Chương 264: Quách Tuyền (2)

Mấy lần chớp động thì Liệt Thiên Dương cũng thoát đi không thấy bóng dáng, chỉ còn lại lính của huyện Trữ Quang và bộ đội của Nhạc Trọng giằng co với nhau.
Trương Báo nhìn thấy Liệt Thiên Dương lâm trận bỏ chạy thì nghiến răng nghiến lợi mắng:
– Thằng k·hốn n·ạn chó c·hết!
Ngưu Thắng nhướng mày, hắn nhìn qua Trương Báo hỏi:
– Làm sao bây giờ? Báo ca, cho chiến sĩ tinh anh lên sao?
Những pháo hôi này không đáng tin cậy, có thể đánh rớt tòa nhà màu bạc này cũng chỉ có tinh anh của huyện Trữ Quang mới làm được.
Trương Báo do dự một chút. Thế lực của Nhạc Trọng có đ·ạn dược còn có vũ khí hạng nặng, đây là điểm làm hắn cố kỵ. Nhưng mà hắn chần chờ một hồi và ra lệnh:
– Lại cho một liên đội tinh anh xông lên.
Lập tức một loạt chiến sĩ khom người cẩn thận từng li từng tí từ bốn phương tám hướng lao thẳng qua phía tòa nhà màu bạc.
Mà chiến sĩ tinh anh của huyện Trữ Quang đều từng đánh nhau với tang thi, là lão binh nhìn thấy m·áu. Tuy bọn họ rèn luyện hằng ngày còn kém xa quân đội, không phải đám pháo hôi này có thể làm so sánh được.
Hàng loạt tên chiến sĩ vây quanh tòa nhà màu bạc, chiến sĩ trinh sát trong tòa lầu bạc cảm thấy áp lực. Bọn họ từ trên cao nhìn xuống không ngừng b·ắn phá về phía đám chiến sĩ của huyện Trữ Quang đang xông tới.
Những tên chiến sĩ của huyện Trữ Quang dưới làn đ·ạn dày đặc c·hết tổn thương ba người, những người còn lại thì nhao nhao tìm công sự che chắn ẩn nấp, lại không ngừng xạ kích vào phía tòa nhà bạc. Song phương triển khai b·ắn nhau kịch liệt.
Khu vực này đ·ạn bay như mưa, một viên đ·ạn b·ắn xuyên đầu của chiến sĩ trinh sát. Trực tiếp tiêu diệt hắn. Trong tòa nhà bạc h·i s·inh người đầu tiên.
– Lão Ngũ!
Quách Tuyền nhìn qua chiến hữu c·hết bên cạnh hắn, hai mắt đỏ thẫm giống như dã thú bị thương gầm lên, lại liên tục xạ kích ra ngoài, hai phát l·ựu đ·ạn b·ắn lên một đống đất nhỏ, hai tên chiến sĩ nấp sau đống đất nhỏ của huyện Trữ Quang bị nổ c·hết.
– Địch nhân thật ngoan cường.
Trương Báo nhìn qua tòa nhà màu bạc bên kia, khẽ chau mày. Thế lực mà bọn họ công kích trước kia đại bộ phận chỉ b·ắn vài lần và tiêu diệt vài người thì tinh thần đối phương tan rã sụp đổ, sau đó bị bọn họ lại đi vào tiếp thu chiếm đoạt.
Tuy Quách Tuyền chỉ có mười chiến sĩ, nhưng mà trang bị tốt, đ·ạn dược sung túc, lại áp chế người của huyện Trữ Quang không ngẩng đầu lên được, tổn thất không nhỏ.
Trương Báo nhìn thấy người của mình tấn công hai mươi phút rồi mà không đoạt được tòa nhà màu bạc, sắc mặt tái nhợt ra lệnh:
– Liên thứ ba xông lên, liên thứ tư dùng hỏa lực áp chế người ở trên lầu yểm hộ! Cần phải tiêu diệt địch nhân trong nhà.
Trương Báo vốn muốn bảo tồn thực lực của quân tinh anh, đợi đến lúc Đào Mộc Trấn và Nhạc Trọng quyết chiến thì tinh anh sẽ tấn công vào, hắn không ngờ chỉ chiếm tòa nhà màu bạc này còn khó khăn như vậy.
Tinh anh của huyện Trữ Quang cũng gia nhập vào vòng chiến, bỗng nhiên áp lực của tòa nhà màu bạc tăng lên cao, dưới làn đ·ạn như mưa, một tên chiến sĩ bị trúng đ·ạn. Nhưng mà bọn họ mặc áo giáp da rắn nước trên người, chỉ cần không phải bị b·ắn vào đầu thì sẽ sống sót. Chiến đấu kịch liệt như vậy chỉ có hai người bị b·ắn vào đầu c·hết, chiến sĩ còn lại vẫn sống sót.
Nhưng mà liên thứ ba và thứ tư của huyện Trữ Quang gia nhập vào chiến đấu, dưới hỏa lực cường đại áp chế, Quách Tuyền bị hỏa lực của đối phương áp chế không ngóc đầu lên được.
Trương Báo nhìn thấy cuộc chiến này phe mình đang chiếm ưu thế, lông mày của hắn cũng nhíu lại. Tinh anh của huyện Trữ Quang và người của Quách Tuyền trong tòa nhà xạ kích nhau, cũng không dám công kích vào trong, tiếp tục như vậy không biết phải mất bao lâu mới đánh vào nhà được.
Bọn người Trương Báo chủ yếu là thiếu đi vũ khí hạng nặng, nếu như bọn họ có trọng pháo thì tòa nhà nhỏ này chỉ một viên pháo là tiêu diệt được ngay.
– Lại cho liên thứ ba liên tục công kích! ! Cần phải tiêu diệt toàn bộ địch nhân!
Trương Báo hung dữ ra lệnh. Hắn đã ở chỗ này quá lâu rồi, hắn không muốn lãng phí thời gian thêm nữa.
Dưới mệnh lệnh của Trương Báo thì tinh anh liên ba bao vây mọi phía, khom người tiến hành công kích mấy người Quách Tuyền đang ở trong tòa nhà.
– Đến! G·iết hết lũ khốn này!
Quách Tuyền vừa nhìn thấy tinh anh liên ba công kích liên tục, nhổ ra một miếng nước bọt, cầm s·úng phóng lựu b·ắn ra mấy phát.
Ở gần tòa nhà màu bạc không có công sự che chắn, đám chiến sĩ tinh anh liên ba tổn thất thảm trọng.
Một viên đ·ạn phóng lựu này nổ tung bên người của một tên tinh anh, tên này trực tiếp nổ tang xác. S·úng tiểu liên bên phe Nhạc Trọng có ưu thế hiện đại và xạ kích chính xác, một đám tinh anh ngã xuống liên tục.
Dưới tình huống chiến hữu không ngừng c·hết đi như vậy, sĩ khí của tinh anh liên ba sụp đổ, giống như thủy triều rút lui. Dù sao bọn họ cũng không được huấn luyện nghiêm khắc và có tinh thần chức nghiệp như quân nhân. Bọn họ lúc này có thành quả duy nhất là diệt được năm trinh sát mà thôi.
Sinh sát của Nhạc Trọng cũng giảm bớt còn năm người.
ᴛʀᴜʏᴇɴᴛᴛꜱ.me
– Đáng c·hết!
Trương Báo chau mày, hắn cảm giác được thế lực của Nhạc Trọng quá khó giải quyết. Ngay cả lực lượng của hắn đông như vậy mà không chiếm được tòa nhà bạc này, những người trong tòa nhà bạc cũng thể hiện ra ý chí và kinh nghiệm được rèn luyện hằng ngày, chuyện này làm cho hắn sinh ra bất an.
– Không thể kéo dài! Đông T·ử, mày qua giải quyết bọn chúng!nguồn TruyệnFULL.vn
Trương Báo nhìn qua Đông T·ử trầm giọng ra lệnh.
Trong mắt Đông T·ử hiện ra hàn quang, phát động kỹ năng Ảnh Bộ cường hóa hai lần, hắn vốn là người tiến hóa loại hình nhanh nhẹn, phát động Ảnh Bộ thì tốc độ vượt qua người thường mười một lần.
Đông T·ử vừa phát động công kích thì thân thể giống như quỷ mị lao thẳng về phía căn nhà màu bạc.
Quách Tuyền và bốn chiến sĩ còn lại nhìn qua Đông T·ử là người tiến hóa, giơ s·úng điên cuồng b·ắn qua phía của Đông T·ử bên này, nhưng mà con mắt của bọn họ chỉ nhìn thấy quỹ tích di động của Đông T·ử nhưng mà tay cầm s·úng không theo kịp tốc độ của mắt.
Đông T·ử hiện di chuyển thành hình chữ Z đi tới gần tòa nhà màu bạc, nương vào kỹ năng câp ba cảm giác nguy hiểm né tránh công kích. Mặc dù là đ·ạn thương nhưng trúng vào người cũng lấy mạng của hắn, nhưng mà nếu không b·ắn trúng thì dù là đ·ạn 35 li cũng không làm gì hắn được cả.
Vẻ mặt Đông T·ử đắc ý né qua tất cả viên đ·ạn, vọt tới trước tòa nhà màu bạc này, mấy cánh cửa sổ đã bị đ·ạn b·ắn nát rồi, hắn một cước đá bay cánh cửa ngăn cản đường đi.
Cánh cửa nhà bị Đông T·ử một cước đá văng, sắc mặt đắc ý của hắn biến thành tro tàn.
Oanh một tiếng vang thật lớn, vào lúc cánh cửa lớn của tòa nhà bị Đông T·ử đá văng thì Quách Tuyền bố trí quả l·ựu đ·ạn khoai lang ở cửa cũng nổ tung, lực nổ khủng bố thôn phệ Đông T·ử hoàn toàn, trực tiếp nổ bay đầu của Đông T·ử, thân thể cũng bị nổ rách tung tóe bay ngược ra phía sau.
– Đông T·ử! Hỗn đản đáng c·hết! !
Trương Báo nhìn thấy Đông T·ử là người tiến hóa thực lực cường hoành bị l·ựu đ·ạn nổ chét, trong mắt tràn ngập phẫn nộ và sợ hãi.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »