Chương 398: T·ử Dương Chi T·ử
Gương mặt xám xịt trở nên hồng nhuận, lúc này T·ử Dương chân nhân như được hồi sinh, khí huyết toàn thân bắt đầu khởi động, những ngọn gió mạnh mẽ điên cuồng thổi tung bay y phục và đầu tóc của ông. Cả người T·ử Dương chân nhân toát ra một khí thế cuồn cuộn với uy lực mãnh liệt, hình thành nên một bầu không khí vô cùng đặc biệt tại trường, khiến các cao thủ đang có mặt đều thấy khó thở, sắc mặt kinh hãi.
Cảm nhận chân nguyên trong người đang không ngừng tăng mạnh, T·ử Dương chân nhân hai tay đưa lên, một cỗ khí thế mạnh mẽ theo đó bạo phát, hai cơn lốc màu đỏ m·áu đột ngột xuất hiện trên mặt đất bằng, cuốn thẳng đến hướng Âm Thi quỷ vương.
Tức giận gầm lên một tiếng, quỷ vương giơ cao hai tay hội tụ quỷ khí bên ngoài cơ thể, trong nháy mắt đã hình thành lên một cơn lốc màu đen nghênh chiến. Hai cỗ sức mạnh gặp nhau tấn công dữ dội, Liệt Hỏa chân nguyên và âm sâm quỷ khí tiêu diệt lẫn nhau rồi lập tức biến thành một làn khói đặc, mang theo những tiếng nổ kinh thiên động địa.
Bốn phía khí lưu chuyển động cuồn cuộn, luồng chân nguyên mạnh mẽ tràn đến giới hạn của pháp giới, làm chấn động đến mức cả năm đại cao thủ song phương đều lắc lư không ngừng.
– Sư huynh! Tạm giao quỷ vương cho huynh, đợi đệ dọn dẹp xong hai tên quỷ tiên này rồi sẽ đối phó với hắn.
Lúc này, T·ử Dương chân nhân thi triển Huyền Dương Giải Thể đại pháp, đầu óc trở nên khá tỉnh táo. Biết thực lực của Âm Thi quỷ vương rất mạnh, đối phó với hắn không hề dễ dàng, nên ông ta muốn nhân lúc thực lực của mình bạo tăng, tính rằng trước tiên tiêu diệt hai tên quỷ tiên, sau đó sẽ liên thủ với Huyền Ngọc chân nhân đối phó với quỷ vương.
Do thời gian còn lại không nhiều, T·ử Dương chân nhân nói xong liền bắt đầu tiến công, hai tay huy động liệt hỏa bay lên, ngọn lửa có sức thiêu đốt mãnh liệt ép hai tên quỷ tiên không có cách nào trốn thoát.
Huyền Ngọc chân nhân đau khổ trầm giọng:
– Cẩn thận! Quỷ vương giao cho ta! Đệ hãy ra tay đi!
Dứt lời hữu thủ rung động, một tiếng k·iếm ngâm xé toạc không gian, tiếp đó hàng trăm ngàn ánh k·iếm giao thoa vào nhau xoay quanh người quỷ vương, vừa tấn công vừa dung hợp, cuối cùng hình thành ba luồng k·iếm trụ không ngừng quay tròn tạo nên hình chữ “Phẩm”, phát ra một kích mạnh mẽ.
Âm Thi quỷ vương lạnh lẽo trừng mắt nhìn Huyền Ngọc chân nhân, quát lên:
– Ta đã nói rồi, dựa vào thực lực của ngươi thì vẫn còn kém lắm, không thể ngăn được bản vương đâu!
Nét mặt Huyền Ngọc chân nhân không hề biểu lộ tình cảm, vừa vung k·iếm tiến công vừa thản nhiên đáp trả:
– Ta đã nói sẽ vây hãm ngươi thì nhất định có thể làm vậy, tiếp chiêu đi!
Chân nguyên trong người mãnh liệt đề cao, Huyền Ngọc chân nhân k·iếm thức càng ngày càng dày đặc, ánh k·iếm ngày càng ác liệt. Luồng k·iếm quang vốn chỉ dài sáu thốn nay đã biến thành một trượng hai, xung quanh vô số ánh k·iếm màu xanh giao thoa nhau chằng chịt, hình thành lên một kết giới phòng ngự nghiêm mật, vây chặt quỷ vương trong đó.
Giận dữ gầm lên một tiếng, toàn thân Âm Thi quỷ vương lóe lên ánh đen, lòng bàn tay tức thì thôi động Hóa Hồn đại pháp, hai quả cầu sáng màu đen mang theo sức mạnh thôn tính tất cả xuất hiện trong ánh k·iếm, trực tiếp va chạm dữ dội với đòn tấn công của Huyền Ngọc chân nhân.
Những tiếng sét cực lớn vang vọng bầu trời, hai sắc quang hoa màu xanh và đen b·ắn khắp bốn phía, hình thành nên một đám mây ánh sáng rực rỡ không ngừng biến đổi hình dạng trước cửa Dịch viên. K·iếm quang tỏa ra rồi tụ lại, hắc mang tối rồi lại sáng, hai bên đều lấy nhanh đối phó với nhanh, tạo thành một cục diện giằng co quyết liệt.
Bên này, tình hình giữa T·ử Dương chân nhân và hai tên quỷ tiên hoàn khác. Để tranh thủ thời gian, T·ử Dương chân nhân không đánh cầm chừng mà mỗi chiêu thức tung ra đều với mười thành công lực. Lúc đầu hai tên quỷ tiên còn không ngừng né tránh, nhưng đến cuối cùng, toàn bộ khí lưu tại trường đều bị T·ử Dương chân nhân khống chế, đâu đâu cũng tràn ngập Liệt Hỏa chân nguyên làm cho âm sâm quỷ khí của hai tên quỷ tiên không có chỗ nào trốn tránh, bị bức phải ngạnh tiếp.
Lạnh lùng tàn khốc nhìn vẻ mặt run sợ của kẻ địch, T·ử Dương chân nhân hét lớn:
– Ta đã nói rồi, dù c·hết cũng không để các ngươi chiếm tiện nghi, bây giờ hai ngươi hãy chuẩn bị lên đường đi.
Trường k·iếm vung lên, một ngọn lửa bay vụt lên không, trong vòng mười trượng liệt hỏa bùng cháy dữ dội, hình thành nên một pháp giới hỏa diễm.
Sau đó, k·iếm của T·ử Dương chân nhân biến thành một con du long, thân thể ông thì xoay tròn hóa thành một luồng lửa sáng lòa bám theo trường k·iếm truy đuổi hai tên quỷ tiên đang lẩn tránh. Cảm thấy không thể chạy được nữa, hai tên quỷ tiên trao đổi ánh mắt, lập tức cả hai tụ lại làm một, bốn cánh tay hợp lại, trong nháy mắt cơ thể xoay tròn với tốc độ kinh người, hình thành nên một vòng sáng màu đen.
Nhìn luồng ánh k·iếm màu đỏ b·ắn tới, hai tên quỷ tiên đang xoay tròn kêu lên một tiếng, vòng sáng đen đột ngột lao lên nghênh đón, ngay lúc đó chỉ thấy một k·iếm quang màu đỏ va chạm với vòng sáng đen, hai bên liên tục giao đấu. Đối kháng một lúc, hỏa diễm k·iếm quang đại thịnh, ép cho màu đen của vòng sáng dần ảm đạm. Nhưng lát sau, chỉ nghe một tiếng rống thê lương giận dữ truyền tới, vòng sáng màu đen cùg quỷ khí lại tiếp tục bạo trướng, lấn át ngọn hỏa diễm của ánh k·iếm.
Trong khi giằng co, song phương cố sức chế phục lẫn nhau, chứng tỏ uy phong. Trong vòng ánh sáng màu đen, có thể thấy bóng hình nhạt nhòa của hai tên quỷ tiên đang dần hòa làm một, hiển nhiên để đối phó với sức mạnh bạo trướng của T·ử Dương chân nhân, chúng không thể không hợp thể nhằm phát huy tối đa thực lực.
Phía trên k·iếm quang, hỏa diễm nhảy múa sau khi bị ép xuống bảy lần liên tiếp, cuối cùng lộ ra một bóng hình nhỏ bé đang đứng trên thân k·iếm, thi thoảng lại chuyển động. Nhìn kỹ thấy bóng người nhỏ bé đấy chính là T·ử Dương chân nhân, lúc này ông ta đang ngồi tọa thiền, hai tay bắt quyết trước n·gực, dốc toàn lực huy động tất cả chân nguyên trong cơ thể để kháng cự lại sự phản kích của hai tên quỷ tiên.
Cùng với sự xuất hiện của T·ử Dương chân nhân, luồng k·iếm quang bắt đầu phát ra khí thế vô cùng mạnh mẽ, liệt hỏa không ngừng bùng cháy dữ dội, toàn bộ thân k·iếm bắt đầu rung động, sau đó một biến thành hai, hai hóa thành bốn, bốn biến thành tám, chỉ một lát đã hóa thành hàng trăm nghìn k·iếm ảnh mang theo tiếng k·iếm ngân lên xé rách màng tai, nhất loạt phá tan vòng sáng màu đen của hai tên quỷ tiên.
Hai tiếng gào thảm thiết truyền tới, theo đó hai hồn phách màu đen mau chóng bay ra ngoài chạy trốn.
Một tiếng cười lạnh vang lên từ phía sau, tâm niệm T·ử Dương chân nhân nhất động, hàng trăm nghìn k·iếm quang bay đến, dễ dàng đánh tan hai đạo hồn phách, tiêu diệt hai tên quỷ tiên đang bị trọng thương.
Quang ảnh biến đổi, T·ử Dương chân nhân do đang từ nhỏ biến thành lớn, thân thể khi đáp xuống đất liền không ngừng lắc lư, rõ ràng lần đối kháng vô hình lúc nãy đã làm tiêu hao không ít sức mạnh của ông. Ngẩng đầu lên nhìn về hướng sư huynh, ông ta thấy quỷ vương nhất chưởng đánh lên n·gực Huyền Ngọc chân nhân, một luồng quỷ khí màu đen biến thành cái đầu lệ quỷ cố sống cố c·hết cắn vào n·gực Huyền Ngọc, đang điên cuồng thôn phệ cơ thể chân nhân.
Gầm lên giận dữ, T·ử Dương chân nhân hữu thủ huy động, trường k·iếm trong tay c·hém xuống, một luồng k·iếm trụ cao trăm trượng mang theo sự phẫn nộ tột cùng của lão xuất hiện trên đỉnh đầu Âm Thi quỷ vương. Cảm thấy sự đáng sợ của nhát k·iếm này, toàn thân Âm Thi quỷ vương nhoáng động rời xa ba trượng, tay nắm lấy cơ thể của Huyền Ngọc chân nhân. Nhưng ngay lúc này, Huyền Ngọc chân nhân chớp lấy cơ hội đ·âm thẳng một k·iếm vào người quỷ vương, ép hắn phải buông tay ra. Bạn đang đọc truyện được copy tạiTruyện FULL
Lắc lư lùi về cạnh T·ử Dương chân nhân, Huyền Ngọc chân nhân vỗ vai sư đệ nói:
– Làm tốt lắm, cho dù hôm nay phải c·hết thì cũng có ba tên quỷ tiên theo bồi táng, coi như chúng ta không c·hết uổng rồi!
T·ử Dương chân nhân đỡ lấy Huyền Ngọc chân nhân, quan tâm hỏi:
– Thế nào? Huynh còn trụ được không? Thời gian của đệ không còn nhiều nữa, hãy nhân cơ hội này, chúng ta cùng đánh cược với số mệnh của quỷ vương một lần nữa!
Huyền Ngọc chân nhân đứng thẳng dậy, giọng kiên quyết:
– Nào! Chúng ta hãy thử quỷ vương một chút, xem rốt cục hắn lợi hại đến đâu!
Phẫn nộ nhìn hai người trước mặt, trong lòng Âm Thi quỷ vương tức giận vô cùng. Ba tên quỷ tiên và sáu tên quỷ tướng của hắn đã bị tiêu diệt, sau này làm thế nào để tranh bá thiên hạ đây? Nghĩ đến đây, Âm Thi quỷ vương tức giận gầm lên một tiếng, trong nháy mắt thân ảnh đã xuất hiện trước mặt T·ử Dương chân nhân, song thủ lật chuyển liên tục phát ra quỷ khí âm sâm, khí tức vô cùng tà ác của Hóa Hồn đại pháp điên cuồng lao đến tấn công, muốn thôn phệ T·ử Dương chân nhân.
Lạnh lùng nhìn Âm Thi quỷ vương, T·ử Dương chân nhân hữu thủ chuyển động, trường k·iếm trong tay rung lên dữ dội, một tràng k·iếm rít như long ngâm lên xé toạc bầu trời, ánh k·iếm màu đỏ mang theo liệt hỏa chân nguyên mãnh liệt vô cùng xuất hiện trước n·gực Âm Thi quỷ vương. Giây phút này, T·ử Dương chân nhân không hề né tránh, đối với ông ta mà nói, cái c·hết chỉ là chuyện sớm hay muộn, chỉ cần có thể tiêu diệt được quỷ vương, dù phải trả cái giá ra sao cũng đáng.
Cạnh bên, Huyền Ngọc chân nhân thấy tình hình đó bèn ném trường k·iếm trong tay lên, hai tay xoay chuyển theo một quỹ đạo kỳ lạ giữa không trung, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện một quầng ngũ sắc quang hoa, ngay sau đó song thủ của ông đột ngột đẩy tới, vừa đúng chạm vào trường k·iếm. Cứ như vậy, thanh k·iếm trước n·gực lập tức được bao bọc một tầng bạch quang, dưới sự khống chế của Huyền Ngọc chân nhân không ngừng ngân lên, nhất kích xuyên qua cơ thể của Âm Thi quỷ vương.
Lúc này, cả ba hướng đều đồng thời phát động tấn công, chỉ thấy Âm Thi quỷ vương một chưởng đánh thẳng vào n·gực T·ử Dương chân nhân, sức mạnh thôn phệ hồn phách lập tức hút khô toàn bộ cơ nhục trước n·gực T·ử Dương chân nhân, lộ ra xương trắng. Nhưng nhát k·iếm đầy sức mạnh của T·ử Dương chân nhân và nhát k·iếm thần bí của Huyền Ngọc chân nhân cũng đồng thời đánh trúng vào Âm Thi quỷ vương, đánh bật hắn bay ra xa.
Ba nhân ảnh phân ra, đưa mắt nhìn nhau, Âm Thi quỷ vương ngó qua T·ử Dương chân nhân và Huyền Ngọc chân nhân, trong mắt bập bùng ngọn lửa phẫn nộ. Hai nhát k·iếm mạnh mẽ vừa rồi của T·ử Dương chân nhân và Huyền Ngọc chân nhân tuy không thể g·iết được hắn, nhưng cũng làm hắn nguyên khí đại tổn, thực lực bị ảnh hưởng nhất định.
Bên này, Huyền Ngọc chân nhân nhìn sư đệ của mình với ánh mắt đau thương, hai người sẵn sàng trả giá bằng mạng sống của mình, tuy nhiên kết quả lại không được như họ tưởng tượng. Nhìn tình hình hiện tại, bản thân tuy vẫn còn có thể đứng vững nhưng đã bị tiêu hao hết chân nguyên toàn thân, thêm vào đó sức mạnh hóa hồn vẫn còn trong cơ thể nên chỉ còn lại chút hơi tàn mà thôi. Nguy khốn hơn, T·ử Dương chân nhân bây giờ ngay cả đứng cũng sắp không vững nữa rồi, sinh mệnh sư đệ còn được mấy phần đây?
Huyền Ngọc chân nhân tang thương nhìn lại Dịch viên, danh tiếng của nơi này đã được lưu truyền hàng nghìn năm nay, trải qua bao nhiêu sóng gió, nhưng hôm nay lại bị hủy diệt, liệu có thể không khiến người ta đau lòng được chăng?
Dường như cảm nhận được sự đau buồn trong lòng Huyền Ngọc, T·ử Dương chân nhân trầm mặc nhìn sư huynh rồi chuyển mắt nhìn lại Dịch viên, trong nhãn thần tán loạn lộ ra một tia khác lạ.
Lúc này, T·ử Dương chân nhân cảm thấy sự sống của mình đang bắt đầu mất đi, trái tim đập trong lồng n·gực đã dần dần ngừng lại, chỉ sót lại một vài ý thức m·ông lung vẫn còn trong đầu óc, mãi không chịu ly khai.
Lặng lẽ nhìn về phía chân trời, tiếng hô hoán trước khi c·hết bây giờ hiển nhiên rất rõ ràng, lại dường như mơ hồ vô lực.
Lục Vân, một thiếu niên đã từng đưa Dịch viên đến đỉnh cao, lúc này tên chàng là ký ức duy nhất mà T·ử Dương chân nhân không thể quên trước khi c·hết. Tất cả những việc đã qua lúc này hiện lên trong đáy mắt T·ử Dương chân nhân. Thời gian của hai năm là rất ngắn, nhưng những hồi ức lưu lại thì rất nhiều, bất luận là đại hội luận võ trên Thái Huyền sơn hay hành trình gian nan nơi Quỷ vực, những điều đó đều được ghi khắc sâu đậm trong lòng T·ử Dương chân nhân.
Chỉ là lúc này Lục Vân đang ở đâu? Chàng có thể cảm nhận được những tình cảm nồng hậu này chăng?