Như Là Yêu Thương
MEMBER

Như Là Yêu Thương

Tác giả:
0 4 55 chương
Đánh Giá
0/5 (0 lượt)

Như Là Yêu Thương là câu chuyện tuổi học trò đầy cảm xúc của Thùy An.

Câu chuyện bắt đầu vào một buổi chiều học đường, khi tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ tan học. Nhân vật chính, một lớp trưởng nghiêm khắc, đang miệt mài học thuộc lòng các công thức Hóa học thì bị âm thanh đó làm bừng tỉnh. Cô nhìn quanh lớp học với ba mươi bảy con người đang hối hả thu dọn đồ đạc. Sự chú ý của cô chợt dừng lại ở bàn số năm – Khánh, người bạn cùng lớp, vẫn chưa đến trường. "Quỷ tha ma bắt!" – một lời lầm bầm đầy uất nghẹn thoát ra từ cổ họng cô. Chiếc cặp màu xám tro nằm oằn mình trên chiếc bàn chi chít những dòng chữ nguệch ngoạc. Cô tiến lại, lôi ra một tập đơn xin nghỉ học đã được soạn sẵn.

Với ánh mắt sắc lạnh, cô quát cả lớp im lặng rồi nhanh tay điền tên "Nguyễn Duy Khánh" vào một tờ đơn. Lòng cô sôi sục căm hờn, bởi cả học kỳ này, cô đã tốn không biết bao nhiêu giấy trắng và bút mực cho cậu bạn lười biếng hay ngủ nướng này. Ngay khi cô viết xong, cô giám thị khó tính nhất trường bước vào. Tờ đơn xin nghỉ học nhanh chóng được thông qua, sĩ số lớp từ 37/37 giờ còn 36/37. Vừa lúc cô giám thị rời đi, chưa kịp quay về chỗ ngồi, một cái đầu gần trọc lóc của Khánh – kẻ tội đồ – đã lấp ló ở cửa. Cậu ta nở một nụ cười ngây thơ và buông lời mỉa mai: "Sếp mỉa mai sếp!".

Tiết học đầu tiên là Văn. Thầy Hưng vắng mặt, giao đề bài kiểm tra cho cô lớp trưởng. Cô dõng dạc đọc đề: "Phân tích bài thơ Bên kia sông Đuống, từ 'Em ơi' đến 'phẳng lỳ'." Phía cuối lớp, một tràng cười khoái trá vang lên, ngày càng to, man rợ như tiếng quỷ. Khánh, người bạn nghịch ngợm, ôm bụng cười lăn lộn trên ghế, miệng méo xệch vì cố gắng phát âm từng chữ: "Sếp ơi, em ơi, phẳng lỳ". Mặt cô đỏ bừng khi cả lớp cùng phá lên cười như một cái chợ vỡ. Bên cạnh Khánh, Minh cũng đang cười.

Tan học, cô thu dọn phấn, tắt đèn và quạt rồi chậm rãi ra nhà xe. Một cảm giác hồi hộp xen lẫn chút bối rối. Sáng nay, khi đến sớm để vệ sinh lớp, cô đã gặp Minh vừa đến trường. Cô hơi ngạc nhiên, tim đập thình thịch. Minh nhìn cô, mỉm cười và nói: "C mỉa mai lớp trưởng!". Lời nói ngọt ngào ấy khiến cô càng thêm bối rối. Cô lí nhí hỏi nhỏ: "Sao Minh đến sớm thế?". Thấy Minh có vẻ ngạc nhiên, má cô nóng bừng lên. Đúng vậy, thường ngày cô luôn là một lớp trưởng ương ngạnh, thích gào thét và la lối. Nghĩ đến đó, cô cảm thấy xấu hổ vô cùng. Câu chuyện Như Là Yêu Thương khắc họa sinh động những rung động đầu đời và những tình huống dở khóc dở cười trong môi trường học đường.

Danh sách chương (55 chương)

Đang tải danh sách chương...