Chương 951: Phản loạn

Thân thể Xi Vưu phát ra một luồng sáng trắng ngăn cản được sức nổ của đầu đ·ạn hạt nhân kia trong một giấy, một giây sau luồng sáng trắng ấy liền bị năng lượng từ sức nổ của đầu đ·ạn hạt nhân áp đảo, ánh sáng chói mắt nóng rực lập lức bao trùm thân thể Xi Vưu, khí hóa hoàn toàn thân thể cường hoành có thể ngăn cản được cả đ·ạn tạc của Xi Vưu.
– Sao có thể như vậy? ? Làm sao có thể? Đây là đ·ạn hạt nhân! Đây là đ·ạn hạt nhân! Âm thanh hoảng sợ gào hét lên ỏ đằng kia là của Xi Vưu. Con quái vạt khủng bố có sức chiến đấu vô song đã hoàn toàn bị khí hóa.
Hiên Viên cũng phát ra một tiếng kêu vô cùng thê lương thảm thiết trước khi trực tiếp bị năng lượng khủng khiếp từ đầu đ·ạn hạt nhân kia khí hóa:
– Đ·ạn hạt nhân! Thủ đoạn này quá ác độc! Quá ác độc mà…
Đầu đ·ạn hạt nhân kia vừa chạm đất, gây ra những tiếng nổ khủng bố lan ra khắp bốn phương tám hướng, trùng kích tất cả mọi thứ hóa thành tro bụi. từng đám mây hình nấm cực lớn bốc lên, toàn bộ c·ương t·hi trong mười dặm đều bị đầu đ·ạn hạt nhân trực tiếp tiêu diệt, mà ngay cả đám L4 cũng không ngoại lệ.
Rất nhiều c·ương t·hi ỏ vùng giáp ranh khi đ·ạn hạt nhân nổ đều bị vòi rồng do trận nổ gây ra hút vào trong, không ít c·ương t·hi khác lại bị âm thanh khủng bố do tiếng nổ đ·ạn hạt nhân gây ra khiến đầu óc vỡ nát mà c·hết.
Trong khi quả đạt hạt nhân kia phát nổ quả là khiến toàn bộ con người đều thất kinh, khiến các chiến sĩ thoáng chốc vô cùng bối rối.
Nhạc Trọng từ xa nhìn về trung tâm vụ nổ hạt nhân, ánh mắt phức tạp thầm nghĩ:
– Tiêu diệt sao?
Trong một trăm năm sau này, nơi diễn ra trận bạo tạc này chính là cấm khu của nhân loại. Nếu còn không tiêu diệt được thủ lĩnh của đám cương kia, thủ lĩnh của con người là Nhạc Trọng chẳng phải đã lỗ lớn rồi sao?
Không lâu sau vụ nổ hạt nhân, bầy c·ương t·hi với số lượng hơn tám trăm vạn con thoáng cai sụp đổ, một đàn hơn hai trăm vạn c·ương t·hi thục mạng bỏ chạy về hường thủ đô.
Mười bầy c·ương t·hi may mắn sống sót đều tán loạn tràn về bốn phía bỏ chạy.
Hai đại c·ương t·hi siêu cấp tiến hóa là Hiên Viên, Xi Vưu vừa c·hết, sự khống chế của chúng với đàn c·ương t·hi hình Z cũng thoáng cái hoàn toàn sụp đổ. Những c·ương t·hi tiến hóa hình Z khiếp sợ uy lực của những mảnh vỡ đ·ạn hạt nhân nên bắt đầu nhao nhao chạy trối c·hết.
Có đến hơn bốn vạ con c·ương t·hi c·hết đứng trên chiến trường, đứng lặng không lui bước, cũng không có tiến công. Khi không có người chỉ huy, bầy c·ương t·hi sẽ rơi vào trạng thái này.
Hơn bốn trăm vạn con c·ương t·hi hình Z đã bị Liễu Nguyệt chỉ điểm cho Lôi Đình chiến cơ tiêu diệt, thế nên đám c·ương t·hi này không có ai chỉ huy, chỉ biết đứng lặng im trên chiến trường đợi c·ương t·hi hình Z ra lệnh.
Nhạc Trọng nhìn thấy cả đàn c·ương t·hi sụp đổ, hàng loạt c·ương t·hi c·hết lặng trên chiến trường, rốt cuộc khóe miệng cũng buông lỏng, thở nhẹ một hơi:
– Ở đây cuối cùng cũng chiến thắng!
Việc đánh bại hơn một nghìn vạn con c·ương t·hi trên chiến trường chủ lực này là một nguồn động viên rất lớn với năm chiến trường còn lại, Nhạc Trọng cũng có thể điều khiển quân đội từ đây đến hỗ trợ các chiến trường khác.
Ba c·ương t·hi với trí tuệ siêu cấp là Hiên Viên, Xi Vưu, Phong Bá đều đã c·hết trận, sự không chế của chúng đối với đàn c·ương t·hi trên năm chiến trường này cũng thoáng chốc sụp đổ.
Nhưng những con c·ương t·hi thượng cấp khống chế năm chiến trường còn lại đều thuộc loại Z3, chúng không bị trực tiếp ảnh hưởng bởi năng lượng đ·ạn hạt nhân như trên chiến trường chủ lực. Cho nên sau khi Hiên Viên, Xi Vưu bị tiêu diệt, đám c·ương t·hi này vẫn tiếp tục hung hăng tấn công bao vây quân đội của Nhạc Trọng.
Tất cả tình hình chiến báo đều liên tiếp đưa đến tay Nhạc Trọng, chiến đấu đi vào giai đoạn quyết liệt, mỗi một khắc đều có chiến sĩ c·hết trong miệng những con c·ương t·hi kia.
Bạch Tiểu Thắng đi đên bên cạnh Nhạc Trọng xin chỉ thị:
– Lão đại, làm sao bây giờ? Chúng ta nên đi về bình định phản loạn hay đến trợ giúp các chiến trường khác?
Nhạc Trọng trầm giọng nói:
– Đi trợ giúp các chiến trường khác. Nhiệm vụ bình định, ta đã giao cho Cảnh Đại Trung và Nhã Đồng. Mấy kẻ đó chẳng qua là một đám tôm tép nhãi nhép. Nhiệm vụ quan trọng nhất của chúng ta bây giờ là đến viện trợ cho các huynh đệ đồng đội, các chiến hữu của chúng ta!
– Thiên Cương, lập tức bay về hướng lữ đoàn số hai. Chúng ta giúp đỡ lữ đoàn số 2 tiêu diệt đám c·ương t·hi hình Z. Nhạc Trọng nhìn Liễu Nguyệt đang sắc mặt tái nhợt, trầm giọng hỏi:
– Nguyệt Mi, ngươi thấy thế nào? Còn có thể chịu đựng được không?
Liễu Nguyệt tựa vào ghế salon, uống Trần Tuyền trà, cười rất tự nhiên nói với Nhạc Trọng:
– So sánh với ngươi thì thương thế của ta chẳng đáng gì. Chỉ cần không xuất hiện mấy con siêu cấp c·ương t·hi thì ta cũng chẳng sao cả.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »