Chương 882: Có phải bọn họ đều đáng c·hết?
Đúng vậy, lúc Vu Nhai cướp trọng bảo Huyền Thần điện ở Độc Cô gia thì hắn chưa phải đối thủ của Độc Cô Đoạn Nghịch, tuy bây giờ hắn vẫn chỉ là địa binh sư nhưng có tự tin g·iết Độc Cô Cửu Dương trong tay Độc Cô Đoạn Nghịch, thậm chí là g·iết Độc Cô Đoạn Nghịch.
Từ lúc Vu Nhai cướp trọng bảo đến bây giờ mới chỉ khoảng ba tháng.
Sau khi đánh nhau với Độc Cô Đoạn Vân, Vu Nhai biết hắn đã đánh giá thấp thực lực của mình.
Có được mấy loại huyền binh bản mệnh, có đủ thứ tuyệt kỹ, có kỹ xảo g·iết người đáng sợ, bộ pháp kỳ dị, có tinh huyết Đế Long tộc, có cơ thể được Thôn Thiên Huyền thân quyết cải tạo, có cảm ngộ cực hạn với địa binh sư.
Thực lực của Vu Nhai không đơn giản là vô địch cùng đẳng cấp.
Độc Cô Đoạn Nghịch, Độc Cô Đoạn Vân không phải thiên binh sư sơ đoạn bình thường mà Vu Nhai vẫn nhẹ nhàng chiến thắng, hắn biết bây giờ đối kháng với thiên binh sư trung đoạn bình thường có lẽ không thành vấn đề, đặc biệt trong tình huống chiến đấu sống c·hết.
Nếu đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Lý thân Bá, Độc Cô Cửu Tà không gặp chuyện thì Vu Nhai càng vui hơn.
Bây giờ Vu Nhai không vui nổi, đánh nhau ngay mặt có thể đối kháng thiên binh sư trung đoạn bình thường thì sao? Dù tăng thêm một đại đẳng cấp, đến thánh binh sư trung đoạn cũng không làm được gì trong Ma Pháp đế đô cao thủ như mây.
Độc Cô Đoạn Vân không nói nhảm, hỏi thẳng:
– Không biết U Linh Ma K·iếm đại nhân đến đây có gì chỉ thị?
Vu Nhai không đáp ngay mà hỏi lại:
– Ta muốn biết trong Ma Pháp đế đô ẩn giấu bao nhiêu lực lượng U Linh k·iếm các chúng ta?
Biết trong tay có thể dùng bao nhiêu lực lượng là điều rất quan trọng.
– Cái này . . .
Vu Nhai nhìn ra Độc Cô Đoạn Vân do dự, lạnh nhạt nói:
– Gia chủ đã giao k·iếm lệnh cho ta nhưng không nói gì, chỉ bảo khi cần thiết ta có thể sử dụng toàn bộ lực lượng U Linh k·iếm các.
Độc Cô Đoạn Vân khẽ thở dài:
– Ta không biết cụ thể, e rằng toàn bộ sát thủ U Linh k·iếm các trong Ma Pháp đế đô đều không biết chúng ta ẩn giấu bao nhiêu lực lượng. Nhưng giữa chúng ta có cách liên lạc đặc biệt.
– À, vậy bây giờ ta tuyên bố mệnh lệnh có thể vào tay các thành viên U Linh k·iếm các không?
Vu Nhai thầm hiuẻ, nếu biết rõ lực lượng U Linh k·iếm các thì một người bị bắt chẳng phải là toàn bộ đều bi kịch? Ma Pháp đế quốc có nhiều cách khiến những người cứng miệng phải mở miệng. Vu Nhai chỉ cần có thể phát ra mệnh lệnh là được.
– Đúng vậy!
Vu Nhai chậm rãi nói:
– Thế thì ta ra lệnh dây. Thứ nhất, ta muốn biết chuyện hai ngày trước về đám Độc Cô Cửu Tà thuộc hạ của Thất hoàng t·ử, điều tra mọi ân tình. Nếu bọn họ bị Quang Minh thần điện lấy cớ bắt thì ta cần chứng cứ. Thứ hai, ta muốn sơ đồ mỗi thế lực Ma Pháp đế quốc, đặc biệt là công chúa Nguyệt Lâm Sa, các vương t·ử Ma Pháp đế quốc, các thánh t·ử, thánh nữ Nguyên Tố Thần Điện. Ta muốn biết người có địch ý lớn nhất với công chúa Nguyệt Lâm Sa là ai. Thứ ba, bản đồ kiến trúc, phân phối các loại lực lượng trong Quang Minh thần điện, đặc biệt là ngục giam.
Giọng điệu Vu Nhai từ từ biến nặng nề.
Độc Cô Đoạn Vân nhíu mày nói:
– Cái này . . .
Là người của U Linh k·iếm các phục tùng mệnh lệnh là dĩ n hiên, nhưng trong lòng Độc Cô Đoạn Vân có nghi ngờ. Thanh niên này thật sự là chấp sự U Linh Ma K·iếm của U Linh k·iếm các sao? Chấp sự U Linh Ma K·iếm là một trong năm chấp sự U Linh k·iếm các, sát thủ mạnh nhất dưới các chủ. Người này quá trẻ tuổi, hơn nữa hắn . . .
– Như thế nào? Ngươi vẫn nghi ngờ thân phận của ta?
Mãi đến bây giờ biểu tình của Vu Nhai tùy ý, nhưng khi Độc Cô Đoạn Vân do dự thì ngữ điệu trở nên lạnh lẽo. Sát ý cực kỳ khủng khiếp phô thiên cái địa đổ ập xuống Độc Cô Đoạn Vân. K·iếm ảnh trận hấp thu những sát tính, sát ý thuộc về U Hoang k·iếm linh, U Linh k·iếm ý chỉ thuộc về U Linh k·iếm các, là loại tinh thuần nhất.
Bùm!
Ti Ti đang cầm trà nóng từ trong phòng đi ra, nàng mới bước ra một bước thì bị sát ý đập vào mặt. Ti Ti như bị gió hất bay.
Vu Nhai chưa từng phát ra sát ý khủng bố thế này, biểu tình nhẹ như gió xuân chỉ là mặt nạ che giấu. Bây giờ Vu Nhai bộc phát ra thủy triều vô cùng hùng dũng, không áp chế được. Trừ các loại sát ý ra còn có một thứ, đó là sát ý với Quang Minh thần điện, với quang minh thánh nữ Lộ Luân Na.
– Phù.
Sát ý thu về, sân trở về bình tĩnh, khuôn mặt Vu Nhai lại thản nhiên, vẫn treo nụ cười tựa gió xuân.
Vu Nhai hờ hững nhìn Độc Cô Đoạn Vân, nói:
– Bây giờ ngươi có thể truyền mệnh lệnh của ta chưa?
– Tuân lệnh! Chấp sự U Linh Ma K·iếm đại nhân.
Cơ mặt Độc Cô Đoạn Vân mấp máy như có sâu bò, đó là U Linh k·iếm ý tinh thuần nhất cộng với sát ý lung tung. Quá đáng sợ, thật sự quá đáng sợ, càng đáng sợ là trong chớp mắt đó Độc Cô Đoạn Vân bắt giữ thực lực của thanh niên này mới chỉ là đỉnh địa binh sư. Đỉnh địa binh sư làm sao có thể kiềm chế Độc Cô Đoạn Vân không có sức đánh trả? Sao có thể?
Lúc trước Độc Cô Đoạn Vân không có cố ý nhường, gã muốn g·iết Vu Nhai. Vì Độc Cô Đoạn Vân biết nếu là chấp sự U Linh Ma K·iếm thì gã sẽ không g·iết người đó được, nếu bị g·iết thì chính là nhân viên điều tra của Ma Pháp đế quốc.
Độc Cô Đoạn Vân không biết rằng Vu Nhai chưa phát ra hơi thở Thí Thần Ma Nhẫn.
Độc Cô Đoạn Vân thở hổn hển một lúc lâu mới ngừng, ra lệnh cho Ti Ti:
– Ti Ti, ngươi hãy tiếp đãi vị khách nhân này, ta cần ra ngoài tìm chút tài liệu chế tạo.
Độc Cô Đoạn Vân đi ngay.
– Vâng vâng. Phải . . . Phải rồi, Đoạn Vân đại nhân, sát ý vừa rồi . . .
Độc Cô Đoạn Vân liếc Ti Ti một cái:
– Yên tâm, sát ý chỉ giới hạn trong sân, chẳng phải ngươi bước ra khỏi phòng mới cảm giác được sao?
Độc Cô Đoạn Vân nhìn Vu Nhai chằm chằm rồi bước ra ngoài. Khi ra khỏi sân, Độc Cô Đoạn Vân thở hắt ra, có cảm giác sống lại. Trong phút chốc Độc Cô Đoạn Vân giật mình ngoái đầu lại, trẻ tuổi, có U Linh k·iếm ý tinh thuần, được ban cho k·iếm lệnh Ma K·iếm, tương lai của thanh niên này e rằng . . .
Độc Cô Đoạn Vân không nghĩ nhiều, nhanh chóng đi ra ngoài. Độc Cô Đoạn Vân phải mau chóng truyền lệnh, tuy gã lấy làm lạ tại sao Vu Nhai ra lệnh như thế. Không, Độc Cô Đoạn Vân lờ mờ đoán được.
– Cái kia . . . Cái này . . .
Ti Ti phục tùng họ Độc Cô, là sát thủ trẻ được U Linh k·iếm các bồi dưỡng. Lúc được huấn luyện Ti Ti g·iết người vô số, tố chất tâm lý rất mạnh, nhưng bây giờ nàng không bình tĩnh nổi. Ti Ti vùng vẫy một lúc mới bò dậy được, khi thấy Vu Nhai thì lắp bắp không biết nên nói cái gì. Còn trẻ tuổi đã khủng bố, có địa vị cao như vậy, áp lực quá lớn.