Chương 881: Chấp sự U Linh Ma K·iếm

Biến cường, biến cường . . .
Tóm lại bây giờ Vu Nhai rất muốn g·iết người.
– Không ngờ sẽ cần dùng nó, nhanh như vậy.
Trong lòng Vu Nhai muốn biến mạnh mãnh liệt như bão tố nhưng vô dụng, bây giờ hắn không thể sốt ruột, phải vắt óc nghĩ cách cứu người. Cách của Vu Nhai là . . . Một khối lệnh bài hình k·iếm màu đen trượt vào lòng bàn tay Vu Nhai, là thứ Độc Cô Chiến U nói Độc Cô gia chủ cho hắn. Nếu Vu Nhai định đến Ma Pháp đế quốc thì hãy điều tra hai đế quốc làm cái quỷ gì, có khối k·iếm lệnh màu đen này có thể chỉ huy lực lượng U Linh k·iếm các trong Ma Pháp đế quốc.
Bây giờ là ban đêm trong Ma Pháp đế đô, tuy khắp nơi có đèn ma pháp nhưng có khá nhiều góc c·hết bóng tối.
Vu Nhai lững thững đi trong các góc khuất, bất giác trời đã sáng.
Góc c·hết bóng tối từ từ biến mất, Vu Nhai không đi dạo lung tung nữa mà đến một tiệm công cụ ma pháp vô cùng bình thường bên khu buôn bán phồn hoa Ma Pháp đế đô, tức là nơi chuyên bán các loại đạo cụ ma pháp.
Sáng sớm, tiệm đạo cụ ma pháp La Lạp đã nghênh đón một thanh niên tóc đen.
Thanh niên mặc áo ma pháp phong hệ, khí chất tiêu sái như gió tăng thêm ấm áp cho buổi sáng, làm mắt người sáng sủa.
– Mỹ nữ, ta muốn một đạo cụ ma pháp tăng cường ma pháp phong hệ, ta vẽ mô hình, cứ làm theo hình mẫu này.
Ti Ti là nhân viên của tiệm đạo cụ ma pháp này, vì nàng rất đẹp nên cửa tiệm khá đắt khách.
Ti Ti nhận bản vẽ từ tay thanh niên.
Khi trông thấy bản vẻ, nụ cười đông trên mặt Ti Ti.
Thanh âm vang lên:
– Như thế nào? Bản vẽ này vẽ rất xấu, không làm được sao? Rất xin lỗi, đó là lần đầu tiên ta vẽ thứ này.
Ti Ti ngẩng đầu lên, nam nhân trước mắt nàng không còn cảm giác phiêu dật. Không, vẫn có chút tiêu sái nhưng bên trong ẩn chứa xấu hổ làm người ta quan tâm.
– Không, đương nhiên không phải, ngươi vẽ rất tốt, nhưng mà . . .
Ti Ti ngần ngừ rồi nhanh chóng nở nụ cười tươi nói:
– Nhưng ngươi yêu cầu hơi cao, cái này phải là đại ma đạo sĩ mới chế tạo ra đạo cụ ngươi muốn được. Lão bản của chúng ta chỉ là ma đạo sĩ.
– Nếu lão bản của các ngươi có phẩm chất xuất chúng thì ta miễn cưỡng chấp nhân, nhưng về giả cả . . .
Ti Ti mỉm cười nói:
– Tóm lại ta mang ngươi đi vào nói chuyện với lão bản.
Ti Ti dẫn Vu Nhai vào bên trong tiệm đạo cụ ma pháp. Bên trong có cảnh tượng khác, to hơn bên ngoài nhiều. Khắp nơi đặt đạo cụ ma pháp, các loại d·ao động ma pháp. Ngay khi vào trong biểu tình sáng sủa của Ti Ti biến mất.
Ti Ti xoay người hỏi:
– Xin hỏi đại nhân là . . .
Keng!
K·iếm lệnh màu đen giơ ra trước mặt Ti Ti, khi nàng trông thấy nó thì mắt trợn to, khó tin nhìn thanh niên vẫn bộ dạng tiêu sái trước mặt. Ti Ti há hốc mồm.
– Như thế nào? Khối k·iếm lệnh này cũng khó nhận thật sự như bức tranh đạo cụ vừa rồi sao?
Khi thanh niên lên tiếng Ti Ti mới phản ứng lại, hành đại lễ với Vu Nhai:
– Kính chào chấp sự U Linh Ma K·iếm đại nhân, Đoạn Vân đại nhân ở bên trong, ta thông báo với đại nhân ngay!
Ti Ti chạy nhanh vào gian phòng hậu viện.
Thanh niên chớp mắt, biểu tình không thay đổi. Thanh niên nhìn k·iếm lệnh màu đen trong tay, chấp sự U Linh Ma K·iếm, có vẻ rất oai. Đối với thanh niên bây giờ thì càng oai càng tốt.
Vù vù vù vù vù!
Ti Ti đi vào chưa tới hai giây một bóng đen từ trong phòng vọt ra, phát ra d·ao động ma pháp mãnh liệt lao hướng thanh niên sau đó không hề dừng lại.
D·ao động ma pháp khuếch tán, bóng đen vung nhát k·iếm đáng sợ. Nhát k·iếm có chứa d·ao động ma pháp.
Gió nhẹ thổi, Vu Nhai phiêu dật né ra một k·iếm tất sát, nhẹ nhàng không mang chút sát ý. Vu Nhai vừa né tránh thì Ti Ti bước ra khỏi phòng, bản năng bịt miệng.
k·iếm quang không ngừng, d·ao động ma pháp càng mãnh liệt, k·iếm quang mộng ảo, nhanh hơn.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Thanh niên vẫn nhẹ như gió né tránh một k·iếm tất sát, mặt không lộ chút sát ý, vẫn thản nhiên như tắm gió xuân, như thể nhát k·iếm trước mắt không phải k·iếm g·iết người mà là cọng cỏ nhẹ bâng.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt! Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Chớp mắt bóng đen c·hém ra mấy chục k·iếm nhưng thanh niên không chút thay đổi. Ti Ti đứng đằng sau khó tin nhìn hình ảnh này, không biết là nàng tự lầm bầm hay nói với bóng đen.
– Đoạn Vân đại nhân . . .
Hình ảnh trước mắt Ti Ti hoàn toàn không lộ ra chút sát ý. Bóng đen là d·ao động ma pháp, thanh niên là gió thổi. Không phân rõ là ma pháp hay gì, vì gió cho cảm giác là thiên địa nguyên tố lưu động. Gió bỗng có chút d·ao động mỏng manh khó phát hiện, bóng đen cảm ứng được. Bóng đen muốn lùi lại nhưng đã không kịp.
Gió bỗng ngưng kết ra mấy chục thanh k·iếm, trong sân nhỏ này phút chốc chật kín.
Mấy chục thanh k·iếm gió ngưng kết ra, bóng đen khựng lại. Bóng đen không cách nào nhúc nhích, tuy uy lực mỗi phong k·iếm có hạn nhưng gã cảm giác dù bộc phát ra lực lượng cường đại nhất cũng không sống nổi.
Không, bóng đen có cách chấn vỡ mấy chục phong k·iếm. Nhưng xung quanh chỉ có mấy chục thanh k·iếm sao? Gió là vô cùng tận.
– Ực ực.
Rõ ràng không có sát khí, chỉ là phong k·iếm bình thường nhưng vì sao cho gã cảm giác này?
Bóng đen vô cùng rung động,cuộc đời gã g·iết rất nhiều người nhưng chưa từng có loại cảm giác này. Sát thủ cường đại của U Linh k·iếm các cũng không khiến bóng đen có cảm giác như vậy, dù rằng bọn họ mạnh hơn thanh niên này.
Vấn đề nằm ở cách g·iết người, những sát thủ cường đại không đạt tới cảnh giới nhẹ nhàng hờ hững như thanh niên này. Có lẽ những sát thủ cường đại có thể hoàn toàn thu giấu sát ý nhưng vẫn khiến bóng đen vốn là sát thủ cảm giác được áp lực.
Thanh niên thì không, không có chút áp lực. Nên miêu tả sao đây? Cảm giác như dung nhập sát ý vào thiên địa nguyên tố xung quanh, là thiên địa phong nguyên tố. Có lẽ chỉ U Linh k·iếm các chủ mới làm được điều này.
Vù vù vù vù vù!
Chớp mắt gió tán đi, thanh niên vẫn là khuôn mặt vô hại nhưng bóng đen sởn gia ốc.
Bóng đen đột nhiên quỳ một gối xuống đất nói:
– Độc Cô Đoạn Vân kính chào U Linh Ma K·iếm đại nhân!
– Không cần khách sáo, đứng lên đi.
Thanh niên chính là Vu Nhai, sau khi hắn nhận k·iếm lệnh màu đen thì Độc Cô Chiến U chỉ kêu hắn nhớ ám văn trên k·iếm lệnh, không gợi ý gì thêm. Vu Nhai tốn cả buổi tối tìm thành viên U Linh k·iếm các, nếu Độc Cô Chiến U không nói rõ chứng minh hắn có thể tự tìm được. Vu Nhai dựa vào U Linh k·iếm ý từ Thiên Tội Uyên chắc chắn sẽ tìm được.
Dù không tìm thấy cũng phải cố gắng tìm, bây giờ U Linh k·iếm các là chỗ dựa cho Vu Nhai cứu người. Vu Nhai sẽ không ngốc đến mức vì có thù với Độc Cô Chiến Phong nên không chịu sử ldụng lực lượng này. Bây giờ Vu Nhai phải lợi dụng tất cả lực lượng hắn có thể lợi dụng.
Độc Cô Đoạn Vân chắc là cùng đẳng cấp với Độc Cô Đoạn Nghịch.

« Chương Trước Danh sách chương Chương Sau »