
Trường Hận kể về một câu chuyện tình đầy bi thương, nơi hạnh phúc ban đầu nhanh chóng tan vỡ bởi sự lạnh nhạt và vô tâm. Ngày bước vào bái đường cùng sư phụ là ngày hạnh phúc nhất đời ta, ta ngỡ sẽ có cuộc sống thế ngoại đào viên, mãi mãi bên nhau đến đầu bạc răng long. Nhưng sư phụ ta, ngoài mọi điều tốt đẹp, lại không hề yêu ta. Có lần, ta cận kề cái c·hết vì khó sinh, chàng vẫn lạnh lùng như băng tuyết ngàn năm, ngay cả nhìn ta lần cuối cũng không muốn. Ta đành ôm nỗi vấn vương trần thế, mối hận khắc sâu xuống cửu tuyền.
Trường Hận: Nỗi Oán Hận Khắc Sâu Qua Bao Kiếp
Khi gặp lại chàng, ta đã trải qua một vòng luân hồi dài đằng đẵng, quên hết mọi chuyện kiếp trước. Nhưng chàng thì không. Kiếp trước, ta cho rằng chàng là kẻ không trái tim, nhưng kiếp này, kẻ không trái tim lại chính là ta. Có lẽ, nỗi đau lớn nhất đời người không phải là không có được, mà là đã có rồi lại đánh mất, lại không thể nào cưỡng cầu. Ta tự hỏi, liệu chàng có bao giờ hối hận vì yêu một người vô tâm, như ta của kiếp trước, ôm mộng tưởng hão huyền để rồi mang mối hận trường kỳ?
Câu chuyện của "Trường Hận" là lời nhắc nhở về những bi kịch tình yêu, về sự day dứt của hối tiếc và nỗi ám ảnh khôn nguôi của mối hận tình không thể hóa giải. Liệu hai trái tim từng gắn bó có tìm lại được nhau sau bao biến cố, hay sẽ mãi chìm trong vòng xoáy của oan trái và bi thương?
Danh sách chương (48 chương)
Đang tải danh sách chương...