Chương 1

Tiểu trượng phu kì thật không hề nhỏ chút nào. Nói chính xác hơn, với dáng người cao bảy thước tám tấc của hắn mà nói, ngược lại so với người bình thường còn cao hơn rất nhiều.
Sở dĩ kêu hắn là ông chồng nhỏ, chẳng qua là bởi vì vị trí của hắn trong gia đình.
Người làm chồng, nam t·ử hán hiên ngang đầu đội trời chân đạp đất, vốn là nên làm chuyện đại sự, lấy việc tồn v·ong của quốc gia làm trách nhiệm của mình, tuyệt đối sẽ không loanh quanh ở mấy cái xó bếp, ngày ngày chỉ biết nấu nướng cùng may vá linh tinh, cuộc sống an nhàn không có điều gì đáng nói.
Thế nhưng bản thân hắn có muốn như vậy đâu!
Người ở bên ngoài làm đại sự là thê t·ử của hắn, hắn chỉ còn cách là một lòng một dạ tập trung tinh thần ở nhà lo việc gia đình, để cho ái nhân ở ngoài làm việc không cần phải lo lắng.
Tiểu trượng phu có thể làm mọi chuyện từ nấu nướng khâu vá giặt giũ cọ rửa thậm chí mười tám ban võ nghệ cũng cực kỳ tinh thông, từ ngoài phòng cho tới vô bếp không có thứ gì có thể làm khó hắn nổi.
Đúng rồi, hắn còn có một cái tên rất hay, gọi là Thích Đại Dũng.
Bất quá sau này lại có người nói rằng bởi vì cái tên này của hắn không tốt, phạm vào mệnh sát, cho nên mới bị toàn bộ người dân xa lánh cô đơn một mình.
*~* Truy3nTTS.c0m *~*
Nếu thê t·ử đã muốn làm những việc trọng đại, vậy hắn làm tướng công không thể không cúi đầu chịu thua, chỉ đành phải làm việc nhà để cân bằng trong gia đình.
Huống chi… bản thân hắn cũng khá cam tâm tình nguyện mà làm vậy.
Còn cần phải nói rõ thêm một chút là, nương t·ử của hắn tuyệt đối không phải là nhân vật tâm thường.
Thê t·ử của hắn là một nam nhân, dáng người đồng dạng cũng cao bảy thước. Thần Vũ đại tướng quân của Đại Tống, Liễu Dật Hiên.
Đột nhiên tiếng ngựa hí vang từ xa trường truyền tới.
Vó ngựa dính bùn đất b·ắn tung tóe còn mang theo chút sương trắng.
Mùa thu tiêu điều ảm đạm, lại là đúng thời điểm nhiệt huyết nam nhi tung hoành trên xa trường đánh những trận đại chiến.
Hoa cúc rơi rụng dần, thanh âm giáo mác vang lên cách xa cả trăm dặm cũng có thể nghe thấy được, Đại quân của Đại Tống màu vàng chiến đấu ác liệt cùng Kỵ binh của Liêu Quốc màu đen. Dương quang rực rỡ chiếu rọi lên trên trường đao trong suốt, hăng hái rút ra rồi lại đ·âm vào trong thân thể của kẻ thù, cảnh tượng m·áu b·ắn lên mặt như những hạt ngọc nhuốm m·áu.
Đã gần mười năm, Đại Tống cùng Liêu Quốc đã xảy ra chiến trận liên miên, chưa bao giờ ngừng nghỉ, Đại Liêu sau khi Gia Luật Đức đăng quang thì rất hùng mạnh, hoàng đế Đại Liêu cho tới bây giờ vẫn chưa hề có ý định buông tay đối với việc đem bản đồ của Đại Liêu tính toán kéo dài từ mười sau châu ở phía bắc Vân Nam kéo dài đến thành Trường An.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »