Chương 915: Lãnh đạo cấp cao của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội (2)
Thiện Vệ Hoa hỏi:– Vậy bây giờ phải làm sao?Trong mắt Tô Tinh Hà hiện lên một tia quang mang nóng rực:– Chỉ có thể trước hết giao người cho y. Chỉ cần kiên trì qua thời gina này, thực hiện kế hoạch đó, tất cả những gì chúng ta mất đi đều có thể k·iếm lại được.Tây Môn Thiên Hùng trầm mặc một hồi, trong mắt hiện ra một tia tinh quang nói:– Được, vậy trước hết để y đắc ý một phen vậy.Tây Môn Thiên Hùng một khi đã quyết tâm, gần một nghìn chuyên gia thuộc các lĩnh vực, giáo sư cùng với các cô gái xinh đẹp đều bị đưa đến thành phố Hô Hòa. Nhạc Trọng cũng không hề nuốt lời, lập tức vận chuyển một lượng lương thực tương đương đến đến huyện Hạt Nhạc, khiến Đại Trung Hoa Đồng Minh hội có thể thở phào một hơi.Nếu không có sự trợ giúp lương thực của Nhạc Trọng, huyện Hạt Nhạc chỉ sợ sẽ xảy ra thảm kịch thiếu lương thực của toàn nhân loại trên quy mô lớn.Trong lần giao dịch này, Nhạc Trọng thu được vô số nhân tài, còn thu hoạch được một lượng lớn bảo thạch, đá quý, tinh hạch của biến dị thú. Trong đó y thu được mười ba hạt tinh tinh hạch của tam giai biến dị thú, sau mươi hạt tinh tinh hạch của nhị giai biến dị thú, hơn hai trăm hạt tinh tinh hạch của biến dị thú bình thường.Sau khi Đại Trung Hoa Đồng Minh hội nhận được lương thực tiếp viện liền không ngừng phái sứ giả thúc giục Nhạc Trọng cùng bọn họ xuất binh tiêu diệt đám c·ương t·hi xung quanh kho lương.Nhạc Trọng lại không hề sốt ruột mà phái Hốt Ngạch Nhiễm và Liệt Minh Nhất thống soái lữ đoàn số hai, lữ đoàn số 3 quy củ đâu ra đấy thu phục và tiêu diệt toàn bộ c·ương t·hi xung quanh thị trấn.Phương hướng mà đại đầu c·ương t·hi thống lĩnh đám c·ương t·hi đi về là di chuyển về hướng đông bắc, chứ không phải là di chuyển về phía thủ đô nên ở thủ đô vẫn có một lượng lớn c·ương t·hi chiếm đóng. Bất quá trong những huyện thành kia có đến mấy vạn, mấy chục vạn c·ương t·hi nhưng trước sự tấn công của đại quân do Nhạc Trọng phái đến chỉ có thể không ngừng bị tiêu diệt.Đại Trung Hoa Đồng Minh hội nhìn Nhạc Trọng dọn dẹp gọn gang các thị trấn xung quanh cũng không thể ngồi yên, bọn họ cũng cảm giác được áp lực cực lớn, cũng phái binh hướng về các thị trấn xung quanh phát động tấn công.Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cũng có đến một vạn bốn nghìn chiến binh, tuy không địch nổi sức mạnh của hàng trăm vạn c·ương t·hi nhưng quét sạch những thị trấn nhỏ chỉ có mấy vạn hoặc mười mấy vạn c·ương t·hi thì chỉ cần tung ra sức mạnh nhất định là có thể quét sạch.Nhạc Trọng thấy Đại Trung Hoa Đồng Minh hội phát binh thu phục những thị trấn xung quanh cũng không thừa cơ tấn công bọn họ. Đám c·ương t·hi ở thủ đô thật sự quá khổng lồ, số lượng hơn hai nghìn vạn. Cùng lúc đó số nhân khẩu của các huyện thị xung quanh thủ đô cũng rất lớn, chỉ dựa vào thế lực của một mình Nhạc Trọng, cho dù có thể sử dụng đến mười năm quả b·om hạt nhân đi nữa, Nhạc Trọng cũng không có cách nào quét sạch đám c·ương t·hi kia. Chỉ cần Đại Trung Hoa Đồng Minh hội tấn công c·ương t·hi mà không động thủ với y, y vẫn có thể miễn cưỡng để cho Đại Trung Hoa Đồng Minh hội tồn tại.Đúng lúc quân của Nhạc Trọng và quân của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội thập phần ăn ý tiêu diệt đám c·ương t·hi ở thành phố Trương Khẩu và các thị trấn xung quanh đó, đột nhiên trong một đêm, hơn ba trăm vạn c·ương t·hi ở trung tâm thành phố Trương Khẩu đột nhiên phát sinh dị biến, chúng đồng loạt rời khỏi thị trấn Trương Khẩu, hình thành một cơn đại hồng thủy c·ương t·hi đổ về thủ đô.Nhạc Trọng phái một số lượng lớn trinh sát giám thị phương hướng của đàn c·ương t·hi ở thành phố Trương Khẩu, ba trăm vạn c·ương t·hi ở Trương Khẩu vừa rời đi, y liền lập tức điều động đội quân hùng mạnh đang tiêu diệt c·ương t·hi ở các thị trấn xung quanh đến quét sạch một lượt những c·ương t·hi còn đặc biệt ở lại, chiếm lấy thành phố này. Đại Trung Hoa Đồng Minh hội vừa mới có phản ứng liền rơi vào tay Nhạc Trọng.Đại Trung Hoa Đồng Minh hội thoáng cái rơi vào trạng thái cực kỳ bị động, bọn họ ba mặt xung quanh đều phải đối mặt với thế lực của Nhạc Trọng, rơi vào trong vòng vây của y.Đại Trung Hoa Đồng Minh hội trong tình trạng này chỉ có thể tiếp tục không ngừng tấn công về phía Tây Bắc, đánh hạ hai thị trấn và rất nhiều thôn trấn.Tuy rằng Đại Trung Hoa Đồng Minh hội đánh hạ hai thị trấn, tiêu diệt hơn mười vạn c·ương t·hi nhưng bọn họ cũng thương cong mấy trăm chiến sĩ, tiêu hao một lượng lớn sứng ống đ·ạn dược, đ·ạn pháo, thực lực suy yếu đến cực hạn.Dưới nỗ lực của Tại Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, thành phố Trương Khẩu một nửa bị quân đội của Nhạc Trong chiếm đóng, một nửa bị Đại Trung Hoa Đồng Minh hội chiếm. Hai bên tạm thời hình thành thế giằng co. Đại Trung Hoa Đồng Minh hội không dám động thủ với Nhạc Trọng, mà Nhạc Trọng cũng không muốn tiêu diệt những chiến binh vẫn có thể kịch liệt chiến đâu với c·ương t·hi này.Nhạc Trọng chủ yếu muốn dựa vào Đại Trung Hoa Đồng Minh hội để giảm bớt một phần không nhỏ sức lực cần bỏ ra. Y cảm thấy dồn ép Đại Trung Hoa Đồng Minh hội buộc Đại Trung Hoa Đồng Minh hội phải tiêu diệt c·ương t·hi hiện giờ cũng là một lựa chọn không tồi.Lúc này trên thảo nguyên rộng lớn đã hoàn thiện bộ máy cấu trúc chính phủ mới, quân lính đã được chỉnh đốn, theo quy củ đâu vào đấy tiến đến thanh trừ đám c·ương t·hi ở thành phố Trương Khẩu và các thị trấn xung quanh.Sau khi nắm vững thành phố này trong tay, Nhạc Trọng mới mang theo lữ đoàn bọc thép số một, số hai, số ba từ thảo nguyên kéo đên thành phố Trương Khẩu.Sau vài ngày nghỉ ngơi và hồi phục, Nhạc Trọng mới đích thân đón nhận lữ đoàn số hai và lữ đoàn số ba, cùng với một vạn quân Đại Trung Hoa Đồng Minh hội phái ra tiến về kho lương thảo chiến lược ở thủ đô.Về phía Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cũng phái ra ba thủ lính cấp cao nhất: cường giả am hiểu về quân đội nhất Trương K·iếm Tinh người tiến hóa có thực lực mạnh nhất Trịnh Đại Long và người tiến hóa giảo hoạt bậc nhất Tô Tinh Hà.Suốt cả chặng đường, tuy rằng Nhạc quân và Đại Trung Hoa Đồng Minh hội tạm thời ở trong thế liên minh nhưng hai bên đều phương tràn ngập cảnh giác với đối phương, nhưng tất cả cuối cùng cũng có một mục tiêu chung, dù hai bên đều kiêng kị nhau nhưng cũng chưa từng xảy ra giao tranh.Trong tình thế hai bên đều kiêng kị lẫn nhau, hai bên đều đi vào trấn Nam Mẫn nghỉ ngơi.Đám c·ương t·hi trong trấn Nam Mẫn từ khi Đồng minh hội lần đầu tiên thử tấn công kho lương chiến lược đều đã bị tiêu diệt sạch sẽ.Vao đến trấn Nam Mẫn cũng đã là đêm khuya, hai quân mỗi bên chiếm nửa trấn nhỏ, bắt đầu nhóm lửa thổi cơm.Bên Nhạc quân ăn cơm tẻ, nóng hầm hập ăn chung với canh rau dại, còn bữa trưa ăn cơm thịt, thịt thú biến dị và cá biến dị cũng như các loại thực phẩm đóng hộp. Mà các chiến sĩ bên Đại Trung Hoa Đồng Minh hội chỉ ăn bánh ngô thuần một màu xanh mướt.Đại Trung Hoa Đồng Minh hội đánh hạ hai thị trấn, thu được một số lượng lớn hoa ngô và phấn ngô, nên thức ăn của toàn quân cũng đổi thành bánh ngô non.