Chương 1055: Kẻ cuồng theo dõi
Vu Nhai nhận đồ từ Đông Phương Thần Thông cũng là lẽ đương nhiên, hắn sẽ không khách sáo. Bởi vì Đông Phương Thần Thông cố ý không ra tay giúp, với thực lực như lão làm sao bị mấy thánh binh sư tối đa cỡ tam, tứ đoạn bám chân? Dù thật sự bị ngăn cản nhưng Đông Phương Thần Thông vẫn có cách chặn M·ông thân vương g·iết người, thế nhưng lão không làm như vậy. Đông Phương Thần Thông đang thử thách Vu Nhai, kiểu thử thách tùy thời c·hết người.
Đông Phương Thần Thông sẽ không để Vu Nhai c·hết, dù hắn c·hết thì lão vẫn có cách biến hắn nửa c·hết nửa sống, hỏi ra chuyện Cổ Duệ chi dân, Đế Long tộc. Sau khi nói ra Vu Nhai như thế nào thì liên quan gì Đông Phương Thần Thông?
Tối đa lúc đó Đông Phương Thần Thông trấn an Vu gia, Độc Cô gia, cấm M·ông thân vương vĩnh viễn không được ra hoàng cung. Đệ nhất thân vương sẽ nhờ vào chút tình huynh đệ của Huyền Binh Đại Đế giữ mạng, vì nếu gã không núp trong hoàng cung Độc Cô gia có cách g·iết gã. Độc Cô gia chủ đã tự mình lên tiếng, M·ông thân vương g·iết người vô lý.
Đến khi đó dù Độc Cô gia g·iết M·ông thân vương thì Huyền Binh Đại Đế chỉ trả thù trong âm thầm, hoặc ngay từ đầu đã đòi nhiều điều kiện, không cho Độc Cô gia g·iết người, không đườ xúc động.
Vu Nhai không ngăn M·ông thân vương lại được chứng minh hắn không đủ thiên tài, không đủ để Huyền Binh Đại Đế đầu tư. Huyền Binh đế quốc thiếu một thiên tài không tính là thiên tài biến thái thì chẳng ảnh hưởng gì. Vu Nhai chặn M·ông thân vương lại được, ngăn cản rất nhẹ nhàng.
Đến lúc này Đông Phương Thần Thông mới thật sự nghiêm túc. Đông Phương Thần Thông cứ nghĩ lúc trước Vu Nhai biểu hiện trong D·ao Quang thành sẽ đủ sức chặn lại M·ông thân vương, nhưng ít ra hắn vẫn bị thương. Ai ngờ Vu Nhai không chỉ đỡ được còn đánh bay M·ông thân vương, làm gã ‘lõa’ bay. Điều này xếp vào hàng biến thái, nghịch thiên.
Lực lượng một k·iếm kia khiến tim Đông Phương Thần Thông đập nhanh, đây mới là điều quan trọng nhất.
Đông Phương Thần Thông thầm nghĩ:
– Trên người tiểu t·ử này chắc chắn giấu bí mật.
– Mỗi người đều có bí mật, chuyện này rất bình thường. Tiểu t·ử này biểu hiện đủ khiến mình chú trọng là được.
Cho nên Đông Phương Thần Thông giao quyển sổ tâm đắc tu luyện, hai viên thánh nguyên đan làm thánh binh sư đỏ mắt cho Vu Nhai, xem như bỏ ít vốn đầu tư.
Đời tàn nhẫn như vậy đấy. Muốn người ta chú trọng thì phải biểu hiện giá trị của mình.
Độc Cô Thanh Hải khó chịu nói:
– Hừ! T·ử tôn của Độc Cô gia chúng ta còn cần tâm đắc của ngươi sao?
Đông Phương Thần Thông cười nói:
– Tanh Hải trưởng lão, đây là tấm lòng của ta, Vu Nhai nhận xong ném, khinh thường, hoặc công khai ra ngoài cũng không sao. Ngươi cứ kêu hắn học đồ của Độc Cô gia các ngươi, ta không để ý.
Ý của Đông Phương Thần Thông là: Ta đưa cho hắn là tấm lòng của hắn, cho Vu Nhai rồi thì là đồ của hắn. Vu Nhai muốn xử lý như thế nào là quyền của hắn, liên quan gì Độc Cô gia ngươi có tâm đắc tu luyện không? Như nhà ngươi có nhiều con trâu, ta cho ngươi thêm một con là tấm lòng của ta, không cần biết trong nhà ngươi có bao nhiêu con trâu.
Độc Cô Thanh Hải không biết nên nói cái gì. Độc Cô Thanh Hải không nên bị động như vậy, nhưng ai bảo Vu Nhai không xem mình là người Độc Cô gia? Vu Nhai không có chút lòng kiêu ngạo của Độc Cô gia, Độc Cô Thanh Hải bị Đông Phương Thần Thông làm nghẹn họng không nói nên lời.
Đông Phương Thần Thông cười khẽ, không đả kích Độc Cô Thanh Hải chuyện dòng họ.
Đông Phương Thần Thông chuyển hướng Thất hoàng t·ử, nói:
– Thất hoàng t·ử, ta muốn ở trong Bắc Đẩu hai ngày, không biết hoàng t·ử đi cùng cựu thần hay ở lại?
Thất hoàng t·ử đáp:
– Ta muốn ở lại một lúc. Ha ha, ta và Vu Nhai đã lâu không gặp, rất tò mò những chuyện hắn trải qua. Hơn nữa D·ao Quang thành biến thành thế này hoàng thất cũng có lỗi, ta muốn ra chút sức.
Đông Phương Thần Thông gật đầu, nói:
– Nếu vậy cựu thần xin đi trước, hai ngày sau sẽ trở về. Huyền Binh Thiên Bằng Vệ để lại cho điện hạ.
Đông Phương Thần Thông đi ngay, lão nói là đi chơi giải buồn nhưng thật ra là lấy cớ cho Thất hoàng t·ử ở lại giao lưu cùng Vu Nhai. Thân phận như Đông Phương Thần Thông không tiện ở lại, D·ao Quang thành trở nên như thế này. Đông Phương Thần Thông không muốn đi Bắc Đẩu thành nghe người ta ton hót, lão nhìn Vu Nhai chằm chằm rồi đi mất.
– Phù.
Mọi người thở hắt ra, rốt cuộc đại thần khủng bố đã đi, áp lực nghẹt thở. Mọi người mới thở ra trái tim lại treo cao, Thất hoàng t·ử còn ở đây.
Thất hoàng t·ử siêu thông mình đương nhiên hiểu tâm tình của mọi người, lớn tiếng nói:
– Mọi người đừng quan tâm ta, thân phận hiện giờ của ta là bằng hữu tốt của Vu Nhai. Ta nghĩ mọi người có nhiều cảm xúc muốn trút ra, không sao, cứ thoải mái đi, ha ha ha ha ha ha! Thật ra ta cũng rất vui vẻ.
Thất hoàng t·ử hoàn toàn xem Vu Nhai là ngôi sao may mắn của mình, quyết định đặt tương lai trên người hắn. Thất hoàng t·ử thật sự rất vui vẻ.
Thất hoàng t·ử cười xong nói với Vu Nhai:
– Lần này phụ hoàng chuẩn bị mấy phần thánh chỉ, phụ hoàng cảm thấy phần thánh chỉ này là rất hoang đương thế nhưng Vu Nhai ngươi lại lấy được nó.
Vu Nhai nói:
– Có thánh chỉ như vậy chắc cũng nhờ Thất hoàng t·ử tranh thủ?
Thất hoàng t·ử cười to bảo:
– Ha ha ha ha ha ha! Ta chỉ nói mấy câu trước mặt phụ hoàng, ngươi là người biết sáng tạo kỳ tích, chẳng bằng đánh cuộc một keo. Ngươi lấy được thánh chỉ, ta cược thắng phụ hoàng.
Có vẻ Thất hoàng t·ử đặt cược khá nặng, không ai quan tâm tiền cược của gã là gì.
Vì Thất hoàng t·ử thân thiện nên đám người thả lỏng thần kinh. Mọi người chúc mừng, chúc phúc Vu gia. May mắn Vu Nhai đứng chung với Thất hoàng t·ử nên không ai dám tới gần.
Vu Nhai nhờ ơn Thất hoàng t·ử được không gian yên tĩnh.
Mọi chuyện chấm dứt, người D·ao Quang thành dọn dẹp xá c·hết. Lúc này bọn họ mới phát hiện rất ít có người c·hết trong chiến đấu, đa số là c·hết trong tay bốn cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia.
Đa số chưa bị tiêu diệt sạch, không nhiều người đau buồn, có người vỗ tay tỏ vẻ vui mừng.
Hì hì, người c·hết nhiều thì ít kẻ chia chác hơn.
Đa số người sẽ không để bụng chút tiếc nuối nho nhỏ này. Dọn dẹp x·ác c·hết xong bắt đầu suy nghĩ làm sao trùng kiến D·ao Quang thành. Khi bàn bạc chuyện xây dựng lại Vu Nhai thỉnh thoảng nhắc tới Vu Nhai, treo tên hắn ngoài miệng. Những chuyện lúc trước Vu Nhai từng làm cũng bị lôi ra ngoài, nhiều chuyện bị tuyên truyền càng khoa trương hơn, hắn trở thành truyền thuyết.
Không cần khoa trương Vu Nhai đã là truyền thuyết.
Vu Nhai ở Độc Cô gia, Vu Nhai ở Huyền Binh đế đô, Vu Nhai ở Ma Pháp đế đô, Vu Nhai trở về Bắc Đẩu hành tỉnh biến thành cự long hình người, tất cả làm người ta hăng hái bàn chuyện.
– Phải rồi, Vu Nhai rốt cuộc có phải là U Hoang không? Nếu Vu Nhai là U Hoang tại sao lúc trước nhất định phải dùng thân phận U Hoang?