Chương 36: Ngày mới như gia đình bình thường
– Thiên, em đói
Cô lý nhí nói, khuôn mặt sắp khóc nhìn hắn.
– Muốn ăn gì?
– Bánh bao…
Cô mè nheo trong ngực hắn.
Hắn dặn dò cô rồi lái xe đi mua. Ít lâu sau, quay về với ba chiếc bánh bao nóng hổi thịt bò thịt lợn nhân dừa nữa… uy tận miệng cho bà xã đại nhân ăn.
– Em không muốn ăn bánh bao nữa, huhu….
Cô lại khóc, cô nhìn bánh bao tròn tròn đã mất hết hứng rồi..
– Muốn ăn gì?? Đừng khóc, anh sẽ mua cho em!
Anh hốt hoảng dỗ dành cô.
– Em muốn ăn phở Hà Nội!!!
Phở Hà Nội?? Ở đâu có phở Hà Nội?
Hắn lái xe vòng vòng trên đường, mắt sáng lên nhìn ‘Phở Hà Nội’ nhanh chóng chạy vào mua hai tô đặc biệt! Nhanh chóng lái xe về nhà an ủi bụng cô.
Nhìn cô ăn ngon lành, hắn thở ra một hơi, mý mắt muốn sụp lại rồi vẫn phải lấy que tăm chống đỡ!
– Anh phải ăn hết bát kia!
Cô ra lệnh! Nhìn bát phở nghi ngút hơi nóng bên cạnh, cô khịt khịt mũi.
Hắn mua nhiều như vậy, không ăn hết thật có lỗi với người đầu bếp đã dày công nấu nướng! Nếu không ăn, đầu bếp sẽ buồn lắm…hu hu… bún c·ũng buồn, thịt c·ũng buồn rau c·ũng buồn…ô…ô
Hắn nhanh chóng đem tô phở vào bụng. Ánh mắt cô cứ như hắn đang ngược đãi động vật vậy!
Ăn xong.
Cô mới vui vẻ lôi kéo hắn đi ngủ. Nếu Thiên ngu ̉muộn sẽ không đẹp trai! Tinh thần xa sút! Dễ mắc bệnh! Dễ chết! Cô phải kéo hắn đi ngủ, sao lại thức khuya như vậy!?
Hắn khóc không nước mắt nhìn cô, cuối c·ùng cưỡng chế cô đánh răng xong mới ôm cô lên giường.
ᴛʀᴜʏᴇɴᴛᴛꜱ.me
Bây giờ, hắn mới được yên ổn.
Sáng sớm, Di Di đã rời giường. Lý do thì c·ũng chẳng cần nói. Cô ngày nào c·ũng phải đi thăm bồn cầu ‘ca ca’
Đến bồn cầu ca ca chắc c·ũng muốn nhận cô làm họ hàng thần thiết!
Huhu, có điều kiện, cô sẽ c·úng bồn cầu 3 que nhang mỗi ngày để ghi nhớ công ơn đã bảo vệ môi trường trái đất c·ủa anh hùng vệ sinh Bồn Cầu! Tén ten ten tèn!!!
Tiểu Linh vẫn nằm ngủ, chân vô thức cựa quậy để tìm một tư thế thoải mái.
Di Di ôm bụng, cuối c·ùng đã xong.
Mệt mỏi đánh răng rửa mặt, bôi kem dưỡng da, thay một bộ váy xuông rộng thùng thình mới an tâm bước xuống lầu.
Hắn đang ngồi nhìn Laptop, thấy cô ngồi trước mặt thoải mái ăn canh gà c·ũng gấp máy lại. Thưởng thức bữa sáng do thím Trương – mẹ hắn gửi đến nấu. Thật ngon…
Hai người bước vào công ty. Mọi người đều cung kính c·úi chào, trong mắt đều là ghen tị c·ùng chúc mừng. Cô vui vẻ nhìn họ, cuối c·ùng nhìn một vòng phòng thư ký.
Lý Thường Nhu đâu? Cô nhún vai nhìn hắn.
Hắn không khỏi buồn phiền, mới mấy ngày đã lơ là công việc! Không biết có chuyện gì.
Nói về Lý Thường Nhu. Cả đêm nằm trên sofa, cơ thể muốn căng cứng, nhức mỏi đến giờ vẫn còn nằm ‘liệt giường’
Ps: hihi, chap này nói về Di Di nhiều chưa! ^0^ Rất vui vì mina ủng hộ nhé!! Love you so much!
Round_dumplings.