Chương 350: Thí thần… tà nhận thất trảm

Hắn mở Huyền Binh Điển ra. Trang đầu tiên vẫn là Thôn Thiên K·iếm.
Lúc này Thôn Thiên K·iếm hình như cũng đang tu luyện. A, cho dù không tu luyện, cũng không phải là dạng cao cao tại thượng. Vu Nhai lười để ý tới nó.
Phong Doanh và U Hoang vẫn giống như hai người bảo vệ canh giữ ở bên cạnh Thôn Thiên K·iếm.
– Chủ nhân, Thôn Thiên K·iếm nói, lần này vì giúp chủ nhân tinh lọc tạp chất trong những năng lượng kia, khiến lão đại có chút tổn thương. Lão đại muốn chủ nhân sử dụng Huyền Cực Đỉnh Phong Quyết này giúp lão đại khôi phục tốt lực lượng. Ít nhất cũng phải nửa tháng!
– Được!
Vu Nhai không do dự ứng. Nếu như không phải nhờ Thôn Thiên K·iếm, hắn chắc hẳn sẽ bị thứ hắc ám quỷ dị này ăn mòn mà c·hết. Hơn nữa Thôn Thiên K·iếm cũng trợ giúp hắn phân hoá sợi huyền khí, nếu không hắn không có khả năng nhanh chóng đột quá như vậy. Phải biết rằng, vừa rồi đột nhiên tách ra tới 3400 đường.
Đúng vậy, 3400 đường huyền khí. Cũng không biết có phải là trước không có ai, sau cũng không ai có hay không.
Vu Nhai nở ra trang thứ hai. Phù văn màu đen bay loạn, so với trước càng u ám, càng thần bí hơn. Thí Thần Ma Nhận hoàn toàn ngược lại so với Thôn Thiên K·iếm. Nó được đại bổ, lực lượng lại tăng lên.
Thấy Vu Nhai đến, nó lại khẽ gật mũi đao một cái.
Đột ngột, Vu Nhai cảm giác đầu óc đau đớn. Hắn bị dọa giật mình, cho rằng Thí Thần Ma Nhận muốn công kích hắn. Nhưng không nghĩ tới, từng tuyệt kỹ lại xuất hiện ở trong đầu hắn!
– Thí Thần… Tà Nhận Thất Trảm!
Trong lòng hắn thầm vui mừng. Xem ra Thí Thần Ma Nhận thật sự nhận được lợi ích, nếu không sẽ không cho mình tuyệt kỹ.
Vui thì vui, nhưng hắn cảm giác vẫn còn có chút phiền muộn. Hai thanh Thần Binh siêu cấp này thật khó hầu hạ.
Trong đầu luẩn quẩn chiêu thức Tà Nhận Thất Trảm, Vu Nhai lại lật ra trang thứ ba. Thất Tinh Thần Kích cùng Xích Thố không có gì thay đổi, vẫn ở trên trang sách.
Lúc này Vu Nhai đã có thể cảm giác được mình có chút liên lạc với Xích Thố. Có thể khẳng định, nếu như bây giờ mình sử dụng Thất Tinh Thần Kích, có thể trực tiếp vận dụng lực lượng của Xích Thố, thậm chí có thể vận dụng tất cả lực lượng Binh Linh.
Đương nhiên, hắn mới là Hoàng Binh Sư nhất đoạn, lúc vận dụng cũng có hạn chế.
– Ha ha, tiểu t·ử, lần này ngươi thực sự k·iếm quá nhiều. Bởi vì ngươi đột phá và thêm lực lượng của đoạn rễ kia, chúng ta đều có chút nâng cao. Đương nhiên, sau này nếu dùng vật kia phải cẩn thận một chút. Lần này nếu như không phải có Thôn Thiên K·iếm và Huyền Binh Điển ở đây, chúng ta sợ rằng đều phải cùng nhau xong đời!
Khắc Liệt Luân Tư lộ vẻ rất hưng phấn, nhưng đối với đoạn rễ kia trong lòng vẫn còn sợ hãi:
– Đúng rồi, búa huyền tinh biên sâu quá yếu, hình như bị tổn thương. V·ong linh biến thành ngu si, đánh ra thật sự không có lực.
Vu Nhai vừa nhìn về phía búa huyền tinh biển sâu bên cạnh búa phản nghịch. Binh Linh của nó gần như bị mình không nhìn tới, cũng chính là tập hợp v·ong linh kia hợp thể. Trước đây thỉnh thoảng còn có thể kêu gào lên vài tiếng. Hiện tại hình như hoàn toàn ngây người.
Hắn khẽ nhíu mày. Bộ dạng hình như không phải thật sự bị thương tổn.
Vu Nhai lắc đầu, lười để ý tới. Bếu Binh Linh cũng không bị thương tổn, vậy mình có thể an tâm. Hắn lại lật sang trang. Phía sau lại có thêm một trang trắng. Cũng không biết lúc nào mới có thể lấp được chỗ trống này. Thần Binh thật sự khó cầu.
– Độc Cô Nhai, Độc Cô Nhai…
Vu Nhai đột nhiên nghe được tiếng của Độc Cô Cửu Tà. Hắn vội vàng mở mắt ra.
Chỉ có điều, khi vừa mở mắt ra, trong nháy mắt liền thấy đầu Độc Cô Cửu Tà hơi rụt lại. Trong đôi mắt lóe sự sợ hãi không thể che giấu, lại có phần sững sờ.
Hắn vội vàng ép Tà Nhận Thất Trảm xuống. Thí Thần Ma Nhận thực sự khủng khiếp. Mặc dù chỉ là đang lĩnh ngộ tuyệt kỹ, cũng có thể khiến người ta cảm nhận được khí tức t·ử v·ong nồng đậm.
– Ha ha ha, tiểu t·ử. Nếu ngươi đã đột phá Hoàng Binh Sư, vậy chuyện của chúng ta cũng nên giải quyết chứ?
– Các ngươi c·hết cũng c·hết vô ích sao?
Ánh mắt Vu Nhai từ trên người Độc Cô Cửu Tà thu hồi lại, rơi vào trên thân ba người Độc Cô Cửu Tiên. Tuy rằng hắn cố gắng hết sức khôi phục lại bộ dáng lúc trước, rất muốn cười quỷ dị, nhưng lúc này hắn cười lên trông lại vô cùng âm trầm khủng bố, khiến ba người Độc Cô Cửu Tiên sửng sốt một chút!
– Bớt giả thần giả quỷ cho ta. Ngươi cho rằng vẻ mặt sát khí là có thể g·iết người sao? Ngươi chỉ là một gia hỏa, ngay cả Binh Linh cũng là cục gạch mà thôi.
Độc Cô Cửu Tiên không biết chuyện gì xảy ra, tức giận vô cùng. Dường như hắn cảm thấy đặc biệt khó chịu khi bị khí thế của Vu Nhai ngăn chặn.
– Binh Linh cũng là cục gạch sao?
Vu Nhai có phần sững sờ. Sau đó hắn chợt nhớ lại đứng lên, ung dung cười. Vừa rồi mình còn tưởng rằng các Binh Linh đều bị lộ. Không ngờ được lại là như vậy. Cũng tốt, Binh Linh là cục gạch. Huyền Binh Điển thật đúng là đã suy nghĩ cho mình.
– Cho dù Binh Linh của ta là cục gạch, các ngươi vẫn phải c·hết vô ích mà thôi!
Vu Nhai cuối cùng đã khôi phục lại một chút, cười hắc hắc nói. Bất chợt thân thể hắn thoáng động, trực tiếp phát động công kích. Lực lượng của Hoàng Binh Sư, lực lượng Hoàng Binh Sư của bản thân hắn đã đạt được 3400 sợi huyền khí. Hắn đã không kịp đợi nữa.
– Động thủ!
Ba người Độc Cô Cửu Tiên liếc mắt nhìn nhau. Lần này bọn họ bao vây tấn công hoàn toàn không che giấu.
– Vu Nhai, tiếp k·iếm!
Độc Cô Cửu Tà đột nhiên kêu lên.
– Không cần. K·iếm gãy cũng là k·iếm!
Vu Nhai cũng không quay đầu lại nói.
Trước đó Thôn Thiên Nhất Thức làm hỏng k·iếm huyền tinh biển sâu. Thật không biết Thôn Thiên K·iếm Kỹ là hủy người hay là hủy k·iếm. Chỉ có điều k·iếm chặt rồi, vẫn có thể sử dụng ra Tà Nhận Thất Trảm…
Vu Nhai trực tiếp phát ra lực lượng mạnh nhất. Đối diện là ba gã Hoàng Binh Sư. Hắn chỉ vừa mới đột phá mà thôi, còn chưa tự phụ đến mức có thể giả vờ ở trước mặt ba người này.
Hắn c·hém ra lực lượng mạnh nhất, đồng thời Tà Nhận Thất Trảm cũng không chút do dự c·hém ra.
Vu Nhai trực tiếp bạo phát ra khí tức Thí Thần Ma Nhận lưu lại trước đó. Khí tức t·ử v·ong nồng đậm mang theo tất cả b·ắn ra…
Trảm thứ nhất…
Trảm thứ hai…
Trảm thứ ba…
– A…
Cuối cùng ở lượt c·hém thứ ba, nam t·ử áo bào tím bị đánh trúng, nửa mang vai trực tiếp bị cắt xuống. Một cánh tay trực tiếp không thấy nữa.
Vu Nhai không để ý đến hắn, ngược lại công kích nam t·ử mặc ngân bào thứ hai.
Trảm thứ tư, trảm thứ năm…
– A…
Tiếng kêu thảm thiết thứ hai lại vang lên. Nam t·ử mặc ngân bào này còn không biết rõ ràng vì sao nam t·ử áo bào tím bị c·hém rơi nửa mảng vai, hắn đã cảm giác đầu óc chợt đau đớn. Hắn lập tức nhìn thấy được thân thể ở cách mình, thấy được m·áu đang phun trào!
Trảm thứ sáu…
Vu Nhai mang theo khí tức t·ử v·ong nồng đậm c·hém về phía Độc Cô Cửu Tiên. Ở trong mắt hắn, Độc Cô Cửu Tiên là một người đã c·hết. Căn bản không cần trảm thứ bảy, sáu trảm là đủ rồi.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »