Quyển 6 – Chương 241: Long Ngâm vs Tuyết Lang (Mưu trí của Tần Dạ)

Tần Dạ đích thân đánh cuối, vừa vặn đấu với đội trưởng cũ của Trường An Dương K·iếm, làm gì còn trận đấu nào gây kích thích hơn? Dù Lưu Xuyên ra sân có lẽ cũng không tạo được nhiều đề tài bàn luận như Tần Dạ.
Dạ Sắc vs K·iếm Ngân, ngay lập tức topic này nhảy lên đầu forum. Rất nhiều fan Trường An trước đây đều đăng icon trái tim tan vỡ, thậm chí fan của couple K·iếm Ngân x Dạ Sắc còn đau lòng hơn.
Nhớ năm đó, giới tính của Tần Dạ trở thành điều bí ẩn trong mấy mùa giải, K·iếm Ngân và Dạ Sắc có lần còn đạt được giải “Cộng sự tốt nhất”, năm đó Dương K·iếm tuổi trẻ khí thịnh, bộc lộ tài tăng, đấu pháp kích động lại nhiệt huyết, Dạ Sắc lại bảo trì bình tĩnh ở bên cậu, hai người tạo thành tổ hợp cận chiến đánh nhanh g·iết nhanh, từng khiến nhiều đội tuyển thất bại dưới tay Trường An.
Cái gọi là “Tự cổ hồng lam là một cặp” chính là k·iếm khách Võ Đang áo xanh nhạt, nữ hiệp Nga Mi lại mặc trang phục màu hồng, hai người đứng chung chính xác là một đôi trai tài gái sắc xứng lứa vừa đôi. Rất nhiều người trên forum nói có lẽ K·iếm Ngân và Dạ Sắc là một đôi thật, cho tới tận mùa giải thứ mười tuyển thủ phải lộ mặt, giới tính của Tần Dạ sáng tỏ, giả thuyết này mới chìm nghỉm, nhưng trong cảm nhận của rất nhiều người, hai người bọn họ tựa như là một đôi hợp tác rất ăn ý.
Sau này, tin đồn đội trưởng và đội phó của Trường An không hợp nhau truyền ra. Rồi đội tuyển Trường An lại tuyên bố giải tán…
Những người trước đây từng đoán họ là một đôi, hôm nay nghĩ lại không khỏi buồn cười.
Trong số fan các đội tuyển ở liên minh, chắc chắn fan Trường An là khổ sở nhất. Trái tim suốt ngày bị đả kích bởi đủ loại tin tức chưa nói, lại còn phải chứng kiến bi kịch đội tuyển giải tán, Tần Dạ giải nghệ. Cuối cùng, Tần Dạ vất vả trở lại, trận đầu tiên đã đấu võ đài cùng Dương K·iếm…
Hôm nay hai người đã không còn cùng đội, lại trở thành đối thủ, đương nhiên cũng sẽ không hạ thủ lưu tình – nhưng khi nhìn thấy “K·iếm Ngân” vung k·iếm đ·âm về phía “Dạ Sắc”, vẫn có không ít fan Trường An khổ sở quay đi, không đành lòng xem tiếp.
Dù thế nào đi nữa, hai người đã từng kề vai chiến đấu hai năm, cũng từng cùng giành hạng nhất, ngày hôm nay lại đứng hai bên chiến tuyến, ngay cả các tuyển thủ chuyên nghiệp trong hậu trường đang xem trận đấu cũng không khỏi thổn thức.
Dương K·iếm rất nhanh, tựa như một tia sáng, ngay khi thấy Tần Dạ liền không do dự hướng k·iếm đ·âm tới!
Nhưng động tác của cậu lại không lưu loát như thường lệ, chỉ có cao thủ đứng đầu đang xem mới phát hiện, khi cầm vũ khí trong tay đ·âm về phía n·gực Tần Dạ, trong nháy mắt, động tác của Dương K·iếm hơi đình trệ một chút-
Là không đành lòng, là hối hận, là áy náy…
Trong phút chốc, rất nhiều cảm xúc phức tạp dâng lên trong lòng, trong đầu bỗng hiện lên hình ảnh một người mới chân ướt chân ráo tới Trường An nhiều năm trước, Dương K·iếm xách hành lý đi vào câu lạc bộ, thấy người con trai xinh đẹp lạnh lùng đứng đó, người này chỉ thản nhiên quét mắt thoáng nhìn cậu, chẳng thèm mở miệng.
Đội trưởng cũ Lâm Lập Minh mỉm cười giới thiệu nói: “Đây là đội phó Tần Dạ của chúng ta.”
Dương K·iếm lập tức đi lên phía trước nói: “Xin chào, Dạ Sắc, anh là tuyển thủ chuyên nghiệp mà tôi thích nhất.”
Những lời này là thật.
Bởi vì Dạ Sắc là người bạn tốt nhất của Lưu Xuyên ở liên minh, vì vậy thời điểm mà Dương K·iếm còn chưa gia nhập liên minh vẫn thường nghe anh trai nhắc tới cái tên Dạ Sắc này. Tuyển thủ mà cậu quen thuộc nhất, thích nhất chính là thích khách đệ nhất liên minh có tên Dạ Sắc. Năm ấy cậu gia nhập Trường An không chút do dự cũng là bởi vì ở Trường An có Dạ Sắc mà cậu thích.
Ngày ấy cậu chẳng hề nghĩ được sau này mọi chuyện sẽ trở nên như vậy.
Nếu không phải tại bản thân còn trẻ, quá ngây thơ, nếu không phải vì bản thân kiêu ngạo tự phụ không biết mình là ai, có lẽ bọn họ thực sự có thể trở thành cộng sự tốt… Chứ không phải như bây giờ, cậu ngồi trong phòng cách âm đối diện Tần Dạ, thao tác nhân vật K·iếm Ngân, cầm k·iếm đ·âm về phía n·gực Dạ Sắc…
Có lẽ Dương K·iếm chỉ phân tâm một giây, nhưng nhiều khi thắng thua đối với cao thủ được quyết định trong chính một giây này. Động tác của Dương K·iếm đình trệ khiến cả Phương Chi Diên và Lưu Xuyên đều nhíu mày, đương nhiên cũng bị Tần Dạ nắm lấy cơ hội ngay lập tức.
So với Dương K·iếm mở đầu phân tâm, Tần Dạ lại rất bình tĩnh.
Dù đối thủ là ai, chỉ cần trên sàn đấu cho Tần Dạ cơ hội, Tần Dạ chắc chắn sẽ ngay lập tức dạy cho người đó một bài học!
Quả nhiên, tay trái Tần Dạ vươn ra, ngăn cản k·iếm của Dương K·iếm, tay phải quyết đoán vung lên, chiêu đầu tiên trong Cửu âm bạch cốt trảo của Nga Mi – Xuyên tâm trảo, chuẩn xác cào vào n·gực Dương K·iếm! Móng vuốt màu đen cào trúng n·gực k·iếm khách Võ Đang, m·áu tươi bắt đầu chảy ra!
Trên người K·iếm Ngân hiện ra hiệu ứng “Xuất huyết một tầng”, Tần Dạ thừa thắng xông lên, tung thêm một chiêu “Nhiếp hồn trảo” hướng tới đầu đối phương, lại thêm một chiêu “Bạch cốt luyện trảo” c·hém ngang cổ họng, một bộ liên chiêu mượt mà như nước chảy mây trôi vô cùng hoàn mỹ. Dương K·iếm bị một bộ Bạch cốt trảo đánh cho thê thảm, hiệu ứng mất m·áu nhanh chóng tăng lên ba lần!
Tần Dạ hoàn thành combo chỉ trong ba giây ngắn ngủi!
Nhưng dù gì Dương K·iếm cũng là cao thủ Võ Đang K·iếm tông, ban đầu phân tâm bị Tần Dạ nắm lấy cơ hội, cậu nhanh chóng tỉnh táo lại, vũ khí trong tay vung lên một đường, chính là kỹ năng công kích của Võ Đang K·iếm tông “Tam hoàn sáo nguyệt”!
Tam hoàn sáo nguyệt là combo ba chiêu liên tiếp, tựa như ánh trăng cong cong tấn công Dạ Sắc, hiệu ứng ánh bạc lóe lên lấp lánh, tốc độ tay của Dương K·iếm lập tức đuổi kịp tiết tấu của Tần Dạ, ba chiêu liên kích phát ra khiến m·áu của Tần Dạ cũng hạ xuống nhanh chóng!
Đúng lúc này, Tần Dạ đột nhiên dùng khinh công “Phi hạc xung thiên” nhảy lên, bởi anh biết chiêu tiếp theo của Dương K·iếm chắc chắn sẽ là K·iếm ảnh vô ngân, thương tổn mà chiêu này gây ra chắc chắn sẽ tạo thành bạo kích khủng bố!
Chiêu thức của Võ Đang K·iếm tông được tạo nên từ việc tích lũy k·iếm khí, khi k·iếm khí đầy, lực công kích mà “K·iếm ảnh vô ngân” phóng ra sẽ đạt sức mạnh lớn nhất. Dùng “Tam hoàn sáo nguyệt” để tích lũy k·iếm khí, “K·iếm ảnh vô ngân” lại tiêu hao đi, đấu pháp Bóng k·iếm thức của Dương K·iếm chính là lấy chiêu thức “K·iếm ảnh vô ngân” làm trung tâm, dùng tốc độ cực nhanh tích lũy đầy k·iếm khí sau đó lập tức đánh ra bạo kích thương tổn!
Rất nhiều người đều biết nguyên lý của đấu pháp này, nhưng cả liên minh lại chỉ có mình Dương K·iếm làm được!
– bởi vì cậu rất nhanh!
Chỉ khi có tốc độ tay cực nhanh mới có thể hoàn thành bộ ba liên kích Tam hoàn sáo nguyệt trong thời gian ngắn nhất, khi ba chiêu liên kích phát ra chuẩn xác, trong nháy mắt làm đầy k·iếm khí lại phát ra K·iếm ảnh vô ngân, combo này sẽ tạo nên tổn thương rất lớn. Hơn nữa, một khi đã bị Dương K·iếm nắm được tiết tấu thì sẽ rất khó để cắt ngang cậu ta, K·iếm ảnh của cậu sẽ phát ra bằng tốc độ cực nhanh, trực tiếp bạo c·hết đối phương!
Đây là điểm đáng sợ nhất trong đấu pháp K·iếm ảnh, không sợ người ta tìm ra sơ hở, cũng không có biện pháp phản công, bởi cậu quá nhanh, k·iếm trong tay vung ra tạo ra ánh sáng khiến người ta hoa mắt, sơ hở hiện ra trong chớp mắt, căn bản nắm lấy không kịp, mấu chốt để đối phó với đấu pháp này là – phải cắt ngang nhịp độ của cậu!
Tần Dạ hiểu rõ Dương K·iếm như hiểu rõ chân tay của chính mình, dù sao bọn họ cũng từng là cộng sự tốt nhất của nhau, tại thời điểm chiêu thứ hai trong Tam hoàn sáo nguyệt của Dương K·iếm phóng tới, Tần Dạ cũng đã đặt tay lên phím tắt thi triển khinh công, ngay tại chiêu thứ ba của Tam hoàn sáo nguyệt nháy mắt lấy đà nhảy lên!
Nhưng mọi người lại khiếp sợ, vì đúng lúc này Dương K·iếm cũng dùng khinh công nhảy lên, ngay trên không trung đánh ra “K·iếm ảnh vô ngân”!
Tất nhiên, Tần Dạ hiểu Dương K·iếm thì Dương K·iếm cũng hiểu Tần Dạ, chỉ trong vài giây ngắn ngủi giao thủ tại hiệp đầu tiên, hai bên đã không khách khí bùng nổ đấu pháp. Tần Dạ không tránh được chiêu bạo kích này, bị Dương K·iếm đánh trúng trên không, tay phải cũng không chậm trễ lập tức phản công – Thị huyết trảo! Tịch diệt trảo!
Chiêu thứ nhất tạo nên hiệu ứng mất m·áu một tầng, chiêu thứ hai lại là chiêu thức khống chế kỹ năng duy nhất của Nga Mi Trảo khiến đối thủ trầm mặc!
Dương K·iếm cương ngạnh trúng thương tổn chiêu đầu tiên, ngay sau đó tránh được công kích của chiêu thứ hai. Tần Dạ đánh không trúng cũng không vội, rất bình tĩnh đánh với Dương K·iếm trên không, hai người đánh từ trên cao xuống mặt đất, vững vàng hạ xuống con đường tuyết rộng chưa đến một mét.
Gió rét thét gào quét qua sơn cốc yên tĩnh, tuyết trắng bay trong núi như lông ngỗng nhảy múa. Tại địa hình vách núi dựng đứng hiểm trở này, k·iếm khách Võ Đang giao tranh với cao thủ Nga Mi, chắc chắn chính là một màn đại chiến võ lâm phấn khích bậc nhất!
– đã lâu rồi không thấy các cao thủ đối kháng kịch liệt như vậy!
Hiện trường người xem lặng ngắt như tờ, tựa hồ như không muốn quấy rầy hai người họ. Mọi người đều không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình lớn, sợ sẽ bỏ qua bất cứ pha kích thích nào, ngay cả hai bình luận viên Trần Phỉ Phỉ và Trương Thư Bình luôn miệng lảm nhảm cũng rất thông minh mà bảo trì yên lặng.
Âm thanh của các kỹ năng phóng ra vang vọng khắp hiện trường lễ khai mạc!
Tốc độ của Dương K·iếm và Tần Dạ đều cực nhanh, bản chất lưu phái K·iếm Tông cũng trọng tốc độ bùng nổ, thích khách Nga Mi cũng đi theo con đường dùng tốc độ nhanh nháy mắt g·iết người. Bởi vậy, hai người cũng không lòng vòng lãng phí thời gian, vừa thấy mặt là ác chiến, quyết đoán dứt khoát đánh nhanh thắng nhanh!
– cuối cùng ai sẽ nhanh hơn, ai sẽ tạo ra nhiều thương tổn hơn?
Khán giả tại hiện trường đã bị ánh k·iếm trắng bạc và móng vuốt vẩy m·áu tươi khiến cho choáng váng đầu óc, căn bản không thể phân biệt rõ ràng.
Nhưng trong lòng Tần Dạ biết, nếu là ba năm trước đây, có lẽ Dương K·iếm sẽ không phải đối thủ của anh, nhưng Dương K·iếm hiện tại là tuyển thủ chuyên nghiệp đang ở đỉnh cao phong độ, Tần Dạ lại đến tuổi giải nghệ, khi đánh nhau, anh không liều đánh được Dương K·iếm.
Rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp ngồi sau hậu trường theo dõi cũng nghi hoặc, Tần Dạ bình tĩnh như thế, nếu cứ đánh tiếp cũng không tạo nên lợi thế nào, đọ tốc độ tay với tuyển thủ trẻ không phải hành động sáng suốt, hôm nay anh ấy làm sao vậy?
Tô Thế Luân sờ cằm nói: “Tần Dạ không nhất thiết phải liều như thế, nhịp độ của cậu ta đã hoàn toàn bị Dương K·iếm lấy mất.”
Cao thủ đánh nhau, mọi người đều hiểu nếu ai nắm giữ được tiết tấu sẽ có tỉ lệ thắng cao hơn, Dương K·iếm nắm được nhịp độ trận đấu, cứ tiếp tục đánh sẽ tương đối thuận buồm xuôi gió. Nhưng ngược lại, Tần Dạ sẽ có cảm giác phải cố hết sức…
Nhưng Tiêu Tư Kính lại khẽ cười nói: “Không hẳn, Tần Dạ không đơn giản như thế đâu, xem tiếp đi.”
Trong lúc này, trên màn hình lớn, Tần Dạ và Dương K·iếm đã đánh đến lúc gay cấn.
M·áu của hai bên chẳng còn lại bao nhiêu, nhiều chiêu thức đặc biệt cũng đang cool down, Dương K·iếm tính toán một chút, lập tức xuất chiêu Vạn k·iếm quy tông, lại thêm kỹ năng đặc biệt của vũ khí – Thất tinh đoạt mệnh!
Vũ khí của Dương K·iếm chính là vũ khí cấp cao nhất của Võ Đang K·iếm tông “Thất Tinh Đoạt Mệnh K·iếm”, kỹ năng kèm theo là “Thất tinh đoạt mệnh”, là kỹ năng công kích đơn mục tiêu tạo nên thương tổn cực cao, một chiêu công kích trí mạng có thể rút hơn 20000 điểm m·áu của đối phương. Hiệu ứng của kỹ năng cũng rất hoa lệ, bảy ngôi sao màu bạc lướt vòng quanh thân k·iếm sắc bén đ·âm vào n·gực đối phương, trực tiếp đoạt mạng!
M·áu của Tần Dạ vốn chẳng còn bao nhiêu, lại trúng chiêu này của Dương K·iếm khiến anh suýt c·hết, chỉ còn lại 100 điểm m·áu cuối cùng…
Với từng đó m·áu, chỉ cần Dương K·iếm tùy tiện tung một k·iếm công kích thường cũng sẽ khiến Tần Dạ ngã xuống.
Nhưng đúng lúc này, Tần Dạ lại sử dụng chiêu cuối của Nga Mi – Cửu chỉ đoạt hồn!
Chiêu thức cuối cùng trong Cửu âm bạch cốt trảo, biến ra ảo ảnh chín móng vuốt từ bốn phía tấn công quân địch, tạo thành ba đoạn liên kích!
Lần công kích đầu tiên tạo thành thương tổn mất m·áu trung bình; Lần thứ hai tạo nên thương tổn lớn bên trong, nếu m·áu của đối phương thấp hơn 50% sẽ khiến cho hiệu quả mất m·áu tăng lên!
Tần Dạ dùng tốc độ cực nhanh đánh ra đoạn liên kích thứ hai, phong bế chiêu thức của Dương K·iếm, sau đó đánh lần thứ ba, hiệu quả mất m·áu tăng theo cấp số nhân lập tức xuất hiện trên người Dương K·iếm, xuất huyết sáu tầng, trực tiếp khiến Dương K·iếm mất m·áu bỏ mình!
Dường K·iếm: “…”
K·iếm vung ra không đụng vào được Tần Dạ lại còn bị Tần Dạ đánh ngã trong nháy mắt?
Không chỉ Dương K·iếm không dám tin, tại một giây phản kích đó đều khiến mọi người trợn mắt há mồm! Hai bình luận viên cũng mãi chưa kịp phản ứng.
Trong trận đấu, thoạt nhìn vẫn thấy Dương K·iếm chiếm ưu thế, nhưng Tần Dạ lại g·iết được cậu, bình tĩnh lạnh lùng khi bị mất m·áu, đến khi chẳng còn bao nhiêu, mắt thấy Dương K·iếm đ·âm một nhát có thể g·iết mình, Tần Dạ lại quyết đoán ra tay g·iết ngược lại Dương K·iếm.
Nhìn Tần Dạ dùng 100 điểm m·áu bình tĩnh đứng ở bên cạnh thi thể của mình, Dương K·iếm thực sự muốn hộc m·áu!
– tại sao lại là chiêu này!
Lại là kiểu phản kích g·iết ngược quyết đoán tại thời điểm cuối cùng khiến người ta tức c·hết, Tần Dạ thực sự rất đáng ghét!
Trước đây khi còn cùng đội, mỗi lần nhìn Tần Dạ thấp m·áu sắc bén g·iết ngược đối phương, Dương K·iếm luôn cảm thấy vui vẻ miễn bàn. Hiện tại chính mình trở thành nạn nhân, Dương K·iếm buồn bực muốn phun m·áu.
Nếu vừa rồi không phân tâm thì tốt rồi, nhanh hơn chút nữa thì đã tốt rồi…
Nhưng dù hối hận cũng đã muộn, cuối cùng cậu vẫn bị Tần Dạ đánh c·hết, đây mới chính là hiện thực tàn khốc.
Cậu đã thua.
Không sai, tại cục diện đang chiếm ưu thế, cậu bị Tần Dạ g·iết ngược.
Thậm chí so với việc bị Tần Dạ ngược từ đầu đến cuối rồi c·hết còn bực mình hơn, rõ ràng chỉ kém một chút nữa là thắng, cuối cùng lại bị Tần Dạ đá cho một cước về số 0, có thể không bực hay sao?!
Dương K·iếm cúi đầu, buồn bã tưởng như muốn móc từng phím trên bàn phím ra.
Tần Dạ rất bình tĩnh đi qua thi thể Dương K·iếm, chầm chậm hướng về điểm cắm cờ. Cờ lệnh màu vàng nổi bật giữa trời tuyết trắng xóa, Tần Dạ vươn tay thuận lợi lấy được cờ lệnh!
Đồng thời, tỉ số giữa Long Ngâm và Tuyết Lang trên màn hình lớn cuối cùng đã biến thành 3:0!
Nhìn Dạ Sắc giơ cao cờ lệnh giữa màn tuyết, hiện trường đột nhiên bùng nổ tiếng hét và vỗ tay!
– Dạ Sắc đã trở lại! Đây chính là Tần Dạ của chúng ta!
Tuy tốc độ tay không nhanh như Dương K·iếm trẻ tuổi, nhưng thực lực của tuyển thủ lão làng không chỉ đo bằng tốc độ tay, còn phải tính toán thương tổn chính xác từng li từng tí, cùng với sự bình tĩnh và quyết đoán tại thời khắc mấu chốt!
Thời điểm cuối cùng g·iết ngược đối phương không phải do may mắn, mà là sự tích lũy và bố trí tỉ mỉ khi đối chiến của Tần Dạ!
Đúng là anh bị Dương K·iếm kéo vào tiết tấu của cậu, nhưng chính anh cũng phối hợp với nhịp độ của Dương K·iếm, khiến Dương K·iếm không chú ý phòng bị, vì thế mới có thể tặng cho đối phương đột kích trí mạng ngay phút cuối cùng!
Thấy Tần Dạ thong dong đoạt được cờ lệnh lôi đài, Lưu Xuyên không nhịn được nhìn thoáng qua phòng cách âm đối diện, thấy thằng em nhà mình đang cúi đầu ủ rũ đi xuống dưới, bộ dáng gục đầu buồn bực khi bị bắt nạt, đáy mắt Lưu Xuyên hiện lên nụ cười – Dương K·iếm, một năm qua tên nhóc này thực sự đã tiến bộ rất nhanh, nhưng so với Tần Dạ vẫn quá non nớt! Người trẻ tuổi cần phải bình tĩnh hơn nha!

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »