Chương 109: Kịch chiến
Mười ba con S1 cũng không có cố kỵ thực lực chênh lệch của hai bên mà lao thẳng về phía Nhạc Trọng cùng bạch cốt.
Nhạc Trọng đột nhập vào trong đội của mười ba con S1, huy động Phảng Chế Đường Đao trong tay, ánh đao chớp động và thập phần dễ dàng c·hém đầu của dám S1 kia. Bạch cốt cũng lặng lẽ đứng bên cạnh của hắn, cầm búa lớn lặng lẽ tiêu diệt những con S1 dám tiếp cận Nhạc Trọng. Hai người hợp lực nên trong mười giây ngắn ngủi liền đem mười ba đầu S1 c·hém g·iết hầu như không còn,
Nhạc Trọng cùng bạch cốt c·hém g·iết xong mười ba con S1 kia, lập tức quay người chạy thẳng vào trận doanh của mình. Hắn và bạch cốt nếu như đối mặt với tang thi của một thị trấn thì không có khả năng chiến thắng.
Nhìn thấy Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người c·hém g·iết tất cả S1, S2 sau bình yên quay về, sĩ khí chi quân đội chiến đấu sau lưng lúc này lên tinh thần rất cao. Chủ soái thân đi trước tạo ra tác dụng phấn chấn sĩ khí cực lớn. Đương nhiên nếu như Nhạc Trọng bị g·iết thì chi quân đội này sẽ loạn.
Trở lại trong trận hình, Nhạc Trọng xa xa nhìn chằm chằm vào đám tang thi chậm rãi đi tới đây.
Chi tiểu đội này xa xa nhìn qua đám tang thi trước mặt của mình, trong tay nắm chặt s·úng của bọn họ, không dám có bất kỳ dị động, nhìn qua đám tang thi chậm rãi đi tới gần thì trong nội tâm bọn họ cực kỳ khẩn trương.
Nhìn thấy đám tang thi đã vào phạm vi trăm mét, Nhạc Trọng mới trầm giọng ra lệnh:
– Nổ s·úng!
Nhạc Trọng cũng biết nếu cho những tang thi này tới gần một chút thì b·ắn sẽ tốt hơn, thế nhưng mà đại bộ phận người bên cạnh Nhạc Trọng thân thể không ngừng run rẩy nhè nhẹ, nếu như cho những tang thi kia tới gần hơn thì chỉ sợ bọn họ căn bản chịu không được áp lực tâm lý quá lớn.
– B·ắn!
Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì mấy đội trưởng Lưu Diễm cũng đồng loạt hét lên, đem toàn bộ sợ hãi trong nội tâm phát tiết qua tiếng hét này.
Trong chớp mắt hỏa lực đồng loạt vang lên, vô số viên đ·ạn nhắm b·ắn thẳng vào những tang thi đang tới gần bọn họ.
Những tang thi kia đi tới gần Nhạc Trọng giống như gặp được bức tường chấn cho nên nhao nhao té xuống mặt đất. Đặc biệt là hỏa lực của s·úng máy hạng nặng rất khủng bố, có tang thi bị s·úng máy hạng nặng b·ắn phá đứt cả hông, thậm chí trực tiếp bị b·ắn thành hai đoạn. Còn có một chút đ·ạn s·úng máy hạng nặng xuyên thấu qua bốn năm con tang thi.
Nhạc Trọng nhướng mày lớn tiếng ra lệnh:
– Ngừng b·ắn! ! !
Đám người Lưu Diễm lần đầu tiên gặp được thi đàn lớn như thế này, trong nội tâm khẩn trương cho nên viên đ·ạn b·ắn chệch, căn bản không có chính xác cái gì cả. Thi đàn rậm rạp chằng chịt kia đi trên đường lớn, chỉ cần phương hướng xạ kích chuẩn là có thể tiêu diệt được ngay.
Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì đám người Lưu Diễm đồng loạt ngừng b·ắn, hơn nữa nhân cơ hội này bắt đầu thay đổi băng đ·ạn.
Không tới một phút đồng hồ đã có cả ngàn viên đ·ạn b·ắn ra ngoài, Nhạc Trọng cũng cảm thấy có chút đau lòng.
Nhạc Trọng bên này hỏa lực vừa ngừng, những tang thi vừa rồi bị b·ắn té xuống đất đồng loạt đứng lên và đi tiếp. Rất nhiều tang thi trên thân thể có cái động bị b·ắn thủng, vẫn như trước đi về phía đám người Nhạc Trọng bên này.
Khác với nhân loại, chỉ cần tang thi không bị b·ắn nổ đầu và xương cột sống thì vẫn hành động như thường.
– B·ắn tỉa! Tận lực b·ắn vào đầu!
Nhạc Trọng lập tức ra lệnh, lúc này cầm lấy một cây s·úng trường 81 b·ắn vào đầu của tang thi.
Trên đầu của một tang thi xa xa lúc này có lỗ m·áu, co quắp té trên mặt đất.
Nhạc Trọng sau khi đạt được kỹ năng thao túng s·úng ống, một ngày cũng không có dừng luyện tập qua. Xạ kích mục tiêu tĩnh ở ngoài trăm mét thì hắn có bảy thành nắm chắc có thể b·ắn chuẩn mục tiêu.
Nghe được Nhạc Trọng ra lệnh thì năm s·úng máy hạng nặng đồng lọt dừng lại, những đội viên còn lại lúc này dùng s·úng b·ắn từng viên vào đầu tang thi.
Sau khi đổi thành b·ắn tỉa, những tang thi kia lúc này tiến lên phía trước nhanh hơn nhiều. Dù sao đại bộ phận đội viên đều không có kinh nghiệm b·ắn tỉa. Nhưng mà trong đội ngũ của Nhạc Trọng có vài người là binh sĩ cho nên b·ắn tỉa tinh chuẩn b·ắn nát đầu của tang thi hành động chậm chạp.
Nhìn những tang thi từ từ tới gần mình, trong mắt một gã đội viên tràn ngập sợ hãi, hắn điên cuồng xả s·úng vào đám tang thi trước mặt, phát ra một tiếng thét lên, quay người bỏ chạy.
Thi đàn bây giờ chỉ cách đoàn người của Nhạc Trọng năm mươi mét, trong nội tâm rất nhiều đội viên bây giờ tràn ngập sợ hãi với tang thi. Phải biết rằng một khi bị tang thi quẹt làm bị thương cũng sẽ biến thành tang thi.
Nhạc Trọng trực tiếp cầm s·úng trường nả đ·ạn vào người tên đội viên này, viên đ·ạn b·ắn xuyên qua đầu của tên đội viên, làm cho hắn vô lực ngã xuống đất.
Nhạc Trọng nhìn qua đám đội viên chung quanh dữ tợn nói:
– Ai dám lâm trận đào thoát, lập tức xử b·ắn!
Nhìn thấy tên đội viên kia lập tức bị Nhạc Trọng xử b·ắn, quân tâm đang d·ao động lúc này cũng không dám làm bậy.
Lưu Diễm xanh mặt nhìn qua đám đội viên của mình hét lớn lên:
– Móa nếu ai còn dám lâm trận đào thoát, không cần Nhạc đội động thủ, lão tử là người đầu tiên làm thịt kẻ đó.
Vừa rồi tên đội viên lâm trận đào thoát là đội viên của Lưu Diễm, đội viên lâm trận đào thoát làm cho mặt mũi của Lưu Diễm mắt lớn.
Nhạc Trọng nhìn qua tang thi đang kéo gần khoảng cách với bọn họ thì nói:
– Toàn lực xạ kích!
Nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì những đội viên trong tay mướt mồ hôi lạnh hiện giờ điên cuồng xạ kích vào đám tang thi.
Dưới vô số viên đ·ạn trút xuống, một đám tang thi ngã xuống trong làn đ·ạn dày đặc. Đặc biệt là dưới viên đ·ạn của s·úng máy hạng nặng, chỉ cần bị bị viên đ·ạn này b·ắn trúng thân thể thì sẽ lập tức bị xé thành hai đoạn.Truyện được copy tạiTruyệnFULL.vn
Hai lần mưa đ·ạn bao trùm thì thi đàn lập tức ngã rạp xuống đất.
Nhạc Trọng ra lệnh:
– Ngừng b·ắn!
Lúc này tất cả đội viên đồng loạt ngừng b·ắn.
Mưa đ·ạn vừa ngừng, những tang thi còn chưa c·hết lúc này muốn đứng lên, nhưng mà trải qua hai lần mưa đ·ạn bao trùm, đại lượng tang thi cũng đã bị s·úng máy b·ắn c·hết, chỉ có vài chục đầu tang thi đứng lên, còn có gần trăm con tang thi bị đứt ra làm hai lúc này bò về phía đám người Nhạc Trọng.
– Lệ thuộc đội cận chiến lập tức đổi Phảng Chế Đường Đao! Theo tôi xông lên!
Nhạc Trọng nhìn qua những tang thi rải rác kia, xung trận ngựa lên trước lao ra.
Đội cận chiến lệ thuộc Nhạc Trọng là những người can đảm gan dạ được hắn mời chào, tổng cộng chỉ có mười người, trong tay mỗi người đều có Phảng Chế Đường Đao, ăn mặc áo giáp da rắn nước biến dị tạo thành.
Mười người này thời điểm Nhạc Trọng không có thì do Trì Dương thống soái, chuyên môn phụ trách cận chiến với tang thi, mỗi một người đều có trình độ cường hóa ngoài cấp 4.
Mười đội viên lệ thuộc Nhạc Trọng nhảy vào trong đám tang thi, vô cùng hung hãn huy động Phảng Chế Đường Đao c·hém đầu lâu của tang thi như thái rau cắt thịt.
Bởi vì nắm giữ vũ khí của hệ thống thần ma cho nên khi c·hém g·iết tang thi sẽ được cường hóa, trong thế lực Nhạc Trọng đây là chuyện không phải bí mật gì, nhưng mà người dũng cảm gan dị dám chiến đấu với tang thi lại cực ít. Mười chiến sĩ lệ thuộc đội cận chiến này cho dù không có mặc áo giáp da rắn nước vẫn dám chiến đấu với tang thi, bởi vậy Nhạc Trọng mới cho bọn họ sử dụng Phảng Chế Đường Đao cùng trang bị dư thừa trong hệ thống thần ma tiến hành cường hóa bọn họ.