thầm giật mình, k·iếm thuật của nam t·ử tóc trắng này không hổ được xưng k·iếm khách, cũng không hổ là khảo nghiệm cuối cùng nhất, nếu như nói k·iếm thuật của Đế Hoàng, ngư dân, thích khách là thuộc về các lưu phái đều có, như vậy k·iếm thuật của k·iếm khách này như hết thảy tất cả đều bao dung.
K·iếm thuật của hắn, có thể bạo lực, có thể bồng bềnh, có thể lạnh như băng…
Tuy nghiêm chỉnh mà nói, luận quỷ dị, hắn chỉ tương đối với thích khách, luận mờ ảo phòng thủ chỉ tương đương ngư dân, nhưng bởi vì các phương diện đều rất cao, dẫn đến chỉnh thể k·iếm thuật của hắn vô cùng đáng sợ, lúc hết thảy đều không có khuyết điểm, công kích của hắn có thể đơn giản chuyển thành phòng ngự, phòng ngự có thể chuyển thành phá chiêu, phá chiêu lại có thể chuyển thành á·m s·át, hết thảy chuyển đổi vô cùng tự nhiên.
Như một vòng tròn, liên miên không dứt, hiện nay cảnh giới k·iếm thuật của Kỷ Ninh đã rất cao, so với ngư dân, thích khách, Đế Hoàng cao hơn không ít, đã có thể đơn giản chiến thắng. Nhưng đối mặt k·iếm khách lại nhất thời bán hội không làm gì được.
– Phốc.
– Xùy.
K·iếm quang của hai người giao thoa, không ngừng c·hém g·iết.
Khát vọng thủ thắng mãnh liệt, để cho trong đầu Kỷ Ninh không ngừng tìm k·iếm lấy phương pháp thủ thắng, những năm này ở K·iếm Tháp Lâm cảm ngộ thu hoạch cũng thời gian dần qua dần dần dung nhập vào Linh Tê Lĩnh Vực, kỳ thật những năm này ở K·iếm Cung, Linh Tê Lĩnh Vực của Kỷ Ninh cũng có tăng lên, bởi vì Linh Tê Lĩnh Vực đại biểu chính là một con đường k·iếm tu.
Con đường này, có thể không ngừng hoàn thiện, thậm chí thành Nhất Bộ Đạo Quân, Nhị Bộ Đạo Quân, Tam Bộ Đạo Quân…
Bất quá con đường này không phải khó khăn nhất, con đường này tương đương với ngư dân, ở trong Vô Danh K·iếm Thuật chỉ là cấp độ thức thứ sáu, thức thứ bảy của Vô Danh K·iếm Thuật so với thức thứ sáu càng thêm gian nan.
Bất tri bất giác, hai người đã c·hém g·iết hơn ba canh giờ, Kỷ Ninh càng ngày càng hiện ra tính ưu thế áp chế.
Kỳ thật cũng rất bình thường, thời điểm ở Tinh Thần Đảo, hắn đã có thể dễ dàng đánh bại ba Động Thiên trước, tuy ở K·iếm Cung ngắn ngủi, nhưng tu luyện ở trong Thời Gian thảo lư hơn hai nghìn năm, hắn tiến bộ cũng rất lớn.
– Keng.
K·iếm quang mờ ảo, đẩy ra k·iếm của nam t·ử tóc trắng, đ·âm vào trên cổ họng của hắn.
Lập tức Kỷ Ninh thu k·iếm, lui về.
– Ngươi thắng.
Nam t·ử tóc trắng nở nụ cười.
Ánh mắt của Kỷ Ninh phiêu hốt, chiến thắng trận này lại để cho Kỷ Ninh minh bạch, ý nghĩa đại biểu của con đường mà mình lựa chọn.
Con đường Linh Tê Lĩnh Vực, tương đối dễ dàng chút ít.
Con đường của nam t·ử tóc trắng, là kết hợp hoàn mỹ vài loại con đường vào k·iếm thuật, con đường này khó hơn không chỉ gấp mười lần, thế nhưng uy lực càng lớn.
Đương nhiên…
Dựa theo con đường Linh Tê Lĩnh Vực này đi đến Tứ Bộ Đạo Quân, đơn thuần k·iếm thuật là có thể dễ dàng đánh bại con đường Nhị Bộ Đạo Quân của nam t·ử tóc trắng. Kỷ Ninh cũng là ở trên Linh Tê Lĩnh Vực đạt tới thành tựu cực cao, hiện nay Kỷ Ninh mơ hồ cảm giác, mình cách trở thành Đạo Quân cũng chỉ chênh lệch một tia, lại đột phá một chút chỉ sợ tùy thời có thể mượn nhờ Linh Tê Lĩnh Vực trở thành Đạo Quân.
– Bất quá, Linh Tê Lĩnh Vực, cuối cùng không phải con đường của ta.
– Ngay cả k·iếm thuật của nam t·ử tóc trắng, cũng không phải con đường của ta.
Con đường của Kỷ Ninh, là trực chỉ bản chất của k·iếm, hấp thu hết thảy tinh hoa k·iếm thuật dung nhập k·iếm thuật của mình, Minh Nguyệt K·iếm Thuật mới đại biểu con đường của Kỷ Ninh.
Nam t·ử tóc trắng chỉ kết hợp vài loại k·iếm thuật tương đối hoàn mỹ mà thôi, cao hơn Linh Tê Lĩnh Vực, nhưng không coi là k·iếm nguyên, trực chỉ bản chất… nhất định là con đường khó khăn nhất, nhưng trong nội tâm Kỷ Ninh luyện k·iếm vốn chính là muốn như vậy, dĩ nhiên sẽ đi đường này. Trong nội tâm suy nghĩ, mới là thích hợp nhất.
– Ô…ô…n…g….
Trong Tiên Phủ, Kỷ Ninh khoanh chân ngồi, lúc trước ở trong Động Thiên tỷ thí chỉ là thần lực phân thân của hắn.
Đợi đến đánh bại Khán Thủ Giả của Động Thiên thứ tư, Kỷ Ninh tâm niệm vừa động, liền triệu hoán ra bốn bộ Tuyết Giám Đồ Quyển, chỉ thấy bốn họa quyển kia đều nổi lơ lửng, đồng thời dần dần dựa sát vào nhau, hoàn toàn trùng hợp, đợi đến bốn họa quyển hoàn toàn trùng hợp, vậy mà ngưng tụ biến thành một cuốn đồ quyển, cái đồ quyển này nhìn như bình thường, cũng không có K·iếm Ý gì, trên đồ quyển vẽ… là một nam t·ử.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »