Chương 1013: Ta không ngại diệt tộc của ngươi
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Như dưa hấu đập xuống đất, mấy Bắc Đẩu kỵ vệ đội còn lại đứng sau lưng Lạc Minh không có cơ hội mở miệng đã nổ tung. M·áu dính vào người Lạc Minh, trong khoảnh khắc đó gã nghĩ trời đổ mưa, nhưng giọt nước có hơi ấm.
– A!
Đám nhóc Bắc Đẩu cô nhi viện giật nảy mình, người lớn che lại, thầm mắng người nguyên thủy mới rồi còn bảo không nên cho con nít xem nhưng giờ làm ra hình ảnh đầy m·áu me thế này. Mọi người mắng thì mắng nhưng tâm tình nhẹ nhàng rất nhiều.
– Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . .
Lòng kiêu ngạo bị m·áu nóng xối không còn một mảnh, Lạc Minh thụt lùi vài bước chỉ vào người nguyên thủy.
Người nguyên thủy không nói nhiều, lắc mình áp sát Lạc Minh, tương khí khủng bố đổ ập vào gã.
Người nguyên thủy lạnh lùng hỏi:
– Nói cho ta biết, gần đây Bắc Đẩu thành xảy ra chuyện gì? Tại sao Bắc Đẩu kỵ vệ đội các ngươi dám càn rỡ như vậy? Nghe nói có siêu đại nhân vật đến, là đại nhân vật gì? Hắn muốn g·iết ai?
Lạc Minh không dám chống cự, trả lời ngay:
– Là . . . Là đệ nhất thân vương của Huyền Binh đế quốc, M·ông thân vương. Nghe . . . Nghe nói nhi t·ử của M·ông thân vương c·hết trong tay Vu Nhai nên M·ông thân vương muốn g·iết hắn, muốn xetý nhà hắn, diệt tộc hắn.
– Cái gì?
Người nguyên thủy tất nhiên là Vu Nhai. Con ngươi Vu Nhai co rút, tim đập nhanh. Vu Nhai từng suy đoán chuyện trong Bắc Đẩu hành tỉnh liên quan đến hắn nhưng không ngờ là M·ông thân vương đích thân tới, càng không ngờ gã điều tra ra hắn g·iết Hoàng Phủ Cung.
– Giờ thì sao? M·ông thân vương ở đâu? Vu gia có bị gì?
Vu Nhai trải qua rất nhiều chuyện, hắn nhanh chóng buộc mình giữ tỉnh táo, bây giờ không phải là lúc điên cuồng. Vu Nhai cần bình tĩnh hỏi rõ mọi chuyện.
Lạc Minh lắp bắp giải thích:
– Không . . . Không có. M·ông thân vương không đến, là phái thân tín đến, ba ngày trước đã tới.
Chuyện đại khái là M·ông thân vương có được hình ảnh Hoàng Phủ Cung bị g·iết lập tức điều tra người mặc giáp đỏ toàn thân. Vu Nhai được giải nhất thánh hội Huyền Thần điện nên bị M·ông thân vương điều tra đầu tiên, sau đó lên đường chuẩn bị tiêu diệt gia tộc của Vu Nhai. M·ông thân vương không đích thân ra tay mà phái thân tín đến.
M·ông thân vương rất muốn tự mình đến trút giận nhưng gã có thân phận đệ nhất thân vương, không tiện làm việc.
Người thân tín của đệ nhất thân vương Huyền Binh đế quốc có địa vị hơn hản thành chủ Bắc Đẩu thành.
Sau khi thân tín M·ông thân vương đến Bắc Đẩu thành, Bắc Đẩu thành chủ nhanh chóng đón chào, định bày tiệc tùng. Nhưng thân tín M·ông thân vương làm gì có tâm tình ăn tiệc? Thế t·ử đã c·hết, còn c·hết vào tay huyền binh giả của Huyền Binh đế quốc.
M·ông thân vương rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Thân tín M·ông thân vương chỉ chào hỏi Bắc Đẩu thành chủ, thuận tiện hỏi vị trí gia tộc của Vu Nhai rồi chạy qua. Bọn họ đi D·ao Quang thành, định tiêu diệt Vu gia nho nhỏ.
Vu Nhai nghe vậy mở miệng hỏi:
– Không đúng, tại sao là D·ao Quang thành? Chẳng phải nên g·iết mẫu thân của Vu Nhai ở Bắc Đẩu thành trước sao?
Tim Vu Nhai đập nhanh, mẫu thân tuyệt đối đừng xảy ra chuyện.
– Mẫu thân của Vu Nhai không có ở Bắc Đẩu thành mà trở về D·ao Quang thành, vì tên khốn Vu Nhai biểu hiện quá bắt mắt, được quân hàm hạ phẩm tướng quân nên Bắc Đẩu thành chủ không chỉ xây Vu tướng quân phủ ở Bắc Đẩu thành còn ban D·ao Quang thành cho Vu gia quản lý. Tức là Vu Nhai bây giờ là thành chủ của D·ao Quang thành. Vu Nhai không trở về nên do Vu gia chủ thay thế, mẫu thân của Vu Nhai lúc đó cũng trở về giúp đỡ quản lý D·ao Quang thành.
Lạc Minh phát hiện tuy người nguyên thủy là người Bắc Đẩu thành nhưng không biết ở trong rừng sâu núi thẳm bao nhiêu năm mà mù tịt thông tin.
Nghe Lạc Minh giải thích Vu Nhai thở phào nhẹ nhõm sau đó trái tim lại treo cao.
– Vậy tình hình D·ao Quang thành bây giờ thế nào? Ba ngày đã qua đã phá thành chưa?
Dù trên đường đi chậm chạp thì thân tín M·ông thân vương vẫn đủ thời gian tiêu diệt D·ao Quang thành.
Lạc Minh nói thêm:
– Theo tin mới nhất ta biết thì bây giờ chưa phá thành. Người D·ao Quang thành cho rằng tội danh của Vu Nhai không thành lập, không có chứng cứ, M·ông thân vương không lên tiếng. Bọn họ đang liều mình chống cự.
Vu Nhai thở phào, nghi hoặc hỏi:
– Vu gia chặn được sao? Dù Vu gia liều mạng chống cự cũng không đấu lại nổi.
– Thân tín M·ông thân vương đến vội vàng nên không mang theo nhiều người. Vốn với điềuk iện này vẫn đủ diệt Vu gia, nhưng ai ngờ có mấy người Độc Cô gia ở trong Vu gia, nghe nói đến bảo vệ mẫu thân của Vu Nhai. Với người Độc Cô gia thì hoàng đế không tự đến, không ban thánh chỉ, tội chứng không chắc chắn, không xúc phạm pháp luật đế quốc rõ ràng thì bọn họ không cần biết ngươi là ai.
Lạc Minh biến thành người kể chuyện, hết cách, tương khí của người nguyên thủy trước mắt quá đáng sợ, ảnh hưởng nỗi lòng của gã.
– Người Độc Cô gia?
Vu Nhai ngẩn ngơ, không thể nào là người của Độc Cô Chiến Phong. Vu Nhai nhớ ngay đến trước khi Vu Nhai nhảy xuống Thiên Tội Uyên, Độc Cô Thanh Hải từng hứa sẽ bảo vệ mẫu thân Vu Thiên Tuyết thật tốt, nếu có sơ xuất lão sẽ chịu trách nhiệm.
Vu Nhai không ngờ từ khi đó đến bây giờ người của Độc Cô Thanh Hải vẫn bảo vệ Vu Thiên Tuyết.
Vu Nhai ép Lạc Minh tiếp tục kể rõ tình huống. Vì có Độc Cô gia bảo vệ khiến Vu Nhai thả lỏng tinh thần, có thêm sự kiên nhẫn. Tình huống trước mắt là người của M·ông thân vương vây công D·ao Quang thành, trong D·ao Quang thành nhờ người Độc Cô gia bảo vệ nên tạm yên ổn. Với tình huống này thì trừ phi M·ông thân vương phái nhiều người đến hơn, nếu không trong thời gian ngắn không kéo sập D·ao Quang thành được.
Nhưng thân tín M·ông thân vương sẽ đứng yên chờ sao? M·ông thân vương giao cho chút chuyện nhỏ cũng không làm xong?
Cho nên vị thân tín này lại thông báo cho Bắc Đẩu thành, muốn bọn họ điều binh chi viện, tấn công D·ao Quang thành. Đây là lý do tại sao Vu Nhai ra từ Ã Xuyên yếu tắc cảm giác nơi đây không có binh sĩ.
Tiếp theo Bắc Đẩu thành rối loạn. Có người nói muốn đi chi viện, có người bảo đây là lệnh riêng của M·ông thân vương, không phải mệnh lệnh hoàng thân, Vu Nhai càng không có tội, quân đội Bắc Đẩu hành tỉnh không liên quan gì đến M·ông thân vương tại sao phải xuất binh? Quân lệnh như núi, không có quân lệnh thật sự sao có thể xuất binh vì một thân vương, sơ sẩy một cái là sẽ bị xử lý như phản loạn.
Nhưng đối phương là đệ nhất thân vương, Bắc Đẩu không phải hành tỉnh trung tâm chủ yếu. Bây giờ cao tầng Bắc Đẩu hành tỉnh rối loạn, nếu là hành tỉnh của đại gia tộc thì sẽ không xảy ra tình trạng này, chắc chắn không tùy tiện xuất binh.
Hết cách, Bắc Đẩu thành chủ điều binh đến, còn có đi hỗ trợ hay không thì vẫn còn thảo luận.