Chương 115: Một tên cũng không để lại

Mộc Tứ sư đệ! Đám người Động T·ử Khải nhìn vào cái đầu của Mộc Tứ bay lên thì lập tức phát lạnh người. Lúc trước tám tên T·ử Phủ tu sĩ bọn hắn trong lúc đang hợp trận mà Kỷ Ninh còn g·iết được hai tên. Hiên tại sáu người hợp trận Sau khi phá vỡ trùng trùng điệp điệp các loại thủ đoạn thì bây giờ Kỷ Ninh muốn c·hém muốn g·iết thế nào cung chỉ là việc đơn giản.
G·iết.
Liều mạng với hẳn.
Nam t·ử mũi diều hàu, lão già áo tro, nữ tu sĩ áo đen như phát điên. Không phải bọn chúng không muốn trốn mà vì đang ở trong đại trận thì trốn đi đâu? Chỉ có liều mạng xông lên thì may ra còn có được cửa sống.
Giãy dụa cũng phí công thôi. Kỷ Ninh bước chậm rãi tới. Đám dây leo đang
điên cuồng sinh trưởng cản lại kia cũng bỗng chốc hóa thành hư vô. Rào!Rào!Rào!Rào!Rào!Rào!
Những giọt mưa như những sợi tơ, trong cơn mưa lại ấn chứa cả k·iếm quang của Tiểu Thiên K·iếm Trận làm cho nó sắc bén vô cùng.
A! Mặc dù có một tầng mỏng ánh sáng vàng bao phủ nhưng nữ tu sĩ áo đen kia vẫn phải trơn trừng mắt lên. Một luồng kiêm quang xẹt thang qua cố nàng làm cái đầu xinh đẹp của nàng bay đi.
Lại một người nữa c·hết!
Ngươi c·hết đi. Lão già áo tro điều khiển đạo phù trong tay hóa thành một con phượng hoàng lửa khổng lồ, lần thứ hai nó vươn cánh lao về phía Kỷ Ninh. Nhưng cơn mưa rơi xuống tạo thành một tầng nước xung quanh Kỷ Ninh đã chặn lại uỳnh! ! ! Tâng nước no mạnh làm Thủy Hỏa Liên Hoa của Kỷ
Ninh cũng phải rung động theo.
Kỷ Ninh vẫn bước tới như trước.
C·hết đi. Kỷ Ninh nhìn về phía lão già áo tro. Lão già áo tro liền biến đổi sắc mặt, lá cờ trong tay bay thẳng ra sau để ngăn cản, vì lão cảm thấy có một dải nước vừa xuất hiện tập kích từ sau.
Xoẹt!
Một dải nước khác vừa hiện ra đã xẹt qua ấn đường của lão già áo tro, xuyên thắng qua đầu. cả người lão đố ầm xuống đất, trong mắt vẫn còn y nguyên vẻ
khiếp SỢ.
Hai dải k·iếm quang đồng thời vây g·iết. Chẳng lẽ ngươi lại không c·hết sao? Ý nghĩ chỉ vừa thoáng qua trong đầu thì Kỷ Ninh đã thao tác liên tiếp ra k·iếm quang tấn công những người ở hướng khác.
Lư SƯ muội, An sư huynh, Mộc sư đệ.
LƯ sư muội!
Ba người còn lại là tu sĩ mũi diều hâu, Động T·ử Khải, nam t·ử gầy còm đều trắng bệch mặt mũi. Chỉ trong nháy mắt sáu người đã c·hết mất ba! K·iếm quang hóa thành nước mưa kia có uy lực quá lớn, đặc biệt lại có đại trận, K·iếm Vực thêm vào thì công kích đã tới tẩm cỡ Vạn Tượng chân nhân rồi. Nếu đế bọn hẳn một mình đối phó thì một chút sinh cơ cũng không có.
Kỷ Ninh! Ngươi nhất định sẽ c·hết! Động T·ử Khải như mất đi lí trí, nhìn chằm chàm vào Ký Ninh. G·iết đệ t·ử của Tuyết Long sơn ta thì Tuyết Long sơn ta sẽ không để yên đâu!
Ngươi nhất định phải c·hết.
Tuyết Long sơn ta còn nhiều đệ t·ử lắm. Chắc chắn sẽ diệt Kỷ tộc ngươi.
Ba người bọn chúng đều như hóa điên cả lũ.
Xoẹt!
Xoẹt!
Nam t·ử mũi diều hâu cùng Động T·ử Khải đồng thời bị ba k·iếm quang như sợi tơ tấn công. Nếu chỉ có một luồng k·iếm quang thì bọn hắn còn đỡ được. Nhưng đồng thời ba đường k·iếm quang quay quanh thì đỡ sao nối đây? Trong nháy mắt huyệt ấn đường của cả hai đều bị xiên qua, trong mắt vẫn còn vẻ đầy kinh sợ cung khó tin.
Động T·ử Khải ta thân là người đứng đầu Yên sơn. Mà, mà phải c·hết trong tay tên Ký Ninh ở đây. Ta không cam lòng, không cam lòng a a a!
Hận, thật sự rất hận. sớm biết thế này thì ta đã không đến đây.
Hai người bọn chúng đều là hào kiệt một thời. Kỳ thật nếu không có Minh Long Toa Thiên Trận phụ trơ thì với nguyên lực T·ử Phủ tiền kỳ của Ký Ninh mà chiên đấu thì bất kỳ một người nào trong hai người Động T·ử Khải, nam t·ử mũi diều hâu đều có thế chiến đâu lâu dài với Kỷ Ninh.
Nhưng có đại trận phụ trơ thì bọn hẳn lại phải đối mặt với cái c·hết.
Vù. Cuối cùng cái cổ của nam t·ử gầy còm cũng bị cắt qua. Nhưng trên cái cố đó lại sinh trưởng trong nháy mắt khôi phục lại hoàn hảo.
Thần Ma luyện thể? Lông mày Kỷ Ninh hơi động đậy.
Kỷ Ninh, có thế tha cho ta được không. Nam t·ử gầy gò lui từng bước về phía sau. Ánh mắt của hắn vẫn nhìn Kỷ Ninh. Mặc du hắn là Thần Ma luyện thể trung kỳ nhưng vào lúc này thì hắn không có chút tin tưởng nào nữa. Thực lực giữa hai người chênh lệch quá xa Trong đại trận cùng Vũ Thủy K·iếm vực phụ trơ, Ký Ninh đã có được thực lực cỡ Vạn Tượng chân nhân nên dĩ nhiên là
hoàn toàn nghiền áp hắn!
Kỷ Ninh khẽ cười: Đến tận lúc này rồi mà ngươi còn nói xin ta tha sao?
Uỳnh!
Đôi cánh chim màu đen sau lưng Kỷ Ninh chấn động. Trong nháy mắt cả người hẳn lao thẳng tới nam t·ử gầy còm.
Kỷ Ninh! Nam t·ử gầy gò tức giận kêu lên, trong tay cầm một cây trường côn mau đen. Kỷ Ninh, Tuyet Long sơn ta nhát định sẽ tiêu diệt Kỷ tốc, nhất định sẽ g·iết ngươi!
Vù!
Trong nháy mắt, ba sợi k·iếm quang xẹt qua thân thế hắn. Tuy nam t·ử gầy gò có thân thể cứng cỏi thì vẫn bị kiêm quang Tiểu Thiên Kiêm Trận cắt thành bốn phần. Mà Ký Ninh thì lại lao tới Thuý Hỏa Liên Hoa xoay tròn nghiền nát nam t·ử gầy gò. Tức thì thi thể của nam t·ử gầy còm hóa thành thịt vụn. Dù đám thịt vụn đó vẫn điên cuồng ngưng tụ lại thân thể nhưng gặp phải Thủy Hỏa Liên Hoa thì cũng chỉ kiên trì được vài hô hấp là đã hoàn toàn tiêu tán.
Vùng xung quanh trở nên tĩnh lặng.
Mưa như thật như mờ. Thủy Hỏa Liên Hoa vẫn nở rộ xoay tròn như trước. Kỷ Ninh đứng trong đám hoa sen nhìn về phía xung quanh. Tất cả đám người Động T·ử Khải đều đã ngã gục. Tất cả đều không còn động đậy nữa. Toàn bộ đểu đã c·hết.
Đã c·hết. Kỷ Ninh khẽ nói. Đám T·ử Phủ tu sĩ này đều bị g·iết rồi. Chỉ còn lại
đám T·ử Phủ tu sĩ kia thôi.
Có hai nhóm T·ử Phủ tu sĩ của Tuyết Long sơn tiến vào trong đại trận này.
Nhóm đầu tiên gồm mười hai tên T·ử Phủ tu sĩ đã bị c·hết hết!
Không phải là bọn chúng yếu mà do Kỷ Ninh quá mạnh!
Kỳ thật cho dù có Minh Long Tỏa Thiên Trận thì đám người Kỷ tộc cũng phải rát khó khăn để g·iết được mười hai người như thế nay. Lúc trước Ký LƯU Chân, lão bộc A Tỉnh đều đã thử tấn cong. Nhưng trừ lần đầu tiên đánh lén g·iết được bốn người ra thì lúc sau do tám người Động T·ử Khải bày ra đại trận làm cho bọn họ không cách nào đánh được.
Mà Kỷ Ninh với lượng nguyên lực được bù đắp từ Minh Long Tỏa Thiên Trận, lại thêm Tiểu Thiên K·iếm Trận, Vũ Thủy Kiểm vực, đã có thực lực đạt tới cấp độ Vạn Tượng chân nhân. Lúc trước như nghiền áp g·iết sạch cả đám.
Trên sườn núi.
Kỷ Cửu Hỏa chủ trì Minh Long Tỏa Thiên Trận lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, cả người run nhè nhẹ kích động.
Tộc trưởng? Kỷ Nhất Xuyên đứng bên cạnh nhìn Kỷ cửu Hỏa.
Thẳng rồi, Kỷ Ninh thẳng rồi. Kỷ Cửu Hỏa cực kỳ kích động. Toàn bộ đám người Động T·ử Khải đều đã bị Kỷ Ninh g·iết. Đám T·ử Phủ tu sĩ đầu tiên tiến vào đại trận gồm mười hai tên đều đã bị g·iết sạch không còn một mống.
Kỷ Nhất Xuyên nghe thế thi cũng phát hãi: Cả nhóm kia đều đã bị g·iết hết?
Đúng. Kỷ cửu Hỏa gật đầu lia lịa.
Hai người bọn họ đều kích động với chút khó tin Dù sao thì bọn họ cũng là Kỷ tộc, cũng chỉ là một bộ tộc ở Yên sơn mà thôi! Đối mặt với Tuyết Long sơn khùng khiếp tới vậy. Bình thường đối phương chi cần phái một đoan T·ử Phủ tu sĩ là đã làm cho những bộ tộc binh thường sợ đến vỡ mật rồi. Thậm chí là cả Kỷ Cửu Hỏa cũng chỉ mong muốn kéo dài thời gian, cố gắng tới lúc sứ giả vương triều Đại Hạ tới.
Không ngờ lại có thể một hơi g·iết mười hai tên T·ử Phủ tu sĩ. Từ trước đến giờ người Kỷ tộc chưa c·hết lấy một người!
Hiện tại chỉ còn lại một đám. Kỷ Cửu Hỏa nói. Đồng Ngọc, Nông T·ử Đạo chính là ở trong nhòm T·ử Phu tu sĩ đó.
Nếu g·iết bọn chúng thì chúng ta chắc chắn thắng rồi. Kỷ Nhất Xuyên nói. Đặc biệt là Nông T·ử Đạo kia. Nếu g·iết được hắn thì ta không tin trong khoảng thời gian ngắn Tuyết Long sơn có thể tìm được cao thủ trận pháp thứ hai được.
Trong nhóm thứ hai có Đồng Ngọc và Nông T·ử Đạo. Chỉ cần Nông T·ử Đạo c·hết la chúng ta chắc thắng rồi. Ký Nhất Xuyên cũng gật đầu.
Có lẽ nhóm T·ử Phủ tu sĩ khác của Tuyết Long sơn cũng đã tới rồi
Nhưng cao thủ trận pháp vốn rất khó tìm. Bởi vì Đồng Ngọc gửi lời mời nên Nông T·ử Đạo mới tới. Trong vùng quanh quanh Yên sơn thì ngoài Nông T·ử Đạo ra cũng không thế tìm thấy một cao thủ trận pháp lợi hại nao trong đám đế từ Tuyết Long sơn.Đọc Truyện Online Tại TruyệnY Y
Không khí tối tăm tràn ngập trong Minh Long Tỏa Thiên Trận.
Nông T·ử Đạo đang nhíu mày, trong đầu cũng đang suy tính về mê trận của Minh Long Tỏa Thiên Trận. Dường như toàn bộ suy nghĩ của hắn đều đã đắm chìm trong Minh Long Toa Thiên Trận.
Những T·ử Phủ tu sĩ khác cũng quây xung quanh cảnh giới.
Đồng Ngọc còn đứng bên cạnh Nông T·ử Đạo. Đúng là giống như kiểu một kẻ làm quan cả họ được nhờ.
Bỗng nhiên
Kỷ Ninh!
Đúng là Kỷ Ninh!”
Mộc Tứ sư đệ, ngăn hắn lại! Xa xa truyền lại từng đợt kêu la.
Liều mạng với hẳn!
Lư SƯ muội, An sư huynh, Mộc sư đệ! Tiếng gào thê lương vang lên.
Kỷ Ninh, ngươi nhất định sẽ phải c·hết!
Kỷ Ninh, Tuyết Long sơn ta nhất định sẽ tiêu diệt Kỷ tộc ngươi. Nhất định sẽ g·iết ngươi. Tiếng chửi thề đầy điên cuồng thê lương vang len.
Tiếp theo mọi thứ lại tĩnh mịch như c·hết cả rồi.
Không có bất kỳ âm thanh gì.
Nông T·ử Đạo như muốn mở mắt ra. sắc mặt của Đồng Ngọc cũng cực kỳ nghiêm túc. Đám T·ử Phủ tu sĩ bên cạnh cũng mang vẻ mặt cực kỳ khó coi.
T·ử Khải sư đệ. Đồng Ngọc hô lớn lên. Tiếng nói vang vọng trong đại trận.
Không có bất kỳ hồi âm nào.
Không có một âm thanh nào, không có một câu trả lời nào!
Đã c·hết. Nông T·ử Đạo nói giọng khàn khàn. Toàn bộ bọn họ đều đã c·hết.
Chúng ta, chúng ta T·ử Đạo sư huynh, Đồng Ngọc sư huynh. . Tu sĩ tóc đỏ bối rối mở miệng. Những tu sĩ khác cũng đều nhìn về phía Đồng Ngọc cùng Nông T·ử Đạo. Đam đi trước có mười hai ten T·ử Phủ tu sĩ. vậy ma đều bị g·iết c·hết hết. Như thế thì làm sao không làm bọn họ lo lẳng được đây? Không bất an được đây?
Đồng Ngọc khẽ gầm lên: Nghe hiệu lệnh của ta. T·ử Đạo sư đệ tiếp tục nghiên cứu pháp trận. Tiên Hạc, Địa Long cùng bảo vệ T·ử Đạo sư đệ. Ta can sau người bay ra đại trận để cung bảo vệ T·ử Đạo SƯ đệ thật tốt.
Rõ.
Ngay lập tức đại trận sáng lên.
Bọn ngươi chỉ cần dùng hết sức phòng thủ. Đôi mắt Đồng Ngọc phát ra ánh
sáng vàng nhìn ra xung quanh. Nếu tên kia đúng là Kỷ Ninh thì đế ta đối phó với hắn.
Vậy cứ giao hết cho Đồng Ngọc sư huynh vậy. Nông T·ử Đạo mở miệng nói. Đồng thời xung quanh hắn có mười tám cây trận kỳ cam xen kẽ trong phạm vỉ ba trương. Một ngọn tháp cao màu đen lơ lửng trên đầu bảo vệ hẳn. ở trong ngọn tháp chỉ có Nồng T·ử Đạo, Địa Long và Tiên Hạc.
Yên tâm! Đồng Ngọc thản nhiên nhìn, vẻ mặt dữ tợn ngút trời.
Hắn là cường giả Thần Ma luyện thể đã sớm tu luyện tới T·ử Phủ viên mãn, lại được tu luyện thần thông nên có được khả năng chiến đấu ngang tầm với Vạn Tượng chân nhân, vỉ thế thì tại sao hắn phải sợ Kỷ Ninh đây?
Mặt trời treo cao.
Chủ phủ trong tòa thành cực lớn.
Một trong hai lão già của Đông tộc là “Động Phiếm Du* đang ngồi ở kia. Một gã trẻ tuổi ngồi bên cạnh cười nói. Xin Động tiền bối đợt chút. Chỉ tí nữa thôi là tộc trưởng sẽ tới.
Không vội không vội. Động Phiếm DƯ cười nói.
Lần này có bốn người đi mời đồng môn của chi nhánh Tuyết Long sơn ở Yên Sơn. Theo thứ tự là hai lão Động tộc, Mộc Tứ, cự Niệm Hùng. Do mời được Đồng Ngọc và Nồng T·ử Đạo nến Mộc Tứ đã cảm thấy đủ mới đi về trước tiên. Mà dựa theo kế hoạch lúc trước thì mỗi người cần phải mời được mười tên T·ử Phu tu sĩ.
Hai lão Động tộc cùng cự Niệm Hùng mời một mạch. Thậm chí cả những T·ử Phủ tu sĩ đã rời Tuyết Long sơn rồi mà bọn họ vẫn mời. Bọn họ vẫn đang mời tiếp cho đủ mười T·ử Phủ tu sĩ. Nhưng bọn họ nào ngờ rằng ở Yên sơn đã có chuyện phát sinh.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »