Chương 473: Trần Thăng Cương

– Một giờ sao?
Nhạc Trọng trầm tư một hồi, trong mắt hiện ra vẻ kiên quyết.
Trên một con đường đóng băng, tám trăm tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo đang chạy qua hướng thị trấn.
Trong đám người có một chiếc Rolls-Royce thể thao lẳng lặng chạy đi.
Một tên trung niên dáng mập mạp, vẻ mặt dữ tợn nhìn qua một tên nam t·ử trung niên dáng người cao gầy ngồi ở bên cạnh, nói:
– Lão La! Nghe nói lão Ngưu c·hết trong tay đám dị giáo đồ lòng dạ hiểm độc! Chuyện này anh thấy thế nào?
Tên trung niên vẻ mặt dữ tợn tên là Trần Thăng Cương, chính là thất trưởng lão của Thông Thiên thần giáo. Tên nam t·ử gầy gò còn lại tên là La Khuê, chính là ngũ trưởng lão của Thông Thiên thần giáo, đều là thế hệ cực kỳ cường hoành.
La Khuê lãnh đạm nói:
– Còn có thấy thế nào? Lão Ngưu tên kia làm việc quá mức cứng ngăc, ương ngạnh! Địch nhân khắp thiên hạ, nếu hắn c·hết thì không có gì là quá lạ cả. Nhưng mà người g·iết được lão Ngưu cũng xem như có chút bổn sự.
La Khuê cười lạnh nói:
– Chỉ là có mười con tin thì đình chỉ công kích. Bọn chúng cho dù có chút bổn sự thì bổn sự này cũng rất có hạn.
Trần Thăng Cương vẻ mặt do dự nói:
– Thế nhưng mà lão Ngưu cuối cùng vẫn c·hết! Chúng ta mang người theo có quá ít không?
Trần Thăng Cương tuy lớn lên thô khệch, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, nhìn qua cực kỳ hung hãn. Nhưng mà nhìn người không nhìn tướng mạo, hắn xác thực là một tên nhát gan chính cống. Hắn có thể trở thành một người cường hóa cường hoành là do hắn vận khí tốt, vừa tận thế hắn đạt được kỹ năng cấp ba mạnh mẽ, hơn nữa một đường chiến đấu sống sót.
La Khuê nhìn Trần Thăng Cương và trong mắt hiện ra thần sắc khinh miệt.
– Chúng ta nơi này có tám trăm người, ở bên trong Đào Mộc Trấn còn có năm trăm người. Trinh Diệp Dương không phải báo cáo sao? Địch nhân không có quá trăm người, mặc dù bọn chúng có cao thủ nhưng có thể g·iết được nhiều người sao?
Trần Thăng Cương trầm tư một hồi mới buông lỏng tinh thần, lộ ra dáng tươi cười:
– Cũng phải! Chúng ta nơi này có tám trăm giáo đồ. Trong đó có hai trăm cuồng tín đồ. Có bọn họ thì cho dù địch nhân nào cũng không cần sợ hãi.
Trong một rừng cây, Nhạc Trọng nhìn qua đoàn xe tám trăm người đi tới mà không có chút phòng bị nào cả, chợt hạ đạt mệnh lệnh:
– Tiến công!
Nhạc Trọng ra lệnh một tiếng, dưới sự dẫn dắt của một chiến xa bộ binh, tất cả xe s·úng máy từ trong rừng cây lao thẳng ra bên ngoài, từ bên hông đoàn xe đánh vào trong.
Tất cả xe bọc thép lúc này điên cuồng trút hỏa lực mạnh mẽ vào trong tám trăm tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo đang đi tới, dưới làn mưa đ·ạn này m·áu tươi văng khắp nơi, đại lượng giáo đồ trực tiếp té trên mặt đất, trên thân thể khắp nơi đều là lỗ đ·ạn.
– Thần giáo vô địch!! G·iết địch thành thần!
Sau khi lọt vào tập kích, hai trăm tên giáo đồ mặc quần áo màu trắng của Thông Thiên thần giáo hai mắt hiện ra thần sắc điên cuồng, không để ý sinh t·ử tay cầm d·ao bầu tiến qua phía chiến xa bộ binh và xe s·úng máy. Bọn họ chính là cuồng tín đồ trong Thông Thiên thần giá, tin tưởng sau khi c·hết vì chiến đấu cho Thông Thiên thần giáo thì được tiến vào trong thần quốc. Bởi vậy hung hãn không sợ c·hết, cực kỳ đáng sợ.
Đám cuồng tín đồ chính là chủ lực của Thông Thiên thần giáo, bọn họ mê muội vì tín ngưỡng mà c·hém g·iết không sợ c·hết chút nào, cho dù biết rõ là c·hết, bọn họ cũng không có sợ hãi. Ngược lại xem t·ử v·ong chính là hạnh phúc.
Nhưng mà dù tín ngưỡng mạnh thế nào thì thân thể huyết nhục không thể chống lại lửa đ·ạn. Chiếc chiến xa bộ binh và sáu xe s·úng máy b·ắn vào hai trăm tên cuồng tín đồ này, hai trăm tên giáo đồ ngã xuống như cắt lúa mạch, m·áu tươi nhuộm đỏ đại địa, khắp đều là âm thanh rên rỉ của cuồng tín đồ Thông Thiên thần giáo.
Những tên cuồng tín đồ kia điên cuồng và mạnh mẽ trong cận chiến, thế nhưng mà trước mặt vũ khí nóng thì bọn chúng chỉ có thể c·hết vì m·ông muội của mình.
La Khuê cơ hồ trước tiên cảm giác được, hai tay dang ra, phát động niệm động bình chướng, một đoàn niệm động lực ngăn cản ở trước người của hắn, đem đại lượng viên đ·ạn đỡ được. Hắn chính là người cường hóa niệm động lực cấp 46, viên đ·ạn s·úng máy hạng nặng b·ắn tới cũng ngăn cản được.
Vô số viên đ·ạn xuất hiện bên người của La Khuê và rơi xuống, dị tượng này làm sĩ khí giáo đồ Thông Thiên thần giáo tăng lên, đại lượng giáo đồ nhìn qua hội tụ vào La Khuê, đồng thời trong miệng rống lớn nói:
– Thần Tiên hộ thể! Đao thương bất nhập!
Chiếc chiến xa bộ binh này điều chỉnh nòng pháo, vẫn không có cơ quan pháo nhắm vào ZPT90 25 li nhắm vào La Khuê, nhanh chóng phun ra ngọn lửa mạnh mẽ.
Đ·ạn pháo này oanh kích niệm động bình chướng của La Khuê, bị hắn ngăn cản lại. Hắn chỉ liên tục ngăn đ·ạn của ZPT90 25 li được ba giây mà thôi.
Sau ba giây, bình chướng niệm động lực bị ngăn cản hoàn toàn, La Khuê miệng lớn phun m·áu tươi ra ngoài, một viên đ·ạn b·ắn thẳng vào người của hắn, trực tiếp b·ắn hắn bay ra xa mười mét, ngã nhào trên đất, xương cốt nát bấy, bảy lỗ m·áu hiện ra.
La Khuê mặc trên áo giáp da biến dị thú cấp ba trúng đ·ạn 25 li cũng không thủng giáp da, nhưng mà viên đ·ạn cơ quan pháo b·ắn lên người cũng không phải hắn có thể ngăn cản. Trừ phi cường độ thân thể của hắn đạt tới mức như Nhạc Trọng.
La Khuê vừa c·hết, niệm động lực bích chướng biến mất, những giáo đồ Thông Thiên thần giáo sụp đổ chạy tứ tán ra khắp nơi, chạy ra bốn phương tám hướng.
Nhạc Trọng nhìn qua giáo đồ Thông Thiên thần giáo sĩ khí hoàn toàn sụp đổ và ra lệnh cho Trinh Diệp Dương:
– Trinh Diệp Dương! Các người lên đi! Không đầu hàng thì g·iết tất cả!
– Vâng! Thủ lĩnh!
Trinh Diệp Dương hết sức phức tạp nhìn qua giáo đồ Thông Thiên thần giáo sụp đổ thì lớn tiếng quát.
– Các huynh đệ! Cùng xông lên g·iết nào! Kiến công lập nghiệp là thời điểm hiện tại!!! Cho thủ lĩnh xem thành ý của chúng ta!
Trinh Diệp Dương nhìn qua đám tù binh và giáo đồ Thông Thiên thần giáo rống to lên.
– Sát!! Sát! Sát!
Những giáo đồ Thông Thiên thần giáo đầu hàng tay cầm đại khảm đao, hai mắt đỏ thẫm đi theo Trinh Diệp Dương đánh qua phía giáo đồ Thông Thiên thần giáo sụp đổ.
Nếu như Nhạc Trọng vừa mơi bắt đầu xuất kích với Thông Thiên thần giáo, đem bọn họ sử dụng như bia đỡ đ·ạn, chỉ sợ những tù binh Thông Thiên thần giáo lập tức làm phản.
Nhưng mà bây giờ tám trăm giáo đồ Thông Thiên thần giáo đều bị Nhạc Trọng sát bại, những giáo đồ Thông Thiên thần giáo đầu hàng cũng không phải giáo đồ trung trinh gì, hiện tại chặt đứt liên hệ xông lên thần phục chủ mới, cho nên xông lên như lang như hổ đói, không ngừng c·hém g·iết đồng liêu ngày xưa.
Một bên khác, Tống Diệu Y dẫn theo người Miêu không ngừng c·hém g·iết giáo đồ Thông Thiên thần giáo.
Trong khu vực này giáo đồ Thông Thiên thần giáo đi khắp nơi cướp bóc và bắt người làm nô lệ, hoặc là trực tiếp dùng huyết tế, song phương đều kết thâm cừu đại hận, cho nên mọi người ra tay với giáo đồ Thông Thiên thần giáo không hạ thủ lưu tình.
– Tôi đầu hàng!
– Đầu hàng!! Đầu hàng!! Đừng g·iết tôi!

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »