Chương 1249: K·iếm đạo của ta

Lạc Thiên k·iếm linh giải thích rằng:
– Tức là bầy rồng phải có đứng đầu, k·iếm ý như vị vua cai trị giang sơn, gia tộc có gia chủ, có lớp lang, làm theo lệnh thì sẽ không hỗn loạn nữa. Nhưng quan trọng là ngươi có k·iếm ý cường đại thuộc về mình không?
Vu Nhai không trả lời Lạc Thiên k·iếm linh, mắt hấp háy. Cách này trùng với suy nghĩ của Vu Nhai, lòng hoảng hốt dần bình tĩnh lại.
Vu Nhai vụt ngẩng đầu hỏi:
– Có, k·iếm ý cường đại này chính là Lạc Thiên tiền bối.
Lạc Thiên k·iếm linh hỏi:
– Ngươi muốn cảm ngộ k·iếm ý trung tâm của ta?
Mặt Lạc Thiên k·iếm linh không vui không buồn, ánh mắt thì toát ra ý: Trẻ ngoan dễ dạy.
Vu Nhai trầm giọng nói:
– Đúng!
Vu Nhai sẽ không nói:
– Ta không chỉ muốn k·iếm ý của ngươi, ta muốn cả k·iếm ý của Thôn Thiên k·iếm, nhất k·iếm kinh thiên. Ta muốn dung hợp cả ba lại, cộng với hiểu biết về k·iếm, k·iếm ý hỗn loạn mới sinh ra k·iếm đạo thuộc về mình.
Dù là Tạp Lạc Đặc tướng quân Lạc Thiên k·iếm ý, Thôn Thiên k·iếm ý hay Kinh Thiên k·iếm ý đều chỉ có một loại k·iếm ý thuộc về Vu Nhai.
– Tốt, ta có thể cho ngươi cảm ngộ k·iếm ý trung tâm, ha ha ha ha ha ha! Thật ra đây là thử thách cuối cùng của nghịch k·iếm thần bí địa. Mỗi thiên tài Độc Cô gia vượt qua các thử thách trước cuối cùng sẽ cảm ngộ k·iếm ý trung tâm thuộc về ta. Ví dụ như Độc Cô Chiến Phong, Độc Cô Chiến Huyền, hai người duy nhất trong đời trước các ngươi đã thành công.
Nói đến đây k·iếm linh thần k·iếm ngừng lại, không phát hiện khi Vu Nhai nghe đén tên Độc Cô Chiến Phong thì mắt hấp háy.
K·iếm linh thần k·iếm tiếp tục bảo:
– Thông qua ký ức oan hồn chắc ngươi đã biết cách vượt ải chính xác? Độc Cô gia chủ đương nhiệm giống như cảm ngộ nhiều k·iếm ý, cần một k·iếm ý mạnh nhất hướng dẫn.
Độc Cô Chiến Phong, Độc Cô Chiến Huyền cũng là một đường bắt giữ k·iếm ý đặc biệt của mỗi oan hồ, cũng là hơn một trăm tám mươi oan hồn, tức được hơn một trăm tám mươi k·iếm ý. Độc Cô Chiến Phong, Độc Cô gia chủ cũng hỗn loạn, chẳng qua không rối như Vu Nhai.
Lạc Thiên k·iếm linh nhắc nhở lần cuối:
– Chút nữa ta sẽ phát hiện k·iếm ý trung tâm của ta cho ngươi cảm ngộ, ngươi có thể ngộ được bao nhiêu phải xem thiên phú của ngươi. Cùng là một k·iếm ý nhưng mỗi người sẽ ngộ ra điều khác nhau, chắc ngươi hiểu điều này?
Lạc Thiên k·iếm linh thấy Vu Nhai gật đầu, nói tiếp:
– Được rồi, bây giờ điều ngươi cần làm không phải cảm ngộ k·iếm ý của ta mà sửa sang lại k·iếm ý hỗn loạn của ngươi. Trong quá trình ngươi sẽ thác loạn, khi ấy ta mới phát ra k·iếm ý.
– Ngươi sẽ vừa sửa sang vừa cảm ngộ. Nếu thiên phú không đủ cường đại rất có thể trước khi ngươi cảm ngộ k·iếm ý của ta đã bị thác loạn cắn nuốt, phát điên tại chỗ, đây là điểm nguy hiểm ta vừa nói. Trả lời ta, ngươi còn chọn con đường thứ hai không?
Đến lúc này sao Vu Nhai có thể rút lui?
– Đúng vậy! Kiên quyết không chùn bước!
Lạc Thiên k·iếm linh gật đầu, nói:
– Tốt, vậy bắt đầu đi. Đối diện ta, ngồi chỗ nào cũng được.
Là người Độc Cô gia, dù chỉ là con riêng cũng nên có lòng kiêu hãnh, kiên cường như vậy.
Vu Nhai ừ một tiếng, khoanh chân ngồi xuống đối diện Lạc Thiên k·iếm linh. Vu Nhai tập trung sửa sang lại k·iếm ý hỗn loạn trong cơ thể, có kinh nghiệm lần trước, cộng với hiểu biết nhiều k·iếm ý nên lúc bắt đầu rất suôn sẻ. Rồi từ từ Vu Nhai phát hiện cái gì gọi là gian nan, đúng là k·iếm ý vừa nhiều vừa rối, muốn sắp xếp nó ngay ngắn hầu như là điều không thể.
May mắn lúc trước khi Vu Nhai biến mệnh hồng các oan hồn thành ngôi sao nhiều lần cảm ngộ hơn một trăm tám mươi k·iếm ý đặc biệt. Hiện tại Vu Nhai nắm giữ bao nhiêu đó chứ không phải khắc trong não, nên hắn có tiêu chuẩn mẫu, có thể phân loại k·iếm ý tương tự qua đó. Dù vậy nhưng những k·iếm ý in trong óc bị cảm ngộ làm Vu Nhai cảm giác não trướng sắp nổ tung.
Đặc biệt sự điên cuồng đọng lại mấy trăm năm thậm chí mấy ngàn năm của các oan hồn, chúng nó dung hợp và bộc phát ra. Bây giờ Vu Nhai mới biết sự điên cuồng, cố chấp này khủng bố cỡ nào. Chỉ lộ ra một phần ba đã làm Vu Nhai sắp điên.
Điên cuồng sinh thành oan hồn là đẳng cấp kinh khủng nhất, linh hồn còn bị h·ành h·ạ không cách nào tan biến.
Lạc Thiên k·iếm linh thoải mái nói:
– Thế này mới bình thường. Lúc trước đã thấy lạ chẳng lẽ tim tiểu t·ử này làm bằng sắt sao? Tại sao điên cuồng không ảnh hưởng được hắn, giờ mới biết hóa ra hắn không cảm ngộ mà ghi nhớ.
Nhưng biểu tình Lạc Thiên k·iếm linh trầm trọng, điên cuồng chưa tới một phần ba tiểu t·ử này đã thê thảm như thế, hắn còn chống được bao lâu?
Không phải lòng Vu Nhai không đủ kiên cường, đổi lại người khác e rằng không chống đỡ được lâu như vậy. Chỉ có thể nói điên cuồng rất khủng khiếp, con người không chịu nổi. Chỉ có thần hoặc đồ ngốc mới chấp nhận được cái điên này.
Nếu sự điên cuồng này ảnh hưởng người bình thường, nó vừa xuất hiện là nguyên trấn nhỏ điên ngay.
7ruyenTTS[.]me
Nhìn Vu Nhai vẫn còn kiên trì, Lạc Thiên k·iếm linh tiếp tục đợi:
– Cùng lắm khi hắn không chịu nổi sắp điên đành cưỡng ép xóa ký ức của hắn đi.
Thời gian bất giác trôi qua, sự điên cuồng teo Vu Nhai cảm ngộ nhiều k·iếm ý trong ký ức mà tích lũy càng nhiều, bất giác đã đến một phần hai. Lạc Thiên k·iếm linh rất giật mình lòng kiên cường của Vu Nhai, nhưng có vẻ tiểu t·ử này đã đến cực hạn. Nếu không được giải thoát thì không phải vấn đề điên hay không mà là thác loạn c·hết.
Đúng vậy, Vu Nhai đã rơi vào tình trạng điên cuồng, hắn bản năng giải mở và cảm ngộ nhiều k·iếm ý trong ký ức. Nếu có thể bóc tách ý thức của Vu Nhai sẽ thấy bên trong toàn là k·iếm, những thanh k·iếm đôi khi bay thẳng, có khi bay ngang dọc. Khi nào k·iếm hỗn loạn không theo thứ tự là Vu Nhai sẽ tàn đời.
Keng!
Lúc này cần một k·iếm ý cường đại làm người lãnh đạo, bởi vậy Lạc Thiên k·iếm linh bộc phát ra. K·iếm ý mạnh mẽ tuyệt đối nhập vào óc Vu Nhai, nếu hắn chịu được thì đây đơn thuần là k·iếm ý, nếu hắn không vượt qua, vẫn bị điên cuồng chủ đạo thì nó là k·iếm ý xóa đi ký ức, trấn áp các loại hỗn loạn.
Dù trấn áp thì Vu Nhai k·iếm đạo thành thánh sẽ không yếu, mạnh hơn Độc Cô Chiến Phong, Độc Cô gia chủ. Lạc Thiên k·iếm linh không cho rằng Vu Nhai sẽ vượt qua được, nó chỉ ôm tâm tình thử một lần xem sao.
Chớp mắt Vu Nhai tỉnh táo lại ngay:
– Đúng rồi, ta đang cảm ngộ k·iếm ý, đang cảm ngộ k·iếm ý. Đây là k·iếm ý của Lạc Thiên k·iếm linh, ta phải cảm ngộ được rồi lãnh đạo k·iếm ý khác.
Vu Nhai vội vàng cảm ngộ k·iếm ý của Lạc Thiên k·iếm linh, nhưng k·iếm ý hỗn độn trong ký ức hiện lên điên cuồng, bây giờ hắn khó thể khống chế cảm ngộ.
Ý thức Vu Nhai như nam châm hút hết tất cả thứ liên quan đến k·iếm trong ký ức vào.
Tức là sự điên cuồng vẫn đáng tăng lên, may mắn không hút hết một lúc nếu không Vu Nhai đã tiêu đời ngay.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »