Chương 478: Giáo chủ Thông Thiên thần giáo

– Đi c·hết!
La Lôi Hổ cầm một ống phóng rốc-két nhắm vào tên trưởng lão Thông Thiên thần giáo và bóp cò.
Oanh một tiếng vang thật lớn, viên đ·ạn b·ắn vào tên trưởng lão của Thông Thiên thần giáo, trực tiếp làm tên trưởng lão bị nổ thành nhiều mảnh.
Binh doanh thứ ba vừa gia nhập vào chiến đấu, Thông Thiên thần giáo tại huyện Long An liên tục bại lui.
Ôn Phúc Tân cũng là người cường hóa cao cấp, những người cường hóa mà chiến đấu trong hẻm nhỏ thì phát huy tác dụng cực lớn. Nếu như bọn họ phối hợp với binh sĩ bình thường săn g·iết cao thủ của Thông Thiên thần giáo thì chiến đấu cực kỳ thảm thiết. Thông Thiên thần giáo cũng bị đánh bại lui liên tục.
Đồng thời dưới công kích của đ·ạn pháo, đại bộ phận giáo đồ bình thường của Thông Thiên thần giáo cũng bắt đầu sụp đổ, đại lượng giáo đồ bình thường bỏ chạy khắp bốn phương tám hướng, không có cách nào tổ chức lại.
– Thắng!
Ôn Phúc Tân nhìn qua binh lính không ngừng đẩy mạnh trận địa, cùng Thông Thiên thần giáo bắt đầu sụp đổ thì trong nội tâm có chút buông lỏng một hơi.
– Giáo chủ vạn tuế!! Giáo chủ vạn vạn tuế!
– Giáo chủ vạn tuế!
Thời điểm Thông Thiên thần giáo đã bắt đầu sụp đổ thì đột nhiên ở trước truyền ra âm thanh hưng phấn.
Một tên nam t·ử trung niên tướng mạo bình thường, tóc rơi lả tả, ăn mặc một bộ cà sa màu vàng kim từ trước đi tới. Trung niên nhân này chính là giáo chủ Thông Thiên thần giáo Lệnh Hồ Tương Như.
Ở sau lưng của Lệnh Hồ Tương Như có bốn đạo phật quang chói mắt, đồng thời sau lưng còn có bốn mươi tên sứ đồ mặc áo bào trắng đi theo.
Trong hai mắt Lệnh Hồ Tương Như có hàn quang b·ắn ra mạnh mẽ, lời nói chấn động chung quanh:
– Các ngươi là những người lòng dạ hiểm độc tội ác tày trời, trước mắt ta sẽ thay thần thẩm phán và phán quyết các ngươi, tiễn đưa các ngươi xuống đ·ịa n·gục, cho các ngươi trọn đời không được siêu sinh. Dùng chuộc trọng tội ngày hôm nay của các ngươi!! Quỳ xuống đi! Sám hối đi!! Buông tha chống cự, ngoan ngoãn nhận lấy cái c·hết. NHư vậy tương lai các người còn có cơ hội làm lại từ đầu.
Thời điểm Lệnh Hồ Tương Như nói ra thì đám phần t·ử vũ trang đang tấn công thì lập tức sợ hãi dừng lại.
Nhạc Trọng lúc này đã lẻn vào một góc của huyện Long An, hắn nghe được Lệnh Hồ Tương Như nói vậy thì lập tức cảm giác được sóng tinh thần lực cường đại truyền tới:
– Đây là kỹ năng khuếch trương của tinh thần hệ!! Hắn có được kỹ năng như vậy, trách không được có thể trở thành một tên giáo chủ tà đạo, lại có nhiều cuồng tín đồ như vậy!
Âm thanh của Lệnh Hồ Tương Như như sấm, âm thanh của hắn vang lên trong tâm linh của mọi người, làm cho người ta có cảm giác mình như con sâu con kiến nhỏ bé:
– Bỏ vũ khí xuống!! Buông tha chống cự!
Dưới mệnh lệnh của Lệnh Hồ Tương Như thì một tên phần t·ử vũ trang gần đó khóc rống lên, trong nội tâm rốt cuộc không sinh ra bất cứ chiến ý nào cả, đám người khác lập tức buông s·úng và khóc lớn lên.
Bốn mươi tên cao thủ sứ đồ chi k·iếm bước lên phía trước, huy động Phảng Chế Đường Đao trong tay trực tiếp c·hém thủ cấp đám người này.
– Giáo chủ vạn tuế! Thần uy vô địch!
– Giáo chủ vạn tuế! Thần uy vô địch!
Những tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo nhìn thấy di trạng này thì vô cùng hưng phấn, càng phát hưng phấn gầm rú lên.
Phanh! Thời điểm đám người đang hưng phấn, cao điểm phương xa có viên đ·ạn b·ắn tỉa b·ắn vào Lệnh Hồ Tương Như.
Viên đ·ạn b·ắn tỉa kia lập tức bay tới, xuất hiện ở trước người của Lệnh Hồ Tương Như và chợt lơ lửng trước mặt của hắn chừng ba mét.
– Tôi chính là sứ đồ của thần! Thay thần linh cứu rỗi nhân gian, đao thương bất nhập, vạn pháp bất xâm! Bất luận là công kích gì cũng không thể xúc phạm tới tôi, bất luận là người nào có ý công kích tôi đều gieo gió gặt bão!
Lệnh Hồ Tương Như âm thanh như sấm đưa mắt nhìn qua vị trí b·ắn tỉa, viên đ·ạn b·ắn tỉa đang lơ lửng trước mặt lập tức bay ngược trở về, thoáng cái xuyên qua đầu của tên lính b·ắn tỉa.
Lệnh Hồ Tương Như âm thanh như sấm quanh quẩn khu vực này, nói:
– Các con dân của ta, trong tay các ngươi cầm đao thương g·iết sạch những tên tà ma này đi!! Bọn chúng chính là căn nguyên mục nát trên đời, thần chán ghét tồn tại tà ác, g·iết sạch bọn chúng các người sẽ có công lai, sẽ có thể bước vào thần quốc, sau khi c·hết sẽ trọng sinh trong thần quốc, được hưởng cực lạc vĩnh hằng!
– G·iết! G·iết sạch đám tà ma lòng dạ hiểm ác!
– G·iết! G·iết sạch đám tà ma lòng dạ hiểm ác!
Trong âm thanh của Lệnh Hồ Tương Như tràn ngập sóng tinh thần mạnh mẽ bao phủ, đại bộ phận giáo đồ của Thông Thiên thần giáo đều bị lời nói của hắn mê hoặc, trong nội tâm huyết khí dâng lên, hai mắt đỏ thẫm cầm đao thương lên điên cuồng xông qua phía đám phần t·ử vũ trang đang đứng trước mặt.
Lệnh Hồ Tương Như giống như thần linh hành tẩu thế gian, sóng tinh thần khuếch tản ra khắp bốn phương tám hướng:
– Địch nhân của ta, bỏ vũ khí xuống! Sám hối đi!! Buông tha chống cự, các ngươi sẽ có được cơ hội trọng sinh.
Sóng tinh thần của Lệnh Hồ Tương Như tràn ngập và cuốn hút, rất nhiều người tâm trí không kiên định lập tức sinh ra ý chí suy bại và sụp đổ, bọn hắn quỳ xuống khóc rống lên, vũ khí trong tay cũng rơi xuống đất, bị những giáo đồ điên cuồng của Thông Thiên thần giáo c·hém g·iết.Mà đám phần t·ử vũ trang tiến vào huyện Long An lập tức bị tiêu diệt nhanh chóng.
– Nã pháo!! Nổ c·hết bọn chúng!
La Lôi Hổ rống lớn kêu lên.
T̴r̴u̴y̴e̴n̴T̴T̴S̴.̴c̴o̴m̴
Một viên đ·ạn pháo cối b·ắn vào vị trí của Lệnh Hồ Tương Như và tín đồ của hắn.
Âm thanh nổ vang không ngừng vang lên, vị trí của Lệnh Hồ Tương Như có hỏa lực bao phủ, hơn mười tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo bị dư âm nổ tung c·hết ngay tại chỗ.
Tuy những phần t·ử vũ trang này không tinh thông s·úng pháo, so ra còn kém binh sĩ chuyên nghiệp, nhưng mà bọn họ được huấn luyện sử dụng pháo cối cũng thường xuyên, hơn mười khẩu pháo cối cùng b·ắn vào một chỗ, uy lực đúng là không thể khinh thường.
La Lôi Hổ nhìn qua bụi mù phương xa, trong nội tâm thầm nghĩ:
– Sứ đồ của thần thì thế nào chứ?
Năng lực của Lệnh Hồ Tương Như quá quỷ dị và cường dại. La Lôi Hổ còn chưa từng nhìn thấy kẻ nào có thể dùng lời nói ảnh hưởng phạm vi lớn như vậy. Trước mặt năng lực đáng sợ này, lính ba doanh của hắn trước mặt của Lệnh Hồ Tương Như chỉ sợ không chịu nổi một kích.
Không nhiễm một hạt bụi, Lệnh Hồ Tương Như thập phần quỷ dị xuất hiện ở trước mặt La Lôi Hổ, hai mắt lạnh như băng ra lệnh:
– Các ngươi có ý đồ công kích sứ đồ của thần! Tội ác cực lớn! t·ự s·át tại chỗ!
– Vâng! Chúng tôi có tội!
Lời nói của Lệnh Hồ Tương Như bao phủ, ánh mắt của hơn mười tên phần t·ử vũ trang lập tức trống rỗng, cầm lấy s·úng trường trong tay chỉa vào cổ họng và bóp cò.
Nhương theo đó là mấy chục âm thanh s·úng nổ vang lên, đầu của mấy tên này xuất hiện cái lỗ, biến thành thi thể, co quắp té trên mặt đất.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »