Chương 393: Cao thủ lấy k·iếm tâm

Hắn rất muốn nói ai bảo ta không có K·iếm Linh. Ta còn có rất nhiều K·iếm Linh cơ.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống, giấu kỹ bí mật này đi. Sau đó linh cơ thoáng động, hắn lấy huyền k·iếm thất giai của Độc Cô Cửu Tiên ra ngoài:
– Ai nói ta không có K·iếm Linh chứ?
– Ách, nhưng đây không phải là Huyền Binh bản mạng của ngươi!
Độc Cô Cửu Tà hỏi.
– Không thử một chút làm sao biết được. Chí ít k·iếm kỹ của ta không thể kém hơn so với người của Độc Cô gia là mấy!
Vu Nhai tự tin nói.
Về điểm này, Độc Cô Cửu Tà không thừa nhận cũng không được. Cuối cùng ba người phân công hợp tác, chuẩn bị bắt K·iếm Linh của Độc Cô Cửu Huyền trước rồi nói sau. Độc Cô Cửu Huyền đã ở chỗ này chừng mấy ngày, đối với đạo k·iếm tâm kia có thể nói là rõ như lòng bàn tay. Rất nhanh nàng liền tìm được manh mối. Ba người liên thủ bố trí.
Nhiệm vụ chính của Vu Nhai và Độc Cô Cửu Tà là khiến lực lượng của đạo k·iếm tâm kia suy yếu, sau đó trục xuất đến phía bên Độc Cô Cửu Huyền, do Độc Cô Cửu Huyền tự tay bắt k·iếm tâm. Độc Cô gia cũng không có quy định khi sát hạch không thể hợp tác.
Đương nhiên, tình huống ba người Độc Cô gia đồng thời tiến vào chỗ này thực sự rất hiếm thấy.
– Độc Cô Nhai, phòng vệ. Đạo k·iếm tâm này đang phóng về phía ngươi.
Cuối cùng đó, sau khi bố trí nửa ngày, ba người bắt đầu động thủ. Đạo k·iếm tâm này hình như cảm thấy Vu Nhai là trái hồng mềm. Trước đó Vu Nhai đã từng bị nó đập bay. Vừa xuất hiện, nó liền vọt về phía Vu Nhai.
Vu Nhai đã sớm có sự chuẩn bị, nhưng vẫn lệ rơi đầy mặt. Cuối cùng không còn trẻ tuổi lỗ mãng không biết gì nữa.
Vừa rồi, hắn đã tiếp nhận huấn luyện đặc biệt tạm thời của hai người…
Hắn thoáng cười lạnh, chuẩn bị phát động k·iếm khí trận vừa bố trí xong.
Nhưng ngay khi k·iếm tâm đi tới trước người hắn, không biết vì sao, Vu Nhai lại đột nhiên không muốn động đậy. Dưới ánh mắt mờ mịt của hai người Độc Cô Cửu Huyền và Độc Cô Cửu Tà, hắn nhắm hai mắt lại. Về phần đạo k·iếm tâm kia, cũng trực tiếp xông ra ngoài.
Nếu như k·iếm tâm có suy nghĩ, nhất định sẽ nói, tiểu t·ử này chính là một kẻ ngu si.
– Độc Cô Nhai, ngươi làm gì vậy?
Độc Cô Cửu Huyền không nhịn được kêu lên. Không lẽ gia hỏa này cố ý làm vậy sao?
Nhìn thế nào cũng không giống. Cho nên câu chất vấn phía sau nàng cũng không nói ra. Ngay khi hai người chuẩn bị qua đánh hắn tỉnh lại, Vu Nhai đột nhiên lại mở mắt, mỉm cười:
– Xin lỗi, dường như ta vừa hiểu ra điều gì đó. K·iếm tâm kia giao cho ta đi.
Vu Nhai nói xong, cả người đã vọt ra. K·iếm quang dưới chân liên tục chấn động, chớp mắt đã biến mất.
Độc Cô Cửu Huyền và Độc Cô Cửu Tà nhìn nhau, không biết hắn đột nhiên nổi điên làm gì. Bọn họ cũng không phải chờ quá lâu. Một thân ảnh từ sâu trong k·iếm ảnh vọt ra. Không ngờ đó chính là Vu Nhai:
– Độc Cô…
– Độc Cô Cửu Huyền, đón lấy!
Vu Nhai không chờ bọn họ nói xong, trực tiếp ném một đạo k·iếm quang qua.
Độc Cô Cửu Huyền còn chưa kịp phản ứng, cũng cảm giác được trong cơ thể k·iếm Huyền Binh bản mạng thoáng chấn động, vọt ra ngoài, nuốt lấy đạo k·iếm quang quỷ dị kia.
Âm một tiếng, Độc Cô Cửu Huyền trực tiếp ngồi xếp bằng ngay trong không trung. K·iếm quang xung quanh chấn động mạnh…
Chỉ khoảng hai phút sau, Độc Cô Cửu Huyền đã tỉnh lại. Nàng không cảm thấy vui vẻ bởi vì nhận được k·iếm tâm, mà nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, giống như nhìn quái vật. Một lúc lâu sau, nàng mới nói:
– Ngươi làm sao làm được?
Nhún vai, Vu Nhai nói:
– Vừa rồi các ngươi không phải đã nói xung quanh đây có vô số k·iếm tâm, từ thấp đến cao đều không ngừng cường hóa. Chỉ cần có cảm ứng đều có thể bắt được. Cho nên ta bắt lại!
– Chúng ta đương nhiên biết ngươi có cảm ứng. Không cảm ứng chúng ta cũng sẽ không thiết lập k·iếm trận làm gì. Mấu chốt là lực lượng trong k·iếm tâm vì sao không phản kích ngươi?
Độc Cô Cửu Huyền cũng đột nhiên cảm thấy gia hỏa này thật sự đáng đánh.
– Không phản kích ta sao? A đúng rồi. Thật giống như ta vận chuyển lực lượng hoàng đạo của Hoàng Binh Sư, nó không phản kháng nữa!
Độc Cô Cửu Huyền và Độc Cô Cửu Tà lại liếc mắt nhìn nhau. Trong lúc nhất thời bọn họ nói không ra lời. Trong lòng bọn họ đã có giải thích sơ bộ. Đó chính là lĩnh ngộ của Vu Nhai đối với k·iếm vượt qua lực lượng k·iếm tâm này. Giống như bọn họ, nếu như là ở sát phía ngoài k·iếm trận, cũng có thể dễ dàng thu thập được k·iếm tâm rất yếu này. Bởi vì k·iếm tâm này vốn chính là vô cùng thân thiết hữu hảo đối với bọn họ.
Nếu để cho Độc Cô Chiến U qua, cũng có thể dễ dàng bắt được đạo k·iếm tâm này.
Nhưng gia hỏa trước mắt kia lại là Kỳ Binh Giả, còn chỉ có thực lực Hoàng Binh Sư nhị đoạn mà thôi.
Hai người Độc Cô Cửu Huyền cảm thấy rất nhiều người trong Độc Cô gia tự cho mình là k·iếm giả chân chính, hiện tại có thể cầm khối đậu hũ đụng c·hết.
Điều an ủi duy nhất chính là, tiểu t·ử này từ rừng k·iếm đi ra, hoàn toàn đi theo đường chính. Vậy bất kỳ kỳ tích nào cũng không tính là kỳ tích.
Nhưng nghĩ tới chuyện Vu Nhai một đường từ đường chính đi đến, lại khiến người ta có cảm giác suy sụp.
Hai người đã đoán đúng. Vu Nhai đúng là bởi vì dung hợp sát tính trong đường chính nhận được lực lượng cường đại.
Xét về dung hợp k·iếm ý, thật ra ba người đều không khác nhau là mấy, đường đi đều giống như nhau. Nhưng sát tính lại có sự khác biệt rất lớn. K·iếm ý bởi vì lực lượng sát tính mà tăng cao gấp mấy lần. K·iếm ý mà không có một chút sát tính, sao có thể gọi là k·iếm ý?
Cho nên, hiện tại lĩnh ngộ của Vu Nhai đối với k·iếm cũng trực tiếp vượt qua hai người.
Đây là điều kiện đầu tiên khiến Vu Nhai nhẹ nhàng bắt được k·iếm này tâm. Một điều kiện khác chính là, Hoàng Đạo Vô Cực trong Thần Huyền Khí Điển. Nếu ngay cả sát tính cũng có thể làm binh, làm làm dân, như vậy k·iếm tâm chẳng phải cũng có thể sao?
Kết quả, k·iếm ý cường đại phối hợp với lĩnh ngộ của Hoàng Đạo Vô Cực…
Đối với Độc Cô Cửu Huyền và Độc Cô Cửu Tà mà nói k·iếm tâm cực kỳ lợi hại. Vu Nhai lại có thể dễ dàng bắt được. Chính như cảm giác trước đó. Ở trong toàn bộ thế giới K·iếm Ảnh Trận, hắn cảm nhận được cảm giác của cao thủ siêu cấp.
Độc Cô Cửu Huyền đã dung hợp k·iếm tâm xong, có thể rời khỏi bất cứ lúc nào. Chỉ có điều hai người khác lại chưa có.
Tìm thì tìm. Độc Cô Cửu Tà tìm k·iếm k·iếm tâm của riêng hắn. Điều để Độc Cô Cửu Huyền và Vu Nhai không nói được gì, chính là gia hỏa này càng chọn càng mạnh. Dùng cách nói của hắn, có một cao thủ bắt k·iếm tâm như thế ở bên cạnh, không lợi dụng một chút sao được?
Có thể trong lòng Độc Cô Cửu Tà còn có chút đố kỵ và bi phẫn, muốn gây khó dễ cho Vu Nhai một chút.
Tuy nhiên, khi Vu Nhai bảo hắn quyết định lựa chọn, dễ dàng bắt lấy k·iếm tâm rất mạnh, mặt Độc Cô Cửu Tà trở nên đặc sắc khác thường. Dường như hắn có kích động muốn ném k·iếm tâm này đi kìm k·iếm một k·iếm tâm khác vậy.
Đáng tiếc k·iếm tâm thoáng cái đã dung nhập, cũng không phun ra được.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »