Chương 1340: Ta là người được chọn
Bởi vì Bạch Trọc muốn g·iết đệ t·ử của đám trưởng lão thần giai.
Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ, Nguyệt Lâm Sa lo lắng hơi quá đáng. Tuy Vu Nhai g·iết nhiều hạch tâm hội viên nhưng gián tiếp cứu rất nhiều hạch tâm hội viên khác. trưởng lão thần giai tuyệt đối không để ai g·iết người. Trong thế giới lữ giả
Đạo cụ ma pháp ghi chép chiếu tình tiết tiếp diễn, Vu Nhai dùng phù văn trận phản kích, nổi khùng g·iết người, đồ sát hạch tâm hội viên. Khi hạch tâm hội viên thứ nhất c·hết thì áp lực kinh khủng đổ ập hướng Vu Nhai, vì lúc hắn g·iết người có nói với trưởng lão Chu Điệp là dù đệ t·ử trưởng lão thần giai thì hắn vẫn g·iết.
Mượn k·iếm huynh không phải Vu Nhai, gã không chịu nổi áp lực từ trưởng lão thần giai, hai tay hai chân run cầm cập.
– Vu Nhai, hay ngươi để ta đi trước một bước? Cứ tiếp tục thế này ta tè ra quần sẽ không hay.
Vu Nhai mỉm cười nói:
– Yên tâm, ta gián tiếp cứu đệ t·ử của trưởng lão thần giai khác, không g·iết chúng ta được. Áp lực chỉ là áp lực, ngươi làm bộ dáng mạnh hơn đám âm hiểm vô sỉ kia là được. Nghe nói thánh nhân chỉ đọc sách không biết võ, nhưng bọn họ không hề sợ hãi áp lực vì trong lòng có sự kiên trì, đặc biệt khi đối diện đồ vô sỉ.
Vu Nhai như không nhìn thấy áp lực đổ ập xuống, giọng hắn khá lớn tiếng. Nhiều người đều nghe thấy Vu Nhai đang mắng trưởng lão thần giai là vô sỉ.
Nếu Vu Nhai đa g·iết đệ t·ử của trưởng lão thần giai thì coi như đã đắc tội, không mắng cũng uổng.
Hơn nữa những trưởng lão thần giai này thật sự vô sỉ, bọn họ là thành viên kế hoạch âm mưu.
Mượn k·iếm huynh sửng sốt, cảm nhận một lúc rồi run tiếp, đành nói:
– Xin lỗi Vu Nhai, ta thật sự không đến cảnh giới đó, ta trốn trước đây. Yên tâm, nếu dám xuống tay với ngươi thì ta sẽ nhảy ra chắn cho, bọn họ dám g·iết ta sẽ bị quy tắc thế giới lữ giả xé vụn. Bây giờ ta đi là vì chút nữa sẽ chạy về.
Mượn k·iếm huynh không chút nghĩa khí vừa chạy vừa nói câu cuối, gã thật sự không chịu nổi nữa.
Chỉ còn lại Vu Nhai thong dong đứng đó, Bắc Đẩu đoàn tụ tập sau lưng hắn. Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ đứng hai bên Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa dẫn dắt Ủng Hộ Công Chúa đoàn đi tới sau lưng hắn.
Vì Vu Nhai cứu Ủng Hộ Công Chúa đoàn nên các ma pháp sư bớt ác cảm với hắn.
Minh bà bà, Băng bà bà, Lạp Tháp Mạn Na thần đạo biểu tình trầm trọng, rục rịch định bảo vệ cả đám. Dù Vu Tiểu Dạ, Thủy Tinh, Nguyệt Lâm Sa không cầu xin thì ba người tuyệt đối sẽ không ngồi xem Vu Nhai bị g·iết. Ánh mắt Minh bà bà, Băng bà bà, Ma Đạo Sư cung đình đầy sát ý liếc hướng đám trưởng lão thần giai âm mưu, đệ t·ử những người này đang hãm hại đệ t·ử của ba nàng.
Cùng lúc đó, vô số cặp mắt nhìn Vu Nhai, hắn g·iết một hạch tâm hội viên còn đỡ . . .
Hình ảnh tiếp tục chiếu. Nam nhân trung niên tên Chu Điệp thấy một hạch tâm hội viên c·hết liền xuất hiện. Vu Nhai lừa dối Chu Điệp thừa nhận gã là một thành viên trong âm mưu, tức là câu: Ngươi nghĩ hội trưởng Lữ Giả ngốc sao?
Hội trưởng Lữ Giả rất xấu hổ, gã thật sự không biết có âm mưu gì, vậy hóa ra gã rất ngu?
Không ai quan tâm hội trưởng Lữ Giả nghĩ gì, vì Vu Nhai bỗng phát ra k·iếm đạo mặt ám, sát ý ngút trời g·iết người không chớp mắt. Từng hạch tâm hội viên bị Vu Nhai g·iết c·hết, khi Chu Điệp phá mở phù văn trận thì nhiều người căng thẳng hồi hộp.
Tiếp theo là thay đổi bất ngờ, quái thú khủng long nằm dưới đất bật dậy ngăn cản Chu Điệp, Vu Nhai tiếp tục lăn xả g·iết người.
Nguyên hạch tâm đoàn đội bị Vu Nhai g·iết sạch.
Chỉ còn lại Chu Điệp, mọi người trên quảng trường không xem tiếp mà ngây ngốc nhìn Vu Nhai, bao gồm Bạch Trọc đang quỳ. Bạch Trọc từng suy nghĩ tình huống sẽ rất tệ hại, nhưng gã chưa từng nghĩ một mình Vu Nhai g·iết hết hạch tâm đoàn đội. Bạch Trọc liếc hướng mượn k·iếm huynh, sau khi gã bị trục xuất đến Bắc Đẩu hành tỉnh chắc đã đạp phân chó mới may như thế.
Bạch Trọc thầm phục quyết định của mình, nếu gã ôm chút may mắn cho rằng Vu Nhai không tìm thấy chứng cứ thì tình huống bây giờ sẽ không như vậy. Dù Vu Nhai không có chứng cứ chính xác nhưng đạo cụ ma pháp ghi chép bày ra rõ ràng.
Đạo cụ ma pháp ghi chép chiếu xong, quảng trường tĩnh lặng. Không, có thể nghe tiếng trưởng lão thần giai cười khùng khục.
– Khục khục . . .
Mấy trưởng lão thần giai có đệ t·ử bị g·iết đều nhìn Vu Nhai chằm chằm, sát khí ngùn ngụt, khí thế thần giai đè ép.
Không chỉ một đệ t·ử mà là mấy chục hạch tâm hội viên bị g·iết. Có trưởng lão thần giai c·hết đến mấy đệ t·ử.
Có một số trưởng lão thần giai không tham gia, nếu không Vu Nhai sẽ chịu áp lực không chỉ có bấy nhiêu.
Có trưởng lão thần giai khác tăng áp lực đè hướng trưởng lão thần giai có đệ t·ử bị g·iết. Vẫn câu cũ, nếu không nhờ Vu Nhai thì lần này người có đệ t·ử bị g·iết chính là bọn họ. Nhưng dù sao đệ t·ử chưa c·hết, các trưởng lão thần giai không giận điên lên.
Tóm lại nguyên quảng trường bình tĩnh nhưng thật ra hỗn loạn.
Vu Nhai trừ chịu áp lực ra còn bị các cặp mặt kinh sợ nhìn chằm chằm. Nguyên hạch tâm đoàn đội bị một người cùng đẳng cấp g·iết sạch. Cùng đẳng cấp, là ngang hàng! Hạch tâm hội viên toàn là thiên chi kiều t·ử, mấy chục người c·hết hết.
Vô số người dẫn đường, thiên tài bị đào thải nuốt nước miếng:
– Ực ực!
Đây mới là thiên chi kiều t·ử thật sự, so với Vu Nhai thì tất cả là bã. Lúc trước Vu Nhai phản kích đủ loại khiến người sung sướng tâm hồn, nhưng chơi âm mưu trong cuộc chiến thử thách nhân loại bình thường lại g·iết nhiều người, đặc biệt mấy Ủng Hộ Công Chúa đoàn thật khiến người thất vọng, đau buồn.
Hiện tại tâm tình nguyên quảng trường mỗi người khác nhau nhưng đều không bình tĩnh.
Tay chân hội trưởng Lữ Giả lạnh lẽo. Qua đợt này danh dự công hội lữ giả không biết sẽ đi về đâu, đây là thứ yếu. Quan trọng là lực lượng lữ hành giả mới gầy dựng sẽ sụp đổ.
Nếu không xuất hiện chuyện này thì công hội lữ giả sẽ kêu gọi các thiên tài chung tay góp sức chống lại Cổ Duệ chi dân. Mấy thiên tài này toàn là thiên chi kiêu t·ử của Thần Huyền đại lục, toàn đại lục sẽ đoàn kết lại. Nhưng 377e đoàn kết được không? Nhân loại và trăm tộc sẽ ra sao? Chẳng lẽ trời đứng về phía Cổ Duệ chi dân sao? Nhân loại và trăm tộc rơi vào kết cuộc bị nô dịch?
Hội trưởng Lữ Giả cố khiến mình tỉnh táo lại, lạnh lùng hỏi:
– Bạch Trọc, mọi thứ trong đạo cụ ma pháp ghi chép là thật?
Bạch Trọc nhìn Vu Nhai chằm chằm, nói:
– Đúng vậy! Tất cả là thật, chỗ này có tờ danh sách, là danh sách người tham gia kế hoạch của ta. Ta tự biết mình tội lỗi nặng nề, chỉ mong cố gắng hết sức bù đắp lại.
Bạch Trọc thầm nghĩ:
– Không ngờ, thật không ngờ tất cả do tiểu t·ử này giở trò. Tuy không biết hắn làm sao phát hiện ra âm mưu, phản kích kín không kẽ hở nhưng đã làm hỏng chuyện tốt của mình, phải khiến hắn c·hết không có chỗ chôn.
Trước mắt Bạch Trọc không dám lộ ra sát ý, gã phải ráng nhịn, gã còn cơ hội.