Chương 19: Sau lưng có người

Edit: T·ử Trúc
Beta: A T·ử
“Ha ha, một bộ mặt khác khi bị người khi dễ sao! Nhìn qua càng muốnđể cho người ta khi dễ.” Tiêu T·ử Y đưa tay qua nhéo khuôn mặt Tiêu Trạm đanggiận đến phình như cái trống, ừ, cảm giác thật tốt, sẽ nghiện a.
Tiêu Trạm mím môi, hai tay vòng trước n·gực nghiêng đầu gắng sức suynghĩ, sau một hồi lâu mới bất mãn nói: “Quả thật là cố ý sao? Tại sao hắn cố ýchọc ta a?”
Bởi vì ngươi thú vị a! Trong nội tâm Tiêu T·ử Y nói như thế. Tiểu t·ử Nam CungTiêu kia đoán chừng là bị Đức Phi ra lệnh, cố ý tới gần Tiêu Trạm, sau đó tiếntới lấy lòng hắn. Hiển nhiên, tốt nhất chính là nhận lấy vị trí hảo bằnghữu bên cạnh Hoàng Tôn cùng nhau trưởng thành.
Chỉ bất quá, thái độ Nam Cung Tiêu đối với Tiêu Trạm, tuyệt đối nói không có hai chữ lấy lòng này.
Tám phần chính là tiểu hài t·ử kia chơi đùa trong tâm còn nặng giai cấp,trong lòng muốn chống đối. Muốn ta làm cái gì, ta đều không làm. Lấy lòngliền biến thành trêu chọc. . . . . .
Ai nha nha, sau này có trò hay để nhìn. Tiêu T·ử Y nội tâm thoải mái, lạcthú nhân sinh, nàng lại tìm được lần nữa rồi.
“Cô cô, ngươi nhìn chằm chằm tờ giấy c·ủa tiểu t·ử kia lấy ra rồi cườigì vậy? Chẳng lẽ đáp án đề bài c·ủa hắn thật tốt như vậy?” Tiêu Trạm bất mãnbò lên ghế dài c·ủa Tiêu T·ử Y, hai con hai mắt thật to nhìn thẳng vào tờ giấyđáp án trong tay Tiêu T·ử Y mà Nam Cung Tiêu vừa mới nộp trở lại.
Lực chú ý c·ủa Tiêu T·ử Y bị kéo trở lại, nhìn đáp án tinh tế trên giấy viết,đáy lòng hơi có chút giật mình. Kể từ sau ngày thứ hai Nam Cung Tiêu đưa đáp áncủa Cửu cung đồ 5×5 lại đây, nàng c·ũng có ra một chút đề khác với số họcđưa cho hắn làm. Tựa như trước kia nàng còn có thể nhớ được một số đề mụcthâm sâu thú vị, hoặc là xen kẽ một chút đề mục nhớ được c·ủa số học ngoạiquốc, đề mục tự nhiên là càng ngày càng khó. Nhưng ngược lại, đáp án Nam CungTiêu cầm về cũng cũng không có bỏ qua một đề nào.
Kỳ quái a, nàng nhớ được chút đề mục cũng đã rất khó rồi, một tiểu hài tửnăm tuổi làm sao có thể đáp được tới đây cơ chứ?
Tiêu T·ử Y nhìn chằm chằm tờ giấy đáp án trong tay một lúc lâu, mới độtnhiên cảm giác được có vấn đề.
“Cô cô, ngươi làm cái gì?” Tiêu Trạm đối diện với đống văn tự hoàn toànchóng mặt, lại thấy Tiêu T·ử Y đứng lên bắt đầu đảo một ít giấy vụn tronggóc lên.
“Tìm chút chứng cớ.” Tiêu T·ử Y đem những tờ đáp án lúc trước c·ủa Nam CungTiêu dựa theo thứ tự bày ở trên mặt bàn. Từ ban đầu là Cửu Cung đồ 4×4, đếnmột trang giấy hắn vừa mới cầm đến kia.
“Chứng cớ?” Tiêu Trạm vừa nghe có thể tìm được nhược điểm c·ủa tiểu t·ử NamCung Tiêu kia, lập tức tới gần, đứng ở trên ghế dài hai tay chống trên mặtbàn nhìn kỹ.
Tiêu T·ử Y chỉ nhìn một cái, liền cười thầm mình không nhạy bén, thì ra lànhư vậy.”Trạm Nhi, ngươi nhìn những đáp án này, có chỗ nào kỳ quái sao?”
Tiêu Trạm nhìn chung quanh một lát, bừng tỉnh đại ngộ nói: “Wow! Tiểu t·ử NamCung Tiêu kia thật là lợi hại, trong vòng vài ngày là có thể đem chữ luyện đượctốt như vậy! Rõ ràng là ban đầu chữ viết c·ủa hắn còn sai nhiều a!”
Tiêu T·ử Y gõ gõ mặt bàn, cười nói: “Có người không có thói quen viết chữbằng than c·ủi…, vừa bắt đầu viết sai cũng là có thể. Bất quá nói đúng ra, ởthời điểm ngày thứ hai mình thì có chút biến hóa, mà gần đây dứt khoát là giảmạo rồi, chữ viết này hoàn toàn là c·ủa người trưởng thành.”
Tiêu Trạm đảo qua bộ dáng ủy khuất vừa nãy, cũng học Tiêu T·ử Y gõ gõ mặtbàn, cười hì hì nói: “Ta tưởng tiểu t·ử Nam Cung Tiêu kia có bao nhiêu tàigiỏi, thì ra là có người thay hắn đáp đề a!”
“Trạm Nhi, Nam Cung Tiêu trong nhà còn có người nào? Hoặc là hiện tại hắncó tiên sinh dạy hắn sao?” Tiêu T·ử Y cầm lấy một tờ giấy đáp án, nheo mắt lạixem kĩ. Thành thật mà nói nàng thật là tò mò, ở cổ đại, thuật số là môn họcbị người khinh thường, có thể tự tin mà trả lời đề nàng ra như thế, thật sự làkhông dễ dàng. Hơn nữa dùng mảnh than củi mà có thể viết ra chữ sạch sẽ đẹpđẽ như thế, nói thật nàng có chút ghen tỵ.
Tiêu Trạm nghĩ một lát mà, lẩm bẩm nói: “Hình như hắn có hai ca ca haitỷ tỷ, có tiên sinh dạy hay không cái này Trạm Nhi không biết. Nga! Bất quá caca tỷ tỷ c·ủa hắn so với hắn lớn hơn ít nhất c·ũng mười tuổi, bởi vì mẫuthân hắn hình như là vừa được Nam Cung bá bá cưới vào cửa.”
Tiêu T·ử Y vỗ vỗ bả vai nhỏ gầy c·ủa Tiêu Trạm, thở dài nói: “Trạm Nhi, khôngnghĩ tới ngươi lại bát quái như vậy. . . . . .”
“Ngày hôm qua cố ý hỏi Huyễn Hà tỷ tỷ. Thái Phó đã nói, biết người biết ta,biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Bất quá, bát quái là có ý gì? Là ýkhích lệ sao?” Tiêu Trạm đắc chí hỏi, theo thói quen không biết sẽ hỏi.
“Cái kia, là nói lên trình độ nào đó, chính là vậy.” Tầm mắt c·ủaTiêu T·ử Y mơ màng lay động, hàm hồ hồi đáp.
Tiêu Trạm nghiêng đầu trong chốc lát, bỉu môi bất mãn nói: “Thời gian khôngsai biệt lắm, cô cô, ngày mai Trạm Nhi có thể không tới được rồi.”
“Ai? Tại sao?” Tiêu T·ử Y đang giúp hắn thu thập đồ chuẩn bị trở về, nghe vậyliền giật mình dừng tay lại.
“Ngày kia là ngày ba tháng tư, theo như quy củ hoàng gia gia muốn mở HảiĐường yến, nghe nói… này chỉ là thứ yếu bởi vì quan trọng là giới thiệu côcô với mọi người, cho nên làm tương đối long trọng.” Tiêu Trạm vừa nghĩ tới cóăn ngon thật là hảo ngoạn, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức sáng lên. “Bởi vìngày kia sẽ được nghỉ ngơi…, cho nên ngày mai Thái Phó sẽ phải dạy họcnhiều hơn.”
“Nga, vậy ngươi hảo hảo học tập đi.” Tiêu T·ử Y nhớ tới Nhược Trúc hình nhưcó đề cập tới một sự việc như vậy với nàng, chỉ bất quá không nghĩ tới mìnhlại là nhân vật chính trong yến tiệc ngắm hoa lần này. ” Hải Đườngyến này, có ai được dự?”
Tiêu Trạm hừ nhẹ một tiếng, mềm giọng nói: “Hẳn là có thật nhiều người,một số lão gia gia cùng nhóm đại thúc đều có thể mang người nhà tham gia .”
Tiêu T·ử Y thiếu chút nữa cười phụt ra, lão gia gia cùng đại thúc hiểnnhiên chính là các thân vương hoặc nhóm đại thần trên triều đình. Xem ra sốngười rất nhiều a, khiến cho sự việc lớn như vậy làm cái gì?
” Cô cô, ngươi lo lắng sao? Không sao, dù sao ngươi lại không thể nóichuyện, Trạm Nhi sẽ không nói cho người khác biết.” Tiêu Trạm cười hì hì cầmlấy đồ đạc của hắn, đứng ở trước mặt Tiêu T·ử Y.
Tiêu T·ử Y vuốt vuốt tóc của hắn, cười nói: “Đi nhanh đi.”
Tiêu Trạm cầm lấy một khối điểm tâm ở trên bàn, hoạt bát ra khỏi thưphòng.
Tiêu T·ử Y cúi đầu nhìn những tờ giấy đáp án trên bàn mà Nam Cung Tiêulấy ra, không khỏi thầm nghĩ ở tại Hải Đường yến này, sẽ có thể đụng phảingười làm bài thi hộ cho Nam Cung Tiêu hay không?

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »