
Trác Ngọc kể về mối duyên phận định mệnh nhưng đầy bi kịch giữa Phó Trường Lăng và Tần Diễn. Dẫu biết là duyên, cớ sao lại phải trong tình cảnh nghiệt ngã này? Tần Diễn, một ma tu khét tiếng, đã đồ sát cả gia tộc Phó Trường Lăng. Thế nhưng, chính y lại đặt vào tay Phó Trường Lăng một khối ngọc bội, thốt lên lời khắc cốt ghi tâm: “Phó Trường Lăng, người cũng như ngọc, phải trải qua sinh t·ử đau thương mới thấu rõ bản chất bên trong.” Từ khoảnh khắc ấy, họ chĩa k·iếm vào nhau, dây dưa nửa đời. Đỉnh điểm là khi Phó Trường Lăng tự tay bắt Tần Diễn, kéo y lên Thẩm Mệnh Đài để chịu thiên đao vạn quả, tận mắt chứng kiến y tự mình móc bỏ tình căn.
Thế rồi, định mệnh lại mở ra một chương mới khi Phó Trường Lăng c·hết đi sống lại, trở về năm mười bảy tuổi – cái thuở hắn lần đầu tương ngộ Tần Diễn. Tại kiếp này, hắn dần chạm tới những chân tướng bị che giấu ở kiếp trước, những điều mà hắn chưa từng hay biết. Vì lẽ đó, mang theo thân thể đầy m·áu, Phó Trường Lăng lê bước đến trước mặt Tần Diễn, giọng khàn đặc, thốt lên từng lời như xé ruột gan: “Ngươi từng vì ta mà bước vào Kim Quang Tự chịu trường đinh thấu xương, đến Vạn Cốt Nhai chiến đấu với mười vạn âm hồn, tại Luân Hồi Kiều chờ đợi một đêm mưa gió, ở Vô Cấu Cung thắp thiện đăng mười năm… Tần Diễn, trong lòng ngươi đã có ta trước.”
Tần Diễn lạnh nhạt đáp: “Nhưng ta đã quên.”
Phó Trường Lăng không hề nao núng, kiên định nói: “Ngươi quên cũng không sao, ta không quên.” Hắn run rẩy lấy ra khối ngọc bội mà Tần Diễn đã trao cho hắn năm xưa. Khối ngọc dính đầy m·áu và nước mắt. Hắn ngẩng đầu nhìn y, lặp lại từng câu, từng chữ, như muốn khắc sâu vào tâm khảm: “Người cũng như ngọc, mài giũa mà thành. Đao mài nhật u đục, sinh t·ử trăm đau, ngọc vừa giũa xong, người cũng mài nên.”
Tình Yêu và Sự Chuộc Lỗi Trong Trác Ngọc
Thanh âm Phó Trường Lăng nghẹn ngào, chất chứa vạn nỗi niềm: “Hiện giờ Trường Lăng đã thành ngọc, Sư huynh có nguyện lại chấp nhận ta không?” Đây chính là con đường chuộc lỗi mà ông trời đã ban tặng cho hắn, một cơ hội để bù đắp những sai lầm trong quá khứ. Dẫu cho con đường phía trước đầy rẫy chông gai, bụi gai khắp nơi, hắn cũng cam lòng, dốc sức theo đuổi, cầu mà không được.
Truyện thuộc thể loại Cổ trang, Cường Cường, Tu Chân, Song Trùng Sinh, với cặp đôi phong lưu nói nhiều đạo tu công (Phó Trường Lăng) và thanh lãnh cấm dục k·iếm tu thụ (Tần Diễn). Liệu duyên phận của họ có thể vượt qua mọi thử thách, hay sẽ lại rơi vào bi kịch như kiếp trước?
Danh sách chương (123 chương)
Đang tải danh sách chương...