Chương 77: Chiến đấu liều mạng
Bột T·ử Thiện quét mắt nhìn chung quanh, thấy khu vực xung quanh một mảng cháy đen, có rất nhiều x·ác c·hết ở trên khu vực này, trong đó có nhiều x·ác c·hết đều là Tiên Thiên sinh linh. Điều này khiến Bột T·ử Thiện run rẩy không thôi, hắn rất đau lòng! Tất cả đều là thủ hạ của hắn, mỗi khi hắn cần luyện chế pháp bảo đều cần rât nhiều thủ hạ đi thu thập linh hồn, mà lúc này hắn lại cần không ít Tiên Thiên sinh linh.
“Đều c·hết hết hết rồi.”
Bột T·ử Thiện nhìn về phía Kỷ Ninh, ánh mắt hắn tràn ngập lạnh lẽo, nói:
“Tay sai của ta đều bị ngươi g·iết hết rồi. Số lượng lớn ác quỷ ta tạo ra bấy lâu nay, khi mà sắp thành công rồi thì bị ngươi phá hủy. Bột T·ử Thiện ta đây từ trước tới nay chưa bao giờ phải chịu nhiều mất mát như vậy! Nhưng ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu. Ta thực sự cảm kích ngươi. Ta sẽ cho ngươi nếm thử mùi vị hồn phách bị t·ra t·ấn!”
“Là T·ử Phủ tu sĩ.”
“Hắn là T·ử Phủ tu sĩ.”
Mấy ngàn người hoảng sợ hô lên.
“Ngươi là T·ử Phủ tu sĩ?”
Bột T·ử Thiện nhìn chằm chằm Kỷ Ninh, kiện pháp bảo tà ác của hắn dù sao cũng vẫn là bán thành phẩm, lần này cũng bởi vì Kỷ Ninh mà làm gián đoạn quá trình tế luyện của hắn. Nhưng chỉ bằng kiện pháp bảo tà ác bán thành phẩm này, Bột T·ử Thiện cũng coi là một trong những T·ử Phủ tu sĩ đứng đầu, hắn đã từng nghe bọn thuộc hạ nghị luận, ở Kỷ tộc có một thiếu niên thiên tài mới mười một, mười hai tuổi tên là Kỷ Ninh.
Thiếu niên mới mười một, mười hai đã là T·ử Phủ tu sĩ?
Nếu quả thật như vậy, ngược lại khiến Bột T·ử Thiện rất kiêng kị. Tuổi còn trẻ như vậy mà đã thành T·ử Phủ tu sĩ, sợ rằng hắn gặp được khá nhiều kỳ ngộ, có lẽ hắn còn rất nhiều con bài chưa lật để phòng thân.
“T·ử Phủ tu sĩ? Ta không phải T·ử Phủ tu sĩ, ngươi tin không?
Kỷ Ninh lạnh giọng nói.
Vèo!
Nguyên bản Bột T·ử Thiện đang đứng đó, bỗng nhiên dưới chân hắn tự nhiên xuất hiện một chiếc Diệp Chu Thuyền (thuyền lá), trong nháy mắt hắn điều khiển thuyền bay tới chỗ Kỷ Ninh một đoạn. Bột T·ử Thiện khoác trường bào màu đen, lạnh lùng nhìn Kỷ Ninh. Hắn hiện giờ đã đem Kỷ Ninh trở thành đối thủ ngang tài ngang sức với mình, cho nên ngay từ đầu đã cố giữ khoảng cách
Người tu tiên cũng có năm bảy loại, người tu tiên Thần Ma luyện thể thì thích hợp với cận chiến, mà người tu tiên sử dụng pháp bảo, độc vật, khôi lỗi thì thích sử dụng thủ đoạn công kích từ xa, vì nếu chỉ dựa vào cận chiến cũng quá nguy hiểm. Giống như Bột T·ử Thiện vậy, hắn thích dùng độc vật và pháp bảo.
“Uỳnh.”
Một trảo màu đen tập kích từ phía sau Kỷ Ninh.
Pháp bảo cánh chim của Kỷ Ninh liền chấn động, xẹt một cái lập tức tránh thoát khỏi một trảo kia, mà sức gió sinh ra từ trảo kia khiến cho mặt đất bị vỡ ra, chỉ thấy c·ương t·hi lông đen đang rít gào đuổi theo Kỷ Ninh.
“Bột T·ử Thiện, ngươi chịu c·hết đi!”
Kỷ Ninh một bên né tránh c·ương t·hi lông đen, đồng thời xung quanh xuất hiện hơn bốn trăm lưỡi pháp bảo k·iếm khí, chuôi k·iếm khí trong tay Kỷ Ninh nhất thời sinh ra bạch quang mênh m·ông.
“Quả nhiên không cần dùng tới sức mạnh. Chỉ cần khéo léo dẫn dắt điểm mấu chốt của Tiểu Thiên k·iếm trận ra… Như vậy sử dụng Tiểu Thiên k·iếm trận rõ ràng dễ hơn nhiều.”
Lúc trước Kỷ Ninh chỉ toàn tìm hiểu trận pháp, chưa từng thí nghiệm “Tiểu Thiên k·iếm trận tầng thứ năm”. Tuy rằng đã từng thi triển qua khi còn ở Thủy Phủ, nhưng phải cố hết sức mới thi triển được.
Mà lúc này rõ ràng Kỷ Ninh thi triển thoải mái hơn nhiều, hơn nữa Kỷ Ninh lại không ngừng thí nghiệm, bốn trăm lẻ năm pháp bảo k·iếm khí càng thêm linh động, thần niệm Kỷ Ninh điều khiển cũng càng thêm thoải mái.
“Pháp bảo!”
Bột T·ử Thiện đang ở xa xa thấy thế liền biến sắc.
“Lại có thể thao tác pháp bảo phi hành, quả nhiên là T·ử Phủ tu sĩ! Nhiều pháp bảo k·iếm khí như vậy…Có lẽ đều là pháp bảo không phẩm cấp, nhưng nhiều pháp bảo không phẩm cấp như vậy kết hợp lại thì uy lực chắc chắn là không nhỏ.”
“Gào.”
c·ương t·hi lông đen gầm nhẹ một tiếng, tiếp tục truy đuổi Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh bằng vào sự linh hoạt của Phong Dực độn pháp, lần lượt tránh ra. Trong trận chiến sinh t·ử luôn phải lợi dụng tốt lợi thế của mình. Giống c·ương t·hi lông đen chính là loại có thân thể cứng rắn không thể phá vỡ nổi, chỉ có kẻ ngu mới cùng bọn nó chiến đấu… Kỷ Ninh tự nhiên hiểu được điều này, con c·ương t·hi lông đen này hẳn là do Bột T·ử Thiện nuôi, chỉ cần g·iết được Bột T·ử Thiện, thì cũng chẳng cần phải sợ con c·ương t·hi lông đen này.
“Tiểu Thiên k·iếm trận tầng thứ năm.”
Kỷ Ninh không ngừng điều khiển pháp bảo k·iếm khí chung quanh, đối với chỗ tinh diệu của Tiểu Thiên k·iếm trận cũng mau chóng quen thuộc, làm cho việc điều khiển càng ngày càng thêm thoải mái.
“Đi!”
Trong mắt Kỷ Ninh lóe lên sự cẩn thận nhìn Bột T·ử Thiện ở xa xa.
Trước người trong nháy mắt ngưng tụ ra một luồng k·iếm quang. K·iếm quang như tia chớp trong chớp mắt liền bay ra ngoài, trong không trung như ẩn như hiện quỹ tích của nó. Luồng k·iếm quang này đ·âm về phía chu thuyền ở phía xa xa nơi Bột T·ử Thiện đang đứng. Trong tay Bột T·ử Thiện sớm đã xuất hiện một cây pháp bảo phất trần, thấy k·iếm quang đang xông tới hắn liền vung cây phất trần trong tay, phất trần liền hóa thành ba nghìn sợi tơ màu trắng, quấn quanh mũi nhọn của thanh k·iếm đang phóng tới.
Bất kể là chu thuyền hay là phất trần, tất cả đều là pháp bảo nhập giai! Uy lực có thể tầm thường sao?
“Xẹt xẹt xẹt”
“Không tốt.”
Bột T·ử Thiện biến sắc, liền điều khiển pháp bảo phất trần, ba nghìn sợi tơ trắng một bên ngăn cản k·iếm quang. Lượng lớn sợi tơ trắng phát ra hào quang, làm cho k·iếm quang dần dần suy yếu, điên cuồng triệt tiêu, một số k·iếm quang còn chưa bay được tới trước người Bột T·ử Thiện thì đã tiêu hao hết sạch.
Điều này làm cho Kỷ Ninh đang ở xa xa cũng biến sắc, uy lực của Tiểu Thiên k·iếm trận tầng thứ năm tuyệt đối không nhỏ, tầng thứ tứ đã có thể chiến một trận với T·ử Phủ tu sĩ sơ kỳ sử dụng pháp bảo không phẩm cấp, mà Tiểu Thiên k·iếm trận tầng thứ năm sợ rằng so T·ử Phủ tu sĩ tiền kỳ cũng lợi hại hơn một ít.
“Quả nhiên là T·ử Phủ tu sĩ.”
Bột T·ử Thiện nhìn về hướng Kỷ Ninh, sắc mặt dữ tợn, quát:
“Tuổi còn nhỏ mà đã yêu nghiệt như vậy, ta làm sao có thể lưu ngươi lại!”
Trong tay Bột T·ử Thiện bỗng nhiên xuất hiện một vật giống như tổ ong màu đen, đồng thời nó nhanh chóng phóng to, biến thành cao chừng một trượng, hơn nữa bề mặt có chi chit lỗ thủng. Chỉ nghe thấy tiếng đập cánh vo ve, một đám côn trùng màu vàng từ trong lỗ thủng bay ra ngoài, đảo mắt một cái hằng hà sa số côn trùng bay ra ngoài, trực tiếp hướng về phía Kỷ Ninh phóng tới.
“Độc trùng.”
Kỷ Ninh cả kinh, trước người liền tụ lại một mũi k·iếm không gì không phá được.Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL
“G·iết!”
Vút!
Một luồng k·iếm quang phá không bay ra, trực tiếp c·hém về phía đàn ong đang bay tới, chỉ nghe xẹt xẹt xẹt vài tiếng, k·iếm quang chỉ c·hém được mấy trăm con độc trùng. Mà lúc này k·iếm quang đã tiêu hao hơn một nửa, k·iếm quang xẹt qua tạo thành một đường cong lại nhanh chóng đ·âm vào. Lần này trực tiếp làm k·iếm quang biến mất, mà độc trùng trong đàn chỉ c·hết có mấy trăm con.
“Làm như vậy không được.”
Kỷ Ninh điều khiển pháp bảo cánh chim nhanh chóng chạy trốn, đồng thời phải tìm ngay biện pháp khác để đối phó.
Tiểu Thiên k·iếm trận vốn hao phí chân nguyên cực nhiều, Tiểu Thiên k·iếm trận tầng năm Kỷ Ninh chỉ có thể phát ra hai lần, Tiểu Thiên k·iếm trận tầng thứ sáu cũng chỉ có thể phát ra một lần. Chân nguyên Tiên Thiên trong cơ thể chỉ còn lại sáu bảy thành mà thôi. Mà những độc trùng kia sợ rằng có hơn vài chục vạn, chính mình tạo ra một đạo k·iếm quang mà mới chỉ g·iết được có bảy tám trăm con.
Cho dù chân nguyên của Kỷ Ninh có là vô tận, chỉ sợ chỉ kịp phát ra ba đạo k·iếm quang thì độc trùng đã bay tới trước mặt.
“Ngươi c·hết chắc rồi.”
Bột T·ử Thiện nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
“Thủy Hỏa Liên Hoa!”
Kỷ Ninh quát khẽ một tiếng, chỉ thấy chung quanh xuất hiện từng phiến lá sen, đem Kỷ Ninh bảo hộ ở bên trong.
“Ba đóa Thủy Hỏa Liên Hoa.”
Kỷ Ninh dồn hết toàn bộ lực lượng, mỗi đóa Thủy Hỏa Liên Hoa đều do ba lá sen nước cùng ba lá sen lửa hình thành. Bông sen lớn bao bọc bông sen nhỏ, kể từ đó ba đóa hoa sen bao phủ lẫn nhau, Kỷ Ninh ở bên trong đóa sen thì đang không ngừng thi triển Phong Dực độn pháp.
Bởi vì đầu bên kia, c·ương t·hi lông đen đang không ngừng truy đuổi, khiến cho Kỷ Ninh không dám lơi lỏng chút nào.
“Vù vù!”
Vô số độc trùng cuối cùng cũng bao phủ lấy Kỷ Ninh, điên cuồng hướng tới Thủy Hỏa Liên Hoa chui vào, chúng rất dễ dàng liền chui xuyên qua một tầng.
Ba đóa Thủy Hỏa Liên Hoa cùng sáu tầng lá sen đều đang không ngừng xoay tròn, số lượng lớn độc trùng chui vào thì bị cỗ lực lượng của Thủy Hỏa Liên Diệp tác động, dần dần c·hết cả đám. Rất nhanh bọn chúng liền tụ tập lại, tập trung vào một điểm trên Thủy Hỏa Liên Hoa mà chui vào, một đường xuyên qua từng tầng lá sen, khiến cho rất nhiều độc trùng không ngừng c·hết đi.
“Pháp môn hộ thân ẩn chứa Đạo Chi Chân Ý! Sao Kỷ Ninh có thể học được?”
Bột T·ử Thiện ở xa xa nhìn số lượng lớn độc trùng c·hết đi, thì không khỏi đau lòng. Đồng thời hắn cũng khiếp sợ, bởi vì một ít k·iếm pháp tuyệt học tuy rằng trân quý, nhưng mà loại pháp môn hộ thân này thì càng thêm trân quý, cho dù lúc hắn còn ở tông môn cũng rất khó mà học được.
Sao hắn có thể biết được rằng pháp môn này lại là do chính Kỷ Ninh tự mình ngộ ra.
“Xuyên qua tầng thứ sáu!”
Kỷ Ninh cầm Bắc Minh k·iếm trong tay, điên cuồng ngăn cản độc trùng đang xuyên qua tầng thứ sáu… Nhưng mà vỏ ngoài của độc trúng rất là cứng cỏi, rất khó có thể phá hủy, vừa mới ngăn cản được vài con thì Kỷ Ninh liền bị một con độc trùng cắn trúng, phá tan hộ thân khải giáp bảo hộ, hung hăng cắn một cái.
“C·hết.”
Kỷ Ninh điên cuồng sử dụng Bắc Minh k·iếm đ·âm c·hết đám độc trùng, vết thương trên người cũng dần dần tự động khôi phục lại.
“Không thể để tình hình cứ phát triển như vậy được, tuy rằng ta có Thần Ma luyện thể khôi phục, nhưng mà độc trùng càng ngày càng nhiều… Sớm muộn gì ta cũng bị bọn chúng ăn sạch mất.”
Kỷ Ninh lo lắng một hồi.
“Những độc trùng này đều do Bột T·ử Thiện khống chế, chỉ cần g·iết được Bột T·ử Thiện thì không cần sợ bọn độc trùng này rồi.”
Kỷ Ninh mặc kệ độc trùng, liều mạng chuẩn bị một kích.
“Hắn có Thần Ma luyện thể.”
Bột T·ử Thiện ở trên thuyền phía xa xa có chút nóng vội, sắc mặt giận dữ thầm nghĩ.
“Thân thể có lực khôi phục kinh người, lại có pháp môn hộ thân! Như vậy cho dù có làm thịt được hắn, bảo bối độc trùng của ta sợ rằng cũng c·hết hơn phân nửa, pháp bảo của ta tuy rằng con chưa luyện thành hoàn toàn, hiện tại sử dụng sẽ gây tổn thương khá lớn đối với ác quỷ, nhưng đến nước này ta buộc phải sử dụng thôi.”
Trong tay Bột T·ử Thiện đột nhiên xuất hiện một lá cờ vải đỏ như m·áu, lập tức hắn giơ cao lá cờ lên. Xung quanh lá cờ là một tầng khói đen, đó là thực chất hóa của tội nghiệt.
Lá cờ vải vừa xuất hiện, cả trời đất giống như ảm đạm hẳn.
“Kỷ Ninh, chịu c·hết đi!”
Bột T·ử Thiện lay động lá cờ vải trong tay.
“Bột T·ử Thiện, nhận lấy cái c·hết đi!”
Ba đóa Thủy Hỏa Liên Hoa xung quanh bị số lượng lớn độc trùng vây công, Kỷ Ninh đột nhiên cũng phát ra tiếng rít gào, chung quanh hắn trong nháy mắt xuất hiện tầm bốn trăm tám mươi sáu lưỡi pháp bảo k·iếm khí, tại thời khắc này Kỷ Ninh liều mạng cùng điên cuồng thử khiêu chiến cực hạn của mình. Bởi vì Tiểu Thiên k·iếm trận tầng thứ năm không g·iết c·hết được đối thủ nên hắn cần phải thi triển ra tầng thứ sáu!
Lá cờ vải màu đỏ tươi lay động.
Bốn trăm tám mươi sáu lưỡi pháp bảo k·iếm khí trôi nổi giữa không trung, dần dần hình thành một đám bạch quang mênh m·ông giữa không trung.