Viễn Phương
MEMBER

Viễn Phương

Tác giả:
0 2 44 chương
Đánh Giá
0/5 (0 lượt)

Viễn Phương mở ra một câu hỏi triết lý sâu sắc, chạm đến tận cùng tâm hồn: Nếu cuộc đời mỗi người là một quyển sách, liệu chúng ta có cần lật đến trang cuối cùng mới thực sự thấu tỏ kết cục cuối cùng, hay định mệnh đã được an bài từ trước?

Lời dẫn của câu chuyện bắt đầu từ chính Triển Chiêu – người tự xưng là "Ta", sinh ra ở một nơi xa xôi, một nơi rất đỗi xa xôi, vượt ngoài tầm với của thời gian và không gian. Năm ấy, ta vừa tròn hai mươi hai tuổi khi đặt chân đến thế giới xa lạ này, một thế giới hiện đại đầy rẫy những điều kỳ lạ. Kể từ đó, ta vẫn luôn an phận ẩn mình trong một quán bar mang tên 'Hãm Không', một nơi dường như tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài, nơi ta hầu như chưa từng bước chân ra ngoài. Quán bar này không chỉ là nơi ta trú ngụ, mà còn dường như đã níu giữ, lưu giữ tất cả quá khứ của ta. Còn ta, lại là một kẻ không có tương lai, một linh hồn mắc kẹt giữa dòng chảy thời gian.

Ta là Triển Chiêu. Cái tên này đã trở thành một truyền thuyết, một biểu tượng, và câu chuyện về ta đã được lưu truyền qua bao thế hệ, với vô vàn phiên bản khác nhau, kể về những thăng trầm sinh t·ử của một nhân vật kỳ tài. Thế nhưng, có ai biết được rằng Triển Chiêu thực sự vẫn còn sống, chưa hề c·hết đi? Ta đến từ Đại Tống, không phải một u hồn lang bạt không nơi nương tựa, mà là Triển Chiêu chân chính, bằng xương bằng thịt, với tất cả ký ức và linh hồn nguyên vẹn. Ta chưa từng đầu thai, cũng chưa từng c·hết, vậy lấy đâu ra linh hồn để bước qua cầu chuyển kiếp, để quên đi tất cả và bắt đầu một kiếp sống mới?

𝓣𝓻𝓾𝔂𝓮𝓷𝓣𝓣𝓢.c0m - Viễn Phương

Viễn Phương: Chín Trăm Năm Chờ Đợi Và Nỗi Đau Của Sự Lãng Quên

Khác với ta, người kia – nhân vật bí ẩn mà Triển Chiêu luôn khắc khoải trong tâm khảm – hắn thực sự đã c·hết. Trong suốt chín trăm năm Triển Chiêu vắng bóng khỏi thế gian, bị thời gian lãng quên trong quán bar 'Hãm Không', hắn đã trải qua không biết bao nhiêu kiếp luân hồi. Trải qua bao nhiêu trằn trọc nơi hồng trần, gánh chịu bao nhiêu ràng buộc của nhân tình thế thái, giờ đây, e rằng hắn đã quên hết những chuyện đau đớn khắc cốt ghi tâm thuở xưa, những ký ức từng gắn kết hai người. Cũng tốt, Triển Chiêu thầm nghĩ với một nỗi buồn man mác, có một vài ký ức, chỉ cần lưu giữ cho riêng một người là đủ rồi. Nhưng liệu sự lãng quên có phải là kết thúc cho mọi thứ? Viễn Phương là hành trình đầy day dứt của Triển Chiêu, đi tìm và đối mặt với quá khứ, là câu chuyện về sự chờ đợi vô vọng và nỗi đau của một người vĩnh cửu trước sự lãng quên của người đã trải qua muôn kiếp luân hồi, một mối duyên định mệnh liệu có thể nối lại sau hàng trăm năm xa cách?

Danh sách chương (44 chương)

Đang tải danh sách chương...