Chương 1220: Thiên cơ phệ thần độc
Độc Cô Cửu Vận, Độc Cô Đoạn Nghịch chắc chắn không phải đối thủ của Vu Nhai, hai người xông lên là c·hết chắc.
Độc Cô Cửu Dương thì thầm:
– Như thế nào? Cửu Lan, món quà của ta rất tuyệt đúng không? Chỉ cần nàng đồng ý làm nữ nhân của ta thì ta sẽ không g·iết Vu Nhai. Ta biết nếu Vu Nhai c·hết rất có thể nàng sẽ t·ự s·át, nhưng ta không g·iết hắn.
– Ta sẽ cho hắn nhìn thấy chúng ta hạnh phúc, ví dụ như để hắn chứng kiến nàng từ một thiếu nữ bị ta biến thành nữ nhân như thế nào.
– Ta biết nàng rất ghét ta, nhưng có hề gì? Ta chỉ muốn cơ thể nàng, ta không muốn lòng nàng. Ta càng thích t·ra t·ấn trái tim nàng hơn.
Rốt cuộc Độc Cô Cửu Lan mở miệng nói:
– Đồ m·a q·uỷ!
Nếu Độc Cô Cửu Dương không g·iết Vu Nhai thì nàng sẽ làm sao đây?
Độc Cô Cửu Dương điên cuồng nói:
– m·a q·uỷ? Nàng không biết lúc trước Vu Nhai nhục nhã ta như thế nào, nếu nói ta là m·a q·uỷ thì đó cũng là bị hắn một tay tạo ra!
Độc Cô Cửu Dương đã quên Vu Nhai đối địch với gã toàn do gã tự mình gây ra trước.
– Hiện tại nói cái gì cũng vô dụng, hãy xem tiết mục tiếp theo đi. Những ngày tháng sau này sẽ rất đẹp.
– G·iết!
Đám người Độc Cô Cửu Vận, Độc Cô Đoạn Nghịch tích súc xong công kích Vu Nhai, hắn sắp tàn đời. Độc Cô Cửu Liệt từng nói dù Vu Nhai đến thánh binh sư tứ đoạn cũng không cách nào ngăn cản.
Toàn thế giới bỏ qua Dị Ma tộc, đều xem Vu Nhai là kẻ thù. Nhưng sao Vu Nhai lù lù bất động?
Vu Nhai không hề sợ hãi đứng yên như tòa k·iếm phong dựng đứng. Mọi người có ảo giác dù tập thể xông lên cũng không thể khiến nhúc nhích nửa bước. Không thể nào, chắc chắn là ảo giác.
Vu Nhai mặt không biểu tình bỗng hành động, tung ra thủ ấn.
Ong ong ong ong ong!
Chợt vang tiếng k·iếm ngân, mấy chục k·iếm quang bay ra từ giá k·iếm trang sức K·iếm Thần đài. Các thanh k·iếm không phải huyền binh bản mệnh của ai, Khống tự quyết dễ dàng điều khiển.
Hoàng Phủ Nhàn ngồi bên cạnh Độc Cô Cửu Dương xem kịch bỗng hét chói tai:
– A!
Nhiều người quay đầu lại, thấy mấy chục thanh k·iếm hầu như đ·âm Hoàng Phủ Nhàn thành nhím. Mũi k·iếm nhẹ nhàng cắt làn da chăm sóc rất tốt, k·iếm nhẹ nhấn một cái là Hoàng Phủ Nhàn sẽ bị đ·âm thủng lỗ m·áu.
Vu Nhai khẽ quát:
– G·iết!
Vu Nhai bộc phát ra sát ý. Đám hộ vệ K·iếm Thần đài vây công chợt khựng lại.
Vu Nhai lên tiếng:
– Tốt nhất là các ngươi hãy lùi lại, còn tiến tới một bước là mẫu thân của Độc Cô Cửu Dương sẽ thành tổ ong!
– Cái gì?
Không khí quái dị, thời gian ngừng lại vào giây phút này. Trên K·iếm Thần đài, mọi người nhìn chằm chằm vào mấy chục thanh trường k·iếm như bị ma pháp không gian điều khiển, Hoàng Phủ Nhàn bị bao vây vào giữa. Đám hộ vệ K·iếm Thần đài nghe Vu Nhai nói thì cứng ngắc tại chỗ, từ từ quay đầu. Hình ảnh đứng lại chuyển động theo bọn họ.
Khi hộ vệ K·iếm Thần đài nhìn thấy bộ dạng của Hoàng Phủ Nhàn thì thế giới lại yên lặng.
Cuối cùng có người lên tiếng:
– Hắn . . . Sao hắn làm được? Hắn dùng quỷ thuật gì? Ma pháp không gian sao?
Một hòn đá làm mặt hồ gợn sóng, tiếng ồn ào vang lên, thanh âm lao anho không dứt.
Hoàng Phủ Nhàn lại hét chói tai:
– Dương nhi, mau . . . Mau cứu ta!
Độc Cô Cửu Dương chưa kịp có hành động gì Vu Nhai đã lên tiếng:
– Các ngươi cứ thử xem k·iếm của ta nhanh hay tốc độ các ngươi nhanh hơn?
Ong ong ong ong ong!
Mấy chục thanh k·iếm run rẩy kêu vù vù, lại nhích tới một chút, nhẹ chạm vào Hoàng Phủ Nhàn. Phần mũi k·iếm nhuộm chút sắc hồng.
Độc Cô Cửu Dương không dám nhúc nhích:
– Vu Nhai, ném k·iếm đi ngay, không thì hôm nay ngươi sẽ c·hết không toàn thây, ta sẽ ngược g·iết người thân của ngươi!
Hộ vệ K·iếm Thần đài thụt lùi vài bước, bao gồm Độc Cô Đoạn Nghịch, Độc Cô Cửu Vận.
Cảm giác buông lời uy hiếp không có ý nghĩa gì, Độc Cô Cửu Dương phất tay quát to:
– Mang hai đứa nhóc Thiên Tội Uyên ra đây!
Tiểu Loan rốt cuộc có thể phát ra thanh âm:
– Vu Nhai đại ca ca!
Hai huynh muội bị đưa đến trước mặt Độc Cô Cửu Dương.
Độc Cô Cửu Dương xách Tiểu Loan lên, nói:
– Lập tức dời k·iếm đi ngay, nếu không hai đứa trẻ này sẽ c·hết!
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, không ngờ sẽ gặp lại Tiểu Loan, Tiểu Dịch trong tình huống này.
Độc Cô Cửu Dương lạnh lùng nói:
– Lập tức dời k·iếm đi, nếu không ta sẽ g·iết một đứa trước, dù sao có đến hai đứa!
Keng!
k·iếm quang khẽ ngân bên cạnh Độc Cô Cửu Dương, Độc Cô Cửu Lan tạm thoát khỏi bàn tay m·a q·uỷ bỗng nhiên rút k·iếm đ·âm vào tay gã. Đáng tiếc chợt vang tiếng nổ, thực lực cách biệt quá lớn, Độc Cô Cửu Lan bị hất văng ra.
Độc Cô Cửu Dương hừ lạnh một tiếng:
– Tiện nữ nhân, ngươi cho rằng ngươi là ai? Ta chỉ chơi đùa với ngươi, còn tưởng mình là mỹ nữ tuyệt thế sao? Cút ngay, Vu Nhai, mau dời k·iếm đi!
– Vu . . . Hộc hộc . . . Đại ca ca!
Biểu tình Vu Nhai lạnh băng. Nguy hiểm, lần này nguy hiểm hơn lúc Vu Nhai đối diện với lão nhân đại quản sự Hắc Nguyệt thần tộc. Nắm Hoàng Phủ Nhàn trong tay Vu Nhai mới có quyền chủ động. Nhưng Tiểu Loan, Tiểu Dịch có hai, Độc Cô Cửu Dương g·iết một vẫn còn một đứa uy hiếp Vu Nhai. Tình huống Độc Cô Cửu Lan giống không như lúc trước Vu Nhai đã thấy, nhưng hắn tạm thời không có cách nào suy nghĩ nhiều.
Thật sự phải dời k·iếm đi sao?
Mặt Vu Nhai không biểu tình, tay chậm rãi nhúc nhích. Vu Nhai không thể trơ mắt nhìn Tiểu Loan hay Tiểu Dịch c·hết. K·iếm vây quanh Hoàng Phủ Nhàn từ từ lùi lại vài tấc.
Keng!
Lại một tiếng kim loại vang lên, k·iếm quang lóe lên bên cạnh Độc Cô Cửu Dương, k·iếm quang càng sắc bén hơn.
k·iếm quang chưa c·hém xuống Độc Cô Cửu Dương đã rống to:
– Việc đến hiện giờ ta còn có gì không dám?
Một thanh âm vừa quen thuộc vừa xa lạ, không phải của Độc Cô Cửu Lan hay Độc Cô Chiến Đồng, là Độc Cô Cửu Vận đã lâu không gặp. Sau khi Độc Cô Cửu Vận công kích Vu Nhai không thành công thụt lùi lại, Độc Cô Cửu Dương không hề đề phòng nàng, gã không ngờ nàng sẽ ra tay. Kết quả thực lực của Độc Cô Cửu Vận mạnh hơn Độc Cô Cửu Lan nhanh chóng tấn công, kéo Tiểu Loan vào n·gực.
– Muốn c·hết!
Huyền khí ngưng tụ thành nắm đấm đánh vào người Độc Cô Cửu Vận định bỏ chạy. Không, phải nói là Tiểu Loan trong n·gực Độc Cô Cửu Vận. Bởi vì sau khi Độc Cô Cửu Vận cướp Tiểu Loan đi liền thụt lùi, nếu bị đánh trúng nàng sẽ không bị gì nhưng chắc chắn Tiểu Loan thành thịt nát. Tim mọi người treo cao, Vu Nhai phát ra sát khí mãnh liệt vọt tới.
Độc Cô Cửu Lan, Tiểu Dịch hét lên:
– Tiểu Loan!
Độc Cô Cửu Vận bỗng nhiên làm hành động khiến mọi người khó tin. Độc Cô Cửu Vận quay người bảo vệ Tiểu Loan kín kẽ, đưa lưng nghênh đón nắm đấm huyền khí thánh binh sư của Độc Cô Cửu Dương.
– Oa!
Độc Cô Cửu Vận hét một tiếng văng ra ngoài, hộc bãi m·áu. Vu Nhai đã chạy tới, ôm Độc Cô Cửu Vận và Tiểu Loan suýt bị ném bay vào n·gực.