Chương 373: Rừng cây đất khách (2)
Trong tích tắc năm mầm móng cây mây liền sinh trưởng thành những cây mây quái nho nhỏ, chúng điên cuồng b·ắn ra những dây mây tấn công bầy vượn nhanh như tia chớp, trực tiếp đem từng con vượn biến dị quấn quanh siết c·hết.
Trần D·ao có được tam cực kỹ năng điều khiển thực vật cũng là một kỹ năng cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng bởi vì nàng không thích chiến đấu, bởi vậy tuy rằng có được kỹ năng có thể thăng cấp nhưng lại chỉ đạt tới cường hóa 13 cấp.
Bên trong đặc chiến đoàn của Nhạc Trọng, có không ít cường hóa giả cao tới 30 cấp trở lên. Nhưng trong bọn họ lại không có người nào có được tam cực kỹ năng chủ động, mà chỉ dựa vào kỹ năng nhất cấp cùng nhị cấp chủ động mà chiến đấu.
Một mặt tam cực kỹ năng cũng không thường xuất hiện, một mặt là tam cực kỹ năng đều đã bị cường giả như Nhạc Trọng học tập, vì vậy mới làm cho những cường hóa giả khác không có tam cực kỹ năng chủ động học tập.
Từng con vượn biến dị bị Trần D·ao điều khiển thực vật trực tiếp siết c·hết, nhưng đàn vượn kết bè kết đội, số lượng vượt hơn ba trăm con, vẫn có thật nhiều vượn biến dị vọt tới trước mặt ba người.
Bạch Cốt huy động búa lớn nhanh như gió lốc xông vào trong bầy vượn biến dị, hắn huy động búa nhấc lên từng trận gió tanh mưa m·áu, vô số tứ chi của bầy vượn biến dị vẩy ra, trực tiếp bị hắn c·hém g·iết.
Nhạc Trọng đứng trước người Trần D·ao thủ hộ cho nàng, nhìn nàng thúc giục cây mây quái liệp sát bầy vượn. Những con vượn biến dị tránh thoát công kích của Bạch Cốt vọt qua đều bị hắn một đao c·hém thành hai đoạn.
Được Nhạc Trọng bảo hộ, Trần D·ao có thể toàn tâm toàn ý điều khiển cây mây quái liệp sát bầy vượn biến dị, khi chúng không ngừng t·ử v·ong, Trần D·ao cũng nhận được thật nhiều linh quang, không ngừng thăng cấp.
Ngay trong lúc Trần D·ao còn đang không ngừng liệp sát bầy vượn biến dị thăng cấp, đột nhiên đàn vượn bỏ qua hành động tấn công, chật vật hướng phương xa chạy trốn.
– Chạy mau!
Năng lực cảm giác nguy hiểm của Nhạc Trọng đã lập tức cảnh báo hắn, làm hắn sinh ra cảm giác nguy cơ thật lớn. Hắn hướng Trần D·ao lớn tiếng quát, sau đó theo bản năng phóng về phía trước.
Trần D·ao vừa quay đầu lại liền nhìn thấy một con rắn lớn toàn thân phủ đầy lân giáp màu xanh, chỉ cần há miệng đã có thể đem nàng hút vào trong bụng đang không ngừng di chuyển giữa những gốc đại thụ trườn qua bên này.
– Thú biến dị 42 cấp: độc xà rừng rậm biến dị, có được răng nọc vô cùng sắc bén cùng lực lượng thật lớn, hơn nữa chúng nó còn là sinh vật quần cư!
– Đợi tôi một chút!
Trần D·ao nhìn thấy độc xà biến dị đang lao tới, sắc mặt đại biến, phát ra tiếng kêu chói tai, cho dù nàng là cường hóa giả nhưng căn bản đánh không lại độc xà rừng rậm 42 cấp kia.
Một con độc xà thấy được Trần D·ao liền mở miệng mang theo cỗ tanh tưởi nhanh như thiểm điện hướng Trần D·ao một ngụm táp tới.
Trần D·ao biết mình không thể so được tốc độ với độc xà, vì thế thúc giục năm dây mây quái b·ắn ra dây mây quấn lấy con độc xà kia.
Nếu nàng là cường giả từng cường hóa kỹ năng lên tới 30 cấp trở lên có lẽ dùng được cây mây quái quấn lấy con độc xà biến dị. Nhưng hiện tại lực lượng của nàng còn không cách nào kiềm chế được con độc xà biến dị dù chỉ một chút.
Con độc xà dùng sức quẫy mạnh, năm cây mây quái lập tức đứt thành hai đoạn, độc xà vẫn hướng Trần D·ao táp tới.
Trần D·ao nhìn thấy độc xà b·ắn tới, trong mắt thoáng hiện vẻ tuyệt vọng.
Ngay lúc Trần D·ao sắp bị độc xà biến dị cắn nuốt, một đạo ma viêm k·iếm thật lớn c·hém xuống, trực tiếp c·hém thẳng lên đầu con độc xà, cứng rắn đem cái đầu thật lớn của nó c·hém rụn, m·áu tươi phun ra như mưa, tưới ướt cả thân thể Trần D·ao.
– Còn không mau trốn!
Nhạc Trọng tay cầm ma viêm k·iếm thật lớn, kéo mạnh Trần D·ao lớn tiếng quát.
Một hai con độc xà biến dị hắn cũng không hề sợ hãi chút nào, nhưng số lượng lên tới mấy chục con, càng thêm đáng sợ chính là hắn thậm chí nhìn thấy thân ảnh của một con độc xà biến dị nhị giai.
Bản thân hắn nếu muốn đối phó nhiều con độc xà biến dị như vậy cũng đã vô cùng khó khăn, chỉ sợ hắn cần phải đem hết toàn lực mới làm được.
Trần D·ao bị tiếng gầm giận dữ của Nhạc Trọng làm nàng thanh tỉnh, cắn răng đi theo sau lưng hắn bỏ chạy.
– Bạch Cốt, ngươi đi bảo hộ nàng!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trần D·ao, nhìn Bạch Cốt ra lệnh.
Với tốc độ chạy trốn của Trần D·ao, căn bản không có khả năng tránh được bị độc xà truy kích. Hắn chỉ có thể dùng toàn lực cùng chúng ứng phó một trận chiến.
Nhìn thấy đồng bạn bị Nhạc Trọng c·hém g·iết, đàn độc xà lập tức há miệng táp về hướng hắn.
Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ, giống như quỷ mị xông vào bên trong bầy rắn độc, hắn huy động ma viêm k·iếm một đường c·hém xuống, đem từng con độc xà c·hém rơi.
C·hém g·iết sáu bảy con độc xà, rốt cục hắn đã vọt tới trước người con độc xà biến dị nhị giai.
– Thú biến dị 60 cấp: độc xà tùng lâm biến dị nhị giai. Mãnh thú khủng bố sinh trưởng trong rừng rậm, có thể dễ dàng nuốt cả con voi!
Chỉ thấy trước người Nhạc Trọng xuất hiện hai con cự thú lớn như một tòa nhà, thân thể bao trùm lớp vảy màu xanh lớn như chậu rửa mặt, ẩn giấu trong cây cối, tản ra uy áp khủng bố đáng sợ.
Hai con độc xà nhị giai trừng mắt lạnh lùng nhìn Nhạc Trọng, chẳng khác gì đang nhìn một con mồi nhỏ yếu.
Một con độc xà nhị giai mở miệng khổng lồ dùng sức khẽ hấp, một đoàn hấp lực khủng bố bao phủ trên người hắn, ý đồ đem hắn hút vào trong miệng.
Dưới tác dụng của hấp lực mạnh mẽ, vô số đá vụn, cành khô, lá cây chung quanh Nhạc Trọng đều bị hấp lực cuốn tới, bay thẳng vào trong miệng con độc xà nhị giai kia.
Nhạc Trọng một tay cầm Hắc Nha đao hung hăng đ·âm vào trong lòng đất ngăn cản hấp lực thật lớn này, hướng con độc xà nhị giai điểm ra ngón tay. Một đoàn quả cầu lửa cắt qua hư không hung hăng oanh thẳng vào trong miệng của con độc xà.
Hỏa cầu tuy rằng không thể đánh c·hết được loại mãnh thú nhị giai khủng bố như vậy, nhưng nếu nổ mạnh trong miệng nó vẫn sẽ tạo thành thương tổn không nhỏ.
Con độc xà nhị giai phát ra một tiếng gầm thê thảm thật lớn, liền khép lại miệng rắn thật lớn của nó.
Nhạc Trọng không dám khinh thường, lập tức lấy ra ống phóng rốc két phản xe tăng hướng con độc xà bóp cò.
Ánh lửa chợt lóe, một viên hỏa tiễn oanh thẳng lên thân thể thật lớn của con độc xà nổ tung, lực nổ mạnh thật lớn trực tiếp mở ra một lỗ m·áu cực lớn trên người nó.
Trừ bỏ thú biến dị nhị giai đỉnh phong nắm giữ băng lực như tiểu Quy, trước mắt Nhạc Trọng còn chưa nhìn thấy được con thú biến dị nhị giai nào đủ sức ngăn cản lực lượng của hỏa tiễn oanh kích.
Nhưng con độc xà nhị giai cũng là một con thú biến dị nhị giai cực kỳ khủng bố, thân thể nó bị phá tung một lỗ m·áu nhưng vẫn chưa t·ử v·ong, nó thống khổ giãy dụa thân thể thật lớn đè ngã rạp những cây đại thụ khắp chung quanh.
Con độc xà nhị giai còn lại mở miệng khổng lồ, một đoàn khói độc xanh biếc hướng Nhạc Trọng bao phủ tới.